Chương 694
Cái đám tà ma này dám khua chiêng gõ trống xuất hiện trong thành phố. Xem ra sự xuất hiện của trăng máu chính là dấu hiện cho thấy giang hồ sắp có một cuộc biến động lớn.
Trương Phong lau mồ hôi trán: “Ha ha, tới thì tốt, ông đây diệt hết đám này sẽ lại đi tìm đám khác! Ra hết đi chứ đừng núp lùm như con rùa rụt cổ như thế.
Vù!
Xung quanh bỗng nổi gió lớn.
Trên cành cây xuất hiện thêm một lão già và một người phụ nữ trông vô cùng diễm lệ. Bên cạnh có có một đứa bé tầm tám tuổi.
Nếu chúng đi lẫn trong đám đông thì trông chẳng khác gì người bình thường, thế nhưng Trương Phong cảm nhận được nguồn âm khí mãnh liệt từ người chúng tỏa ra.
Có lẽ không phải là âm khí mà là khí ẩm.
Âm khí cộng với Dương khí dung hòa tạo thành khí ẩm. Vì đám hành thi này chưa chết hoàn toàn, chỉ là do luyện tà thuật nên mới biến thành nửa người nửa ma.
“Thằng nhãi! Tộc hành thi không liên quan gì tới tông Long Hổ, thế này đi, giờ cậu có thể đi, tôi sẽ không làm khó cậu!”, lão già lưng gù cười nói.
Không phải bọn chúng không đánh lại Trương Phong mà là chúng không muốn dây dưa với tông Long Hổ. Nếu như giết đạo sĩ mà để bọn họ biết được, điều động toàn bộ lực lượng ra khỏi núi thì e rằng toàn bộ đám hành thi, cản thi sẽ không thể chống lại được.
Vì vậy nếu không cần phải gây xung đột thì nên tránh.
Trương Phong khoanh tay cười lạnh lùng: “Sao nào! Sợ ông đây rồi à? Tôi nói cho các người biết, hôm nay các người đừng hòng rời khỏi đây! Tôi phải báo thù cho năm mạng người đã chết trong tay các người!”
“Ha ha, dựa vào một mình cậu sao! Một mình cậu đấu với bốn người chúng tôi! Ngông cuồng!”, người phụ nữ xinh đẹp cười hí hí.
Một giây sau cô ta đã lộ nguyên hình là một hành thi xấu xí, vẹo vọ, nhe nanh múa vuốt.
Cô ta tạo cảm giác có thể nuốt gọn một người khác.
Lúc này Trương Phong vừa phải khống chế những cồn đất dâng lên vừa phải đối phó với bốn người bọn chúng nên vô cùng vất vả.
Hơn nữa đây là vùng đất dưỡng thi. Ở nơi đây bọn chúng được bù đắp liên tục bằng Âm khí, điều đó khiến Trương Phong càng trở nên bị động hơn. Mỗi lần hắn ra tay đều bị tiêu tốn rất nhiều Dương khí, hơn nữa lại không thể nào hồi phục ngay được.
“Lục Đinh bên phải, Hoàng Thần phía trước, Lục Giáp bên trái, bách biến không ngừng, cấp cấp như luật lệnh! Phong Hỏa Lệnh!”
Một ngọn lửa xuất hiện từ hai tay Mạc Phong. Hắn nhảy lên.
Rầm!
Người phụ nữ kia cũng lao về phía Trương Phong.
“Thần Quỷ Thất Sát Lệnh! Đừng động vào, dương khí nặng lắm!”, lão già kinh hãi kêu lên.
Ầm!
Một tiếng nổ nặng nề vang lên, nữ hành thi đã không né được.
Một giây sau, có hai cánh tay khô khốc rơi xuống mặt đất.
Trương Phong lùi ra xa mấy mét, thổi tắt ngọn lửa trên tay mình và thở phào.
Hắn bỗng cảm thấy chân mình nhơm nhớp, khi nhìn xuống thì thấy khí ẩm đã khiến đất dính đầy cả vào giày. Mỗi một bước đi của hắn đều tốn rất nhiều sức lực, rõ ràng đây không phải là nơi mà bọn họ có thể ở lâu được.
Lúc này, những cồn đất phía sau lưng Trương Phong bắt đầu lõm xuống do Dương khí của hắn không đủ.
Đám cương thi xung quanh lập tức nhào lên.
“Mau trèo lên cây đi!”, Trương Phong kêu lên.
Tần Lam lập tức đạp đất trèo lên một cây hòe gần đó.
Những người khác cũng nhanh chóng trèo lên những cây xung quanh, bởi họ đều là những cảnh sát được huấn luyện.
“Vậy…Hồng Yên…phải làm sao?”, Tần Lam nhìn xuống Hồng Yên vẫn đang nằm dưới đất. Đám cương thi ở xung quanh đã nhanh chóng vồ tới.
Trương Phong lăn một vòng trên mặt đất tới bên cạnh Hồng Yên, ôm cô vào lòng nhưng hắn không kịp để ý đằng sau.
“Cẩn thận sau lưng!”
Hắn không cần quay lại cũng có thể cảm nhận được một luồng Âm khí đang ập tới.