NGỬI THẤY MÙI HORMONE CỦA ANH

Buổi tối khi đang xem phim, bạn cùng phòng với Vu Nhiễm là Mộng Viên lại nhắc tới vị giáo viên này.

“Nghe nói người này lúc trước còn là tác gia, 《xxx》 là do anh ta viết đấy.”

“xxx không phải là sử gia nổi tiếng đương thời sao?”

“Đúng vậy, anh ta cũng là người hướng dẫn học vị tiến sĩ cho vị giáo viên này, cái người ta viết chính là tiểu sử cá nhân của người thầy vĩ đại.”

Vu Nhiễm quay đầu nhìn Mộng Viên, vậy mà cô ta thực sự đang tìm kiếm câu chuyện của những người này, cô cũng rất tò mò, bèn thuận miệng hỏi một câu.

“Tài giỏi như vậy, tại sao lại đến trường của chúng ta làm giáo viên? Tiền nhuận bút của nhà văn còn cao hơn cả tiền của giáo viên nữa đấy!”

Mộng Viên cầm cây kẻ chân mày gõ xuống mặt bàn, mỉm cười nói: “Vậy là cậu không biết rồi. Nghe mẹ tớ nói người này là con trai của hiệu trưởng Chu, người ta tới đây làm giáo viên chỉ đơn giản là tận hiếu thôi.”

Mẹ của Mộng Viên là chủ nhiệm của phòng giáo vụ, vậy nên những gì cô ta nói ít nhiều cũng có cơ sở. Tuy nhiên, dù thân phận của anh ta như

thế nào thì ở trong trường chỉ là mối quan hệ thầy trò. Vu Nhiễm không tiếp lời nữa, lấy một bộ quần áo ngủ trong tủ ra, chuẩn bị đi tắm rồi đi ngủ.

Vu Nhiễm năm nay mười chín tuổi, đang là sinh viên năm hai của học viện Khoa Học Xã Hội nguyện vọng 2. Chất lượng giảng dạy của trường này ở mức trung bình, nhưng ngược lại chỗ ở dành cho sinh viên lại là hạng nhất, các trang thiết bị hỗ trợ khác nhau có thể coi là cấp bậc khách sạn.

Ví dụ như phòng ngủ của cô là phòng ngủ hai người hiếm hoi trong trường. Ở điểm này, có lẽ là cô được thơm lây từ Mộng Viên.

Cô bạn cùng phòng Mộng Viên này cũng khác với những gì cô nghĩ, là thiên kim tiểu thư của một gia đình dòng dõi thư hương, thế nhưng thứ cô ta thích nhất lại là đàn ông khỏa thân và cơ bụng.

Kể từ lúc hai người ở chung phòng tới nay, cô ta đã cho một cô thiếu nữ ngây thơ trong sáng là Vu Nhiễm biết khá nhiều kiến thức.

Trên tường phòng ngủ treo đầy áp phích người mẫu nam, đủ loại cơ bắp, cơ bụng, cosplay, trói gô, tiểu thịt tươi cũng có mà hình nam* cũng có.

(*Hình nam: hay còn lại là Metros*xual, là một định nghĩa mới xuất hiện từ thể kỷ 21, thường được sử dụng để chỉ những người đàn ông dị tính - hay còn được gọi là “trai thẳng” - nhưng lại rất, rất quan trọng việc chăm chút ngoại hình.)

Vu Nhiễm từ lâu đã quen với những thứ này, dù gì cũng là những tờ giấy không có độ ấm, vẽ hay là photoshop không ai có thể nói chắc được, tóm lại nhìn hồi lâu thì chỉ là tờ giấy gián tường lòe loẹt sặc sỡ.

Điều khiến cô ngạc nhiên nhất chính là đồ lót mà Mộng Viên vứt khắp nơi, không phải dây thừng thì là dây đai, hoàn toàn không thể phân biệt được đó là áo lót hay quần lót, có cái che đằng trước không được mà che đằng dưới cũng không xong.

Còn có những thứ đồ chơi nhỏ thỉnh thoảng bị bỏ vào thùng rác trong phòng tắm, cái nào cũng trông rất kì dị và xấu hổ.

Cô không bao giờ bình luận chuyện đời tư của người khác, nhìn thấy thì dọn giúp hoặc vứt nó vào túi bóng.

Sau một thời gian chung sống, Mộng Viên phát hiện cô không chỉ xinh đẹp mà còn có tấm lòng trong sạch ngay thẳng, hơn nữa còn thông minh đôn hậu, tính tình tốt, chưa từng có bất đồng quan điểm nào với cô ta.

Quả thật là một cô bạn bé bỏng khó mà tìm được. Vì thế, đối với chuyện của Vu Nhiễm cô ta trượng nghĩa hơn rất nhiều, bất cứ ai tiếp cận Vu Nhiễm với ý xấu đều bị cô ta bá đạo ngăn lại.

Đôi khi Vu Nhiễm cũng rất ngưỡng mộ khí thế trên người Mộng Viên, mặc dù trông cô ta không phải là xấu, nhưng so với những người khác, đó là điểm khác biệt giữa con gái rượu với tiểu thư khuê các. Mộng Viên nói trên người cô ta vẫn chưa hết mùi trẻ con, nên không thể trở thành chị đại được, chỉ có thể để cô làm bạn cùng phòng với một chị gái bình thường.

Trước khi ngủ, Mộng Viên còn gửi cho cô một đường link, tay vừa nhấp vào, ở cuối ô nhập liệu ngay lập tức hiện thị một dấu chấm than màu đỏ.

“Tớ biết cậu không thích mấy người thật PK. Ầy, lần này đề cử manhua cho cậu đó, xem xong đảm bảo cậu sẽ có một giấc mơ đẹp, hehe.”

Mộng Viên cực thích xem các video người lớn, còn luôn điên cuồng đề cử cho Vu Nhiễm nữa.

Vu Nhiễm bảo thủ hơn một chút, lúc đầu không dám xem, nhưng sau đó không giấu được tò mò lén xem thử, thân thể trần trụi bên trong giống như đóng cho xong cảnh, không hề có mỹ cảm. Đập vào thị giác là sự thô bạo và khó chịu, xem lâu sẽ có cảm giác buồn nôn, cho nên xem được một hai lần cô không còn muốn xem nữa.

Mộng Viên biết cô thích đọc tiểu thuyết ngôn tình, hỏi tiểu thuyết cô đọc là thịt hay chay, Vu Nhiễm suy nghĩ một chút, bảo cô ấy là những cuốn tiểu thuyết đã được kiểm duyệt*.

(*trước khi tiểu thuyết được xuất bản sẽ được nhà xuất bản xem xét, nếu nội dung phù hợp sẽ được thông qua và xuất bản.)

“Có gì đáng để xem? Hôm khác tớ đưa cậu vài bộ hay hơn.” Sống chung lâu rồi, Mộng Viên lúc nào cũng muốn con thiên nga trắng này bị nhiễm chút mùi tanh.

Vu Nhiễm không bài xích, tất cả chỉ vì tò mò về những điều chưa biết, vậy nên bây giờ cô đã hoàn toàn tiếp nhận việc cứ cách vài hôm Mộng Viên lại gửi cho cô mấy thứ linh tinh này, nhưng chỉ chọn theo sở thích cá nhân mà thôi.

Trực giác nói cho cô biết manhua lần này nhất định không đơn giản. Quả nhiên, bên trong toàn là những hình ảnh in màu sắc, chân dài ngực to trắng lóa, áo tắm quần chữ T, vừa bắt đầu đã ở trong hồ bơi chơi đùa.

Đèn trong phòng ngủ đã tắt từ lâu, ánh sáng từ cửa sổ len qua rèm cửa chiếu vào trong, mơ hồ có thể thấy đại khái Mộng Viên đang đi tắm, còn Vu Nhiễm thì nằm trên giường một mình.

Mùa hè sắp đến, thời tiết càng ngày càng nóng bức, dù đã tới đêm song vẫn oi bức, mặc dù cô vừa mới tắm xong, nhưng chưa được một lúc trên người đã thấy nóng.

—hết chương 2—

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi