NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 1240

Nhìn có vẻ Lương Phong Nghiêm đã hạ quyết tâm giải quyết chuyện này.

Lâm Chính chần chừ một lát rồi gật đầu: “Vâng, con đến khách sạn đón họ luôn đây”.

“Được, bố đi gặp gia chủ, đi gặp đám bác cả!”.

Lương Phong Nghiêm đứng dậy, lập tức rời đi.

Lâm Chính cũng đi theo.

“Chú Nghiêm!”.

Lương Sinh đang nóng lòng chờ đợi bên ngoài vội vàng bước tới.

“Cháu cùng Tiểu Chính đi đón thím và em dâu về đây, chú đi gặp bác cả”, Lương Phong Nghiêm trầm giọng nói.

“Việc này… được… được…”, Lương Sinh có chút sửng sốt, nhưng vẫn đồng ý.

Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên giọng nói già nua.

“Tiểu Nghiêm, bác đi cùng cháu!”.

Mọi người quay ra nhìn, thấy một cô gái đỡ một ông lão bước vào.

Chính là Lương Hồng Anh và Lương Vệ Quốc.

“Bác ba?”.

Lương Phong Nghiêm sáng mắt lên, vội vàng bước tới đón.

Lương Vệ Quốc gật đầu, đi tới trước mặt Lâm Chính, trầm giọng nói: “Cậu Lâm, cậu đừng tức giận, cậu yên tâm, chuyện này dù tôi có phải liều cái mạng già cũng sẽ lấy lại công bằng cho cậu! Xin cậu cho tôi chút thời gian!”.

“Ông Lương đã nói vậy rồi thì đương nhiên Lâm Chính sẽ cho ông chút thời gian, nhưng chuyện này không phải là tôi nể mặt ông, mà là nể mặt bố nuôi tôi. Nếu không được thì hãy báo ngay với tôi”, Lâm Chính mặt không cảm xúc nói.

Lương Phong Nghiêm là bố nuôi anh, anh sẽ khách sáo, nhưng những người khác của nhà họ Lương không liên quan đến anh, anh không cần phải nể mặt.

Đương nhiên Lương Vệ Quốc biết rõ điều này, khẽ gật đầu đáp: “Cậu yên tâm, tôi sẽ nhanh chóng cho cậu câu trả lời”.

Dứt lời, Lương Vệ Quốc trầm giọng nói: “Tiểu Nghiêm, chúng ta đi”.

“Vâng, bác ba”.

Lương Phong Nghiêm đáp, rồi cùng Lương Vệ Quốc bước vào nhà họ Lương.

Lâm Chính chẳng nói chẳng rằng, gọi điện thoại cho nữ thư ký ở khách sạn.

Khoảng nửa tiếng sau, mấy người Tô Nhu và Lương Thu Yến đến nhà họ Lương dưới sự hộ tống của một đám binh vương.

“Sắp xếp phòng ở cho vợ tôi và mẹ nuôi tôi”.

Lâm Chính nói với Lương Sinh.

“Còn không mau đi sắp xếp?”, Lương Sinh lập tức quát người nhà họ Lương ở bên cạnh.

“Anh Sinh, việc này…”, người nhà họ Lương ở bên cạnh tỏ vẻ khó xử.

“Còn ngây ra đó làm gì? Mau đi đi!”, Lương Sinh đạp một cái vào mông người kia.

Anh ta lập tức chạy đi.

Tại một quán bar ở Yên Kinh.

Mặt trời xuống núi, các quán bar cũng bắt đầu có nhiều người hơn. Lúc này, tại một góc của quán bar, một cô gái ăn mặc sexy đang ngồi hút thuốc. Cô ta vừa hút vừa trò chuyện với người ở bên cạnh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi