NGỰ TRỊ VẠN GIỚI


Nhã Phương đôi tay mềm mại vẫn đang chăm chú xoa bóp vai gáy cùng thái dương cho nam nhân của mình, nhưng được một lúc thì một bên cánh tay của nàng bị bàn tay rắn chắc của Ninh Vương cho tóm lấy không buông.
Có chút không hiểu ý tứ, Nhã Phương đầu hơi cúi xuống quan sát, chỉ thấy Ninh Vương hắn đang hai mắt nhìn chăm chăm lấy nàng không rời.
“Bệ hạ đây là đang không vừa ý thiếp sao?”.
“Nhanh như vậy liền chán rồi sao?”.
Nhã Phương âm thanh dễ nghe phát ra bên ngoài mà ngọt ngào, êm ái vô cùng đập vào hai bên tai của hắn.
“Không, rất vừa ý là đằng khác”.
“Chỉ là làm việc cả một buổi sáng như vậy mà chưa ăn uống gì, điều đó không khiến em cảm thấy đói bụng hay sao?”.
Ninh Vương giọng điệu trầm ấm ôn nhu đưa bàn tay mềm mại của Nhã Phương đang bị nắm lấy bởi hắn lên trên miệng mà nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn.
Tiếp đó Ninh Vương buông ra cánh tay mềm mại của nàng mà vỗ vỗ lên bắp đùi của mình từ từ mở miệng.
“Nào, ái phi của ta, lại đây để trẫm sủng hạnh nàng”.
Thấy vậy Nhã Phương chỉ biết lấy tay che miệng mà nhoẻn miệng cười không ra tiếng, nam nhân của nàng đây là đang muốn làm hoàng đế thực sự hay sao?
Nhưng mà dáng vẻ này của hắn Nhã Phương không hiểu vì sao có chút không thể kháng cự lại a.
Thân thể cứ vậy không biết từ lúc nào mà theo lời mời gọi của nam nhân này tiến tới sau đó đặt mông ngồi lên bên trên đùi của hắn theo đúng ý muốn mà không có lấy một tia phản kháng, chống cự.
Nhã Phương vậy mà lại vô cùng ngoan ngoãn nghe lời khiến cho Ninh Vương vô cùng hài lòng mà cảm nhận sự mềm mại ấy tới từ thân thể của nàng đang ngồi trên đùi hắn, dựa sát vào trong lồng ngực hắn.

Hương thơm đến từ thân thể cùng mái tóc mềm mại bồng bềnh của nàng dễ chịu, ngọt ngào vô cùng mà phả vào trong mũi Ninh Vương khiến hắn không thể ngừng hít thở để thưởng thức mùi hương ấy.
Cánh tay Ninh Vương ôm chặt lấy eo thon của nàng mà ghé sát mũi lên bên trên mái tóc thơm của nàng mà không thể ngưng tận hưởng a.
Một chút dục hỏa bên trong thân bắt đầu rục rịch mà khó lòng cưỡng lại trước một vưu vật cực phẩm như nàng.
Phía dưới côn thịt bắt đầu động đậy từ bên trong đũng quần, Nhã Phương vì là ngồi bên trên đùi của hắn thì đương nhiên là sẽ cảm nhận được sự động đậy từ phía bên dưới côn thịt của hắn a.
Gương mặt nàng có chút ửng hồng mà ánh mắt lườm nhẹ lấy Ninh Vương mà phát ra âm thanh.
“Hừ~,Bệ hạ, ngài đây là muốn sủng hạnh thiếp, hay thiếp phải hầu hạ ngài đây a”.
Nhã Phương giọng điệu yêu kiều, mị hoặc mà hừ nhẹ một tiếng sau đó mở miệng phát ra âm thanh.
Thấy vậy Ninh Vương không có đáp lời ngay mà hơi cúi đầu xuống cắn nhẹ lên vành tai của nàng rồi mới mở miệng.
“Chẳng phải chúng đều giống nhau hay sao? Bảo bối, nàng bây giờ muốn miệng trên no trước hay miệng dưới no trước? Nói trẫm nghe thử xem nào?”.
Ninh Vương khóe miệng cười tà, mà thì thầm hỏi liền mấy câu với giọng điệu vô cùng kích thích, đồng thời còn giúp Nhã Phương gia tăng một chút xúc cảm bằng cách liếm láp xung quanh cổ và gáy ngọc của nàng.
Mặc dù chỉ cần là hắn muốn thì Nhã Phương sẽ không một chút chối từ mà liền đáp ứng, nhưng thứ hắn muốn phải là sự ham muốn, cảm xúc chân thật của nàng chứ không phải sự tuân lệnh hay nghe lời tuyệt đối.
Tiếp đó hai bàn tay của hắn cũng bắt đầu không an phận mà nằm yên một chỗ, chúng nó bắt đầu vuốt ve sờ soạng trên khắp cơ thể của Nhã Phương.
Đặc biệt là đôi gò bông đào căng tròn mềm mại đang được đôi bàn tay của hắn lưu tâm và để ý tới nhất.

Ninh Vương sau khi sờ mó chán thì bắt đầu dùng sức mà nắn bóp vô cùng điệu nghệ khiến cho Nhã Phương bị kích thích không thôi.
“Thế nào, muốn không?”.
Ninh Vương tà mị vô cùng mà phát ra âm thanh cực kỳ kích thích vào trong tai nàng.
Bất quá đáp lại lời của hắn chỉ là một hồi âm thanh phiêu đãng của Nhã Phương khi đang tận hưởng xúc cảm tới từ đôi bàn tay của hắn mang lại.
“Ưmm~mmm….nnn”.
Nàng âm thanh dâm đãng đã bắt đầu phát ra từ trong miệng nhưng không có đáp lời hắn.
Thế nhưng như vậy rốt cuộc cũng đã là đủ để Ninh Vương biết được ý muốn của nàng là như thế nào mà đưa ra những hành động tiếp theo.
Vì là đi làm việc tại bên trong công ty, hôm này Nhã Phương liền khoác lên cho mình một bộ đồ công sở đi liền một chiếc váy ngắn quá nửa bắp đùi một chút.
Vô cùng tinh tế mà để lộ ra cặp đùi trắng tuyết vô cùng nõn nà của nàng thế nhưng là hôm nay lại được bao bọc bởi một lớp quần tất ren mà chỉ khi vén cao chiếc váy lên mới có thể thấy rõ.
Và người duy nhất trên cái thế giới này có thể làm điều đó chính là Ninh Vương.
Sau khi đã nắn bóp, sờ mó phía trên của nàng đã đủ, bàn tay hắn bắt đầu luồn xuống phía bên dưới mà mò mẫn như muốn tìm kiếm thứ gì đó.
Dễ dàng vén cao chiếc váy của ngắn của nàng lên một chút để lộ ra nơi u cốc thần bí hiện giờ đã được bao phủ kỹ càng bởi một lớp đồ lót viền ren đi liền với chiếc quần tất vô cùng quyến rũ của nàng.
Ninh Vương mặc kệ lớp quần lót ren ấy mà luồn xuống từ phía bên trên của nó tìm cách tiến sâu vào bên trong để mò mẫm thứ hắn muốn.
Dần dần hai ngón tay của nàng lại một lần nữa như con rắn nước mà dễ dàng luồn lách sâu vào bên trong nơi u cốc chật chội có phần ướt át sau một trận kích thích trước đó.

“Aahh~”.
Đột nhiên bị hắn công kích vào vị trí đó bằng hai ngón tay điệu nghệ của hắn, nàng chỉ biết rên nhẹ một tiếng kiều mị trước một màn này của hắn.
Không chần chừ Ninh Vương kết hợp cả song thủ của mình mà cho ra một màn tác động với sự kích thích vô cùng lớn lên trên thân thể mềm mại tới từ mọi vị trí của Nhã Phương.
Đặc biệt là dưới nơi u cốc chật chội ướt át ấy, Ninh Vương dành sự ưu ái vô cùng đặc biệt cho nó, vì đây là nơi mà hắn yêu thích nhất trên cơ thể này của nàng.
Ninh Vương hai ngón tay vô cùng uyển chuyển mà khuấy động bên trong u cốc lầy lội của nàng.

Nó ma sát lên từng thớ thịt ướt át ấy không bỏ sót một chỗ nào cả, thi thoảng còn hơi một chút dùng lực để đâm sâu hơn vào bên trong.
Tạo ra khoái cảm với một sự kích thích vô cùng lớn dành cho Nhã Phương khiến nàng vô phương chống cự lại trước một màn này.
Đó là ở phía bên dưới u cốc, bên trên Ninh Vương cũng cho nàng một màn cảm giác cũng không kém phần thú vị.
Không biết từ khi nào hắn chỉ với một bàn tay mà đã cởi ra toàn bộ cúc tới từ cả hai chiếc áo trên thân của nàng, để lộ ra một chiếc viền ren áo lót màu đen cùng một bộ với chiếc quần lót phía dưới a.
Một tay hắn xoa bóp sờ nắn một bên bầu sữa căng tròn mềm mại ấy của nàng, thi thoảng còn trêu đùa như muốn ngắt nhũ hoa hồng đã căng lên vì bị hắn kích thích.
Bên còn lại số phận cũng không kém gì với bên kia là bao, nhũ hoa hồng trên đỉnh của nó bị Ninh Vương ngậm chặt lấy mà bú, mút trêu chọc, đôi khi liền có chút cắn nhẹ một cái.
Mặc dù hơi đau một chút nhưng trên thực tế tất cả những thứ này kết hợp lại triệt để khiến cho Nhã Phương kích thích không thôi.
Nành lúc này hơi thở đã sớm thêm phần gấp gáp, tiếng rên rỉ ngày càng một lớn hơn, dâm mị hơn khiến vang khắp cả căn phòng.
“Ưhmm…hyaa…nnn…mm…”.
Trên khoé miệng Nhã Phương sớm đã chảy xuống một hàng mật dịch nhỏ vì khoái cảm mà Ninh Vương mang lại cho nàng.
Nàng đã sắp tới cực hạn rồi.
Chỉ thấy Nhã Phương thân thể đột nhiên run lên một cái, phía dưới u cốc lầy lội của nàng từ bên trong chỗ sâu nhất một dòng nước ấm đang sắp trào ra bên ngoài.
“Aahh~♥!”.
Nhã Phương rên lên một tiếng vô cùng lớn vì ở tại nơi đây chính là không gian riêng tư gần như là tuyệt đối với hai người, cho nên chẳng có gì phải ngại cả.
Nàng âm thanh phát ra vô cùng dâm đãng mà rung động lòng người, ngọc dịch từ bên trong u cốc cũng theo đó mà ồ ạt trào ra bên ngoài nhưng lần này nó bị bàn tay của Ninh Vương cùng chiếc quần lót ren chưa được lột ra của nàng chặn lại.
Mà chỉ có thể làm cho nó trở nên ướt sũng thôi không có tung toé ra khắp mọi nơi như những lần trước đó…
“Trẫm sủng hạnh nàng như vậy đã đủ thỏa mãn chưa ái phi của ta, hửm?”.
Ninh Vương ngón tay vẫn lưu giữ bên trong nơi u cốc lầy lội và ướt át đó của nàng mà không có rút ra, gương mặt hắn có chút ôn nhu mà nhìn lấy nữ nhân của mình sau khi nàng vừa xuất khí.
“Hahh…hhh…Bệ hạ…sủng hạnh…thần thiếp đương nhiên rất yêu thích a…”.
Nhã Phương hơi thở vẫn còn có chút gấp gáp mà từ từ đáp lại lời của Ninh Vương vô cùng êm tai.
“Nếu như ái phi đã hài lòng rồi thì hiện tại đến lượt trẫm chứ?”.
Ninh Vương gương mặt lóe lên một tia tà dị mà cười cười, ngón tay phía dưới u cốc của nàng còn khuấy động bên trong khiến từng thớ thịt của nàng co giật như muốn bóp chặt lấy nó không buông.
“Aahh~, đồ xấu xa”.
Nhã Phương rên nhẹ một tiếng sau khi tiếp tục bị Ninh Vương khuấy đảo bên trong nơi u cốc chật hẹp của mình.
Tiếp đó Ninh Vương từ từ rút ra bàn tay ướt đẫm ngọc dịch hấp dẫn ấy của nàng đưa lên miệng thưởng thức một chút thứ chất lỏng ngon ngọt ấy.
Vẫn là mùi vị đó, cực kỳ không tồi a.
Lần này Ninh Vương ra sức có mạnh bạo hơn so với những lần khác chút điểm, hắn nhanh chóng xé toạc chiếc quần lót ren cùng quần tất của nàng đã sớm ướt đẫm ra thành nhiều mảnh nhỏ rơi xuống mặt đất.
Kế đến hắn tháo thắt lưng hàng hiệu trên quần của mình xuống vứt qua một bên để có thể dễ dàng cởi xuống chiếc quần âu dài màu đen của mình.
Cạp quần trên cúc vừa bị cởi ra, côn thịt đã sớm vươn dài và cương cứng hết cỡ của hắn như được giải thoát mà lao ra ngoài, quần lót như chốt chặn cuối cùng cũng không thể ngăn cản được nó mà bị kéo giãn ra hết cỡ như sắp bị xé toạc ra thành nhiều mảnh.
“Gì chứ, tại sao đồ của nàng thì hắn không một chút thương tiếc lần nào cũng mạnh bạo mà xé nát như vậy”.
Nhã Phương trong lòng hờn dỗi một tiếng nhưng rất nhanh chóng liền quên đi việc đó mà chỉ chú ý tới chuyện sắp xảy ra tiếp theo.
“Bảo bối, sẵn sàng chưa? Bảo kiếm của trẫm không nhịn được lâu hơn nữa đâu đó”.
“Muốn chứ?”.
Ninh Vương thì thầm vào bên tai nàng những lời kích thích, đồng thời để cho côn thịt đã được giải thoát khỏi xiềng xích cạ cạ lên giữa hai bên mép hồng phía dưới nơi u cốc thần bí đó của nàng khiến có một cảm giác khó tả.
Dường như là có chút khát khao, có chút chờ đợi đã lâu a.
“Mmm… Ninh~ em muốn…nhanh…cho em a”.
Phía dưới của nàng đã lầy lội ướt át vô cùng, nàng sắp không nhịn được nữa rồi.
Ót~

Côn thịt gân guốc to, dài như một thanh bảo kiếm vĩ ngạn vươn cao lên mà đâm sâu vào bên trong u cốc chật chội ẩm ướt vô cùng của Nhã Phương khiến nó bị nong rộng ra thành hình hài thanh kiếm của hắn.
Nó đâm sâu tận vào bên trong, ma sát lên từng ngõ ngách từng thớ thịt hồng của nàng cho tới khi chạm tới ngõ nó vẫn chưa ngừng lại như muốn đâm xuyên qua vậy.
Thế nhưng là như thế sẽ khiến cho nàng đau thay vì sướng cho nên Ninh Vương quyết định ngưng lại động tác của mình.
Bất quá như vậy cũng đã đủ để khiến cho Nhã Phương nàng há hốc miệng lưỡi, hai mắt trợn lên vì khoái cảm mà Ninh Vương mang lại cho nàng khi hắn ma sát với từng thớ thịt hồng bên trong.
Khóe miệng lại một lần nữa rỉ ra hai hàng mật dịch thơm ngon quý giá làm cho Ninh Vương không kìm nén được mà tiến tới miệng nhỏ của nàng khoá chặt lấy nó mà tham lam mút sạch những gì tinh túy, quý giá nhất ở bên trong khoang miệng nàng.
Hai người chìm đắm trong khoái cảm của dục vọng mang lại cho nhau, tình cảm dành cho nhau dường như lại tăng thêm một phần nồng cháy sau mỗi lần ân ái.
Không thể tách rời a.
“Mmm…mmm…ưnn…ưmmm…nn”.
Môi bị hắn khóa chặt, đầu lưỡi và mật dịch bên trong bị hắn tham lam mà cho mút lấy triệt để khiến cho Nhã Phương chỉ có thể phát ra những âm thanh rên rỉ dâm đãng khi hai người nồng cháy.
Âm thanh của dục vọng và khoái cảm cùng bầu không khí ướt át nóng bỏng lan tràn khắp cả căn phòng.
Một màn này nếu như từ bên ngoài cửa kính có kẻ nhìn lén vào bên trong thực sự là sẽ đỏ mắt a.

Tham lam mút lấy toàn bộ mật dịch trong miệng Nhã Phương cho tới khi triệt để không còn sót lại gì bên trong sau đó.

Ninh Vương hắn mới từ từ mà tiếc nuối rời xa khỏi miệng nhỏ ướt át của nàng.
“Haaa…hahh…hhh…fuu…fu”.
Nhã Phương như được giải thoát mà nhanh chóng thở gấp lấy vài hơi thật sâu vì một màn sắp tới chuẩn bị xảy ra rồi.
Ninh Vương không kiềm chế nữa mà phóng túng tới cực hạn, hắn hai tay tóm lấy hai bên bắp đùi căng mịn của nàng mà dễ dàng nhấc lên.
Phơi bày ra phía trước một khung cảnh vô cùng mỹ diệu a.
Phía dưới côn thịt gân guốc to lớn của hắn vẫn còn đang đâm sâu vào tận cùng nơi u cốc ẩm ướt của nàng, ngọc dịch của một màn lúc trước vẫn còn đang nhỏ giọt mà từ từ chảy xuống phía dưới nền đất.
Bị hắn cho phơi bày hết cả như vậy, mặc dù xung quanh là không có một ai cả nhưng Nhã Phương vẫn là vô cùng xấu hổ a.
Nhưng đã thành thục so với lần trước khá nhiều cho nên chỉ tồn tại một chút ngượng ngùng sau đó liền nhanh chóng cho qua một bên mà thôi.
Ninh Vương phơi bày toàn bộ phía dưới nơi thần bí của hai người sau đó, hắn liền đứng dậy khỏi ghế, hai tay vẫn còn đang xách lấy thân thể mềm mại của nàng mà tiến về phía chiếc tường kính của gian phòng.
Hắn ghì sát nửa thân trước của nàng lên trên bề mặt lớp kính trong suốt để lộ ra cặp gò bông đào căng tròn đang bị chèn ép căng trên bề mặt nếu nhìn từ bên ngoài.
Phía dưới là đôi chân dài cùng đang được bao phủ bởi một lớp tất chân màu đen phía trên bắp đùi thêu một số hoạ tiết viền ren vô cùng hấp dẫn.
Ở giữa chính là chiếc váy công sở đã sớm bị Ninh Vương cho vén cao lên hết cỡ trên bụng của nàng.

Để lộ ra u cốc thần bí hồng hào đẹp tuyệt trần đang bị côn thịt của hắn đâm sâu hết cỡ vào bên trong, dâm thuỷ bắt đầu theo đó một đường mà chảy lên bên trên bề mặt cửa kính.
Khung cảnh phóng túng tới cực điểm nhưng cảm giác mà nó mang lại cũng không kém phần kích thích, khó tả a.
Nhã Phương vốn là cho rằng bản thân nhiều nhất sẽ bị phơi bày trước gương trước kính, nào ngờ đâu Ninh Vương lại làm ra một màn như vậy.
Thì đối với một nữ nhân như nàng bao nhiêu bạo dạn cho đủ a.
Cả thân thể giống như đang bị phơi ra trước mặt cho bàn dân thiên hạ phía dưới xem vậy.

Xấu hổ không thôi Nhã Phương chỉ biết lấy tay che đi một phần u cốc đang rỉ nước của mình, tay còn lại che lấy gương mặt đã sớm đỏ ửng của nàng.
Thế nhưng là Ninh Vương làm sao có thể để cho nàng làm như vậy được cơ chứ?
Mọi thứ đang kích thích tới cực điểm như vậy cơ mà, hắn có thể cảm giác được từng thớ thịt bên trong u cốc của Nhã Phương co chặt lại khi hắn phơi bày thân thể của nàng lên trên bề mặt cửa kính.
“Bảo bối, em yên tâm, đây là kính phản quang, nó chống nhìn trộm từ bên ngoài”.
“Hơn nữa đây là tầng lầu thứ 40 ai có thể quan sát được cơ thể tuyệt trần này của em cơ chứ.

Nào, nghe anh, bỏ tay xuống và tận hưởng đi”.
Ninh Vương ghé sát vào tai nàng giải thích cho nàng một chút để nàng an tâm và bớt xấu hổ hơn.

Nghe thấy lời này của hắn, Nhã Phương tâm tình có chút được thả lỏng, hai cánh tay cũng theo đó mà thả lỏng xuống cảm nhận từng cú nhấp mạnh của Ninh Vương.
Mỗi một cú nhấp của hắn đều là đâm sâu tới tận cùng bên trong nơi u cốc chật hẹp của nàng mà càng ngày càng nong rộng nó ta theo hình côn thịt to lớn của hắn.
Khoái cảm bắt đầu dâng trào Nhã Phương hai tay bất tri bất giác đã quàng chặt lấy sau gáy của Ninh Vương mà cảm nhận thứ xúc cảm nam nhân này mang lại.
“Mmm…aahh…haa…sâu quá…mmm”.
Nhã Phương rên rỉ dâm đãng trước mỗi cú thúc sâu đầy mạnh mẽ của Ninh Vương.
Cương dương chi khí đến từ từng hơi thở của hắn tỏa ra xung quanh, Nhã Phương không ngừng hít lấy mùi hương mạnh mẽ ấy vào trong mũi, nó giống như một loại xuân dược vậy.
Không ngừng kích phát ra dục hỏa khiến cho nơi u cốc phía dưới của nàng đã ẩm ướt nay lại càng trở lên lầy lội a.
Ngọc dịch như bị mất khống chế mà không ngừng chảy ra bên ngoài rớt thành từng vũng nước nhỏ lên trên bề mặt cửa kính sau mỗi cú thúc bởi côn thịt của Ninh Vương.
“Mmm…nnn…aahh…chậm…chậm một chút…không em…ra mất…”.
Nhã Phương không ngừng tiết ra dâm thuỷ chảy xuống phía dưới, quyền khống chế sắp không thuộc về nàng nữa rồi.
Nhã Phương chỉ có thể vừa rên rỉ vừa cầu xin Ninh Vương chậm lại chút điểm, nếu không nàng sẽ xuất khí mất a.
Thế nhưng là Ninh Vương bản thân hắn đã không những không có lắng nghe lời vừa rồi của Nhã Phương mà còn cố gắng banh rộng hai chân của nàng ra hết cỡ.
Phía dưới côn thịt càng nhanh cành mạnh thêm một điểm mà thúc tới tấp vào sâu tận bên trong nơi u cốc lầy lội của nàng.
Dâm thuỷ rơi lã chã xuống mặt kính, nó chảy thành dòng xuống nền đất ẩm ướt vô cung a.
Nàng càng van xin hắn càng làm tới a.
“Mmm…đồ xấu xa…mmm…người ta đã…cầu xin rồi…mà…nnn…”.
Nhã Phương biết bản thân đã sắp không thể kiềm chế lại được nữa chỉ có thể mắng hắn một câu trước khi xuất khí ra bên ngoài.
Mặc dù miệng thì nói như vậy, nhưng đây mới chính là điều mà nàng muốn Ninh Vương làm.

Nếu như hắn theo lời trước đó của nàng đi làm chậm lại, chỉ khiến cho cả hai mất đi khoái cảm mà thôi.
Có khi nàng còn thêm bực bội a.
“Hắc hắc, nào bảo bối, anh và em cùng ra”.
Ninh Vương cười hắc hắc thành tiếng sau đó lấy sức đâm mạnh hết cỡ một nhát, đầu côn thịt của hắn dường như đã đâm lút cán mà xuyên sâu vào bên trong nơi chứa đựng tinh hoa của nàng mỗi khi bị hắn lấp đầy trước kia.
“Hừ!”.
Tiếp đó Ninh Vương gồng hết sức mà phun ra ồ ạt một dòng tinh hoa trắng đục từ đỉnh đầu côn thịt của hắn.
Dòng chất lỏng đặc quánh như sữa chua lên men theo đó mà lấp đầy nơi chứa đựng tinh hoa ở sâu bên trong tận cùng của Nhã Phương đến mức hết chỗ chữa mà căng phồng lên một điểm.
Nhưng cửa hang đã bị côn thịt của Ninh Vương sau khi xuyên phá mà qua cho lấp kín, không còn cách nào khác nó chỉ có thể cố gắng nong rộng nơi chứa đựng này căng phồng ra hết cỡ.
Còn Nhã Phương thì ngay sau cú thúc cuối cùng của hắn thì nàng đã biết chốt chặn cuối cùng của mình bị nam nhân này cho xuyên phá.
Hai mắt nàng lập tức trợn trắng, miệng lưỡi há hốc, mật dịch từ nơi khoé miệng cũng theo đó mà mất kiểm soát chảy thành dòng ra bên ngoài.
Thân thể thì co giật liền mấy cái phía dưới u cốc của nàng như núi lửa đang phun trào ở mức độ khủng khiếp nhất.
“Aahhh~♥!!!!!”.
Ngọc dịch, à không ngọc thuỷ như thác lũ chảy xuống dưới hạ nguồn mà không ngừng cuồng phún liền mấy phát ra bên ngoài, cả thân thể nàng giống như được làm từ nước vậy.
Dâm thuỷ tung toé, nước nôi lan tràn chảy đầy trên bề mặt kính sau đó rơi rớt toàn bộ xuống nền nhà.
Cảnh tượng khiến lòng người không thể không rung động a.
Nó thực sự rất mỹ diệu và tráng lệ a.
Ngay cả khi nước lũ đã ngưng chảy nhưng u cốc của nàng vẫn chưa ngừng co giật sau khi khoái cảm đã lên vượt quá cả cực hạn.
Đây là lần đầu tiên Nhã Phương xuất khí nhiều như vậy trong một lần a.
Nhìn một màn này Ninh Vương hết sức thỏa mãn và hài lòng, đây cũng là lần đầu tiên hắn đâm sâu vào tới tận nơi chứa đựng tinh hoa của nàng.
Thoả mãn sau đó, hắn từ từ rút côn thịt từ sâu bên trong của nàng ra khỏi u cốc chật chội ẩm ướt ấy.

Dòng tinh hoa đục trắng như được giải thoát mà theo một đường côn thịt của Ninh Vương trào ồ ạt ra bên ngoài.
Nó chảy thành một dòng chất lỏng đặc quánh từ bên trong sâu thẳm nơi u cốc của Nhã Phương xuống dưới nền đất và hoà quyện cùng với ngọc thuỷ của nàng.
Âm dương hòa trộn với nhau, để lại một chút dư vị khó tả trong lòng đôi nam nữ vẫn còn đang có chút thở mạnh sau trận ân ái vừa rồi.
Nhã Phương hiện giờ có thể cảm nhận nơi chứa đựng tinh hoa của mình đã gia tăng sức chứa lên một chút sau khi bị Ninh Vương lấp đầy nhưng lại không cho thoát ra.
Nàng lấy tay xoa xoa bụng dưới của mình, trên gương mặt có chút mãn nguyện, hạnh phúc sau đó từ từ mở miệng nói.
“Ninh~ em đã thực sự thuộc về anh rồi, nhưng, em có chuyện muốn nghe câu trả lời thực sự của anh”.
Nhã Phương gương mặt có chút suy tư, bồi hồi mở miệng hỏi.
“Bảo bối em có chuyện gì sao?”.
Ninh Vương ôm chặt lấy thân thể mềm mại đang bán khoả thân của nàng mà ôn nhu đáp lời.
“Mmm…sau này nếu như bên cạnh anh có nữ nhân khác thì anh, sẽ…”.
Ấp a ấp úng một hồi Nhã Phương mới mở miệng nhưng chưa nói hết câu liền bị Ninh Vương lấy tay che lại miệng nhỏ của nàng.

“Suỵt, anh biết em muốn hỏi gì vì vậy anh sẽ trả lời luôn, ngay từ lúc em quyết định trở thành nữ nhân của anh thì em đã là vợ của Ninh Vương này rồi”.
Ninh Vương rõ ràng rành mạch mà nói ra khiến cho Nhã Phương đang nằm trong lồng ngực hắn không thôi rung động.
“Nếu bên cạnh anh có nhiều nữ nhân nhiều vợ, anh chắc chắn không để cho ai phải chịu thiệt thòi mỗi khi ở bên cạnh anh cả.

Mặc dù hiện tại không thể cho em một đám cưới thật hoành tráng nhưng anh hứa với em trong tương lai sẽ chính thức cưới hỏi đàng hoàng”.
Ninh Vương giọng nói trầm ấm, ôn nhu mà phát ra âm thanh tiếp tục nói với nữ nhân đang nằm trong lòng hắn.
Lời mà hắn nói ra cũng chính là lời hứa của hắn đối với Nhã Phương nàng rằng trong tương lai, sớm thôi chắc chắn hắn sẽ khiến Nhã Phương nàng trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất thế giới này.
“Vì thế, Nhã Phương tiểu lão bà của Ninh Vương à, em không cần phải lo lắng chuyện này đâu.

Việc em được sinh ra trên cõi đời này đối với anh đã là phúc phận vạn kiếp rồi”.
“Chỉ cần em hạnh phúc đối với anh đã là tất cả rồi”.
Ninh Vương chốt hạ câu cuối này như lời khẳng định rằng Nhã Phương nàng rằng.

Cuộc sống sau này của nàng chỉ cần hạnh phúc là đã đủ để hắn mãn nguyện rồi.
Nhã Phương nằm trong lòng hắn sau khi nghe thấy những lời này phát ra từ trong miệng nam nhân của mình.

Thân thể nàng run lên, hai mắt nhắm chặt lại như kìm nén thứ gì đó.
Thế nhưng là từ hai bên khóe mi vẫn là không kìm được hai hàng lệ trong suốt chảy xuống gò má trắng nõn của nàng.
“Hức hức”.
Nhã Phương bật khóc thành tiếng sụt sùi, hai bên nước mắt đã không ngừng lại được mà tuôn rơi lên trên áo Ninh Vương.
Hắn cũng có chút mộng, không hiểu nàng tại sao lại như vậy.
Vốn đang dự định đưa tay gạt đi nước mắt hỏi han nàng thì hắn bất ngờ bị công kích.

Miệng nhỏ của Nhã Phương đã khóa chặt lấy miệng của hắn mà đặt lên bên trên một nụ hôn nồng cháy.
Đây chính là nụ hôn của niềm hạnh phúc không thể nào đong đếm được bằng lời chứ không phải là nàng thất vọng gì đối với hắn cả.
Là nam nhân này cho nàng tất cả mọi thứ, tiền bạc, địa vị, quyền lực, sức mạnh và bây giờ hắn cho nàng thêm cả danh phận của một người vợ nữa.

Đổi lại thì sao, nàng lại đã từng làm tổn thương đến hắn tới mức phải nhập viện.
Vì vậy sau khi nghe thấy những lời mà hắn vừa nói ra từ trong miệng thực sự khiến cho nàng không thể kiềm chế lại được cảm xúc mà khóc ra thành tiếng chỉ biết hôn hắn thay cho lời nói, thay cho tình cảm thực sự của chính Nhã Phương nàng.
Nhã Phương nàng xin thề với trời đất rằng nam nhân này sẽ chính là nam nhân duy nhất mà nàng yêu cho tới lúc chết, cho tới vạn kiếp luân hồi.
Chỉ cần là điều hắn muốn nàng đều sẵn sàng đi làm vì hắn, thậm chí có phải đánh đổi bằng cả mạng sống đi chăng nữa.
Ninh Vương dường như cũng cảm nhận được tâm ý của nàng, có lẽ là Sát Cơ Vỹ bên trong cơ thể hai người giúp bọn họ thông tri được ý niệm của bản thân dành cho đối phương.
Vì vậy Ninh Vương cũng theo đó mà hòa quyện cùng nàng trong nụ hôn nồng cháy này cho tới khi hai người hoàn toàn tách ra khỏi bờ môi của đối phương, ở đầu lưỡi cả hai hình thành một sợi tơ nước bạc trắng quen thuộc mỗi khi hôn như vậy.
Nhã Phương đã sớm ngừng khóc, trên khóe mi chỉ còn đọng lại chút dấu tích ướt át do những giọt lệ để lại.
Nhã Phương nằm trong vòng tay của hắn, đầu nhỏ dựa vào lồng ngực rắn chắc của hắn, ánh mắt nàng chăm chú tràn ngập yêu thương cùng ôn nhu mà nhìn lấy nam nhân của mình sau đó mở miệng phát ra âm thanh.
“Em yêu anh, lão công ♥”.
Giọng nói êm tai, dịu dàng được phát ra từ trong miệng Nhã Phương đập thẳng vào trong tai Ninh Vương khiến hắn thực sự rất rung động.
“Anh cũng yêu em, bảo bối ♥”.
Ninh Vương ngay lập tức hồi đáp lại tình cảm của nàng bằng một câu nói chân thành từ tận đáy lòng.
Mối quan hệ của hai người hiện tại liền gắn kết thêm một bậc và không thể tách rời bởi bất kỳ điều gì nữa.
Sau đó hắn bế Nhã Phương tiến về phía ghế salon êm ái mà ôm nàng nằm xuống, hai người cùng nhau thiếp đi một giấc mặc kệ thời gian cho tới chiều tối.
...
Aaaa, ra chương muộn thật có lỗi, vì thế ta liền viết thành một chương dài, sáng sớm vẫn có chương nhé
...
Đoạn cuối không hiểu tại vì bị ngắt quãng mạch cảm xúc do bị sai đi làm chút việc hay gì đó, mà ta có chút bế tắc sau khi trở về viết tiếp, có chút đần độn a, CÁC VỊ THÔNG CẢM
...
SÁCH MỚI CẦU ỦNG HỘ, CẤT GIỮ, KIM PHIẾU, ĐỀ CỬ...!A
...
CẢM TẠ CÁC VỊ ĐẬU HŨ


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi