NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 1579

“Chú Nham! Cháu về cũng được! Nhưng cháu ra ngoài tìm bác sĩ giỏi cho bác gái thật mà, chú… chú cứ về nói với bố cháu như vậy đi!”.

“Tìm bác sĩ giỏi? Loại lang băm giang hồ này là bác sĩ giỏi?”.

“Lâm Chính y thuật phi phàm, chú không tin thì cháu cũng chẳng có cách nào… dù sao… dù sao cháu cũng đã tìm được bác sĩ cho bác gái, là chú không tin cháu… Rồi cháu cũng nói như vậy trước mặt bố cháu, cháu không sai, tóm lại mọi người không thể nhốt cháu ở hang Sám Hối được!”.

“Nhóc con, đã đến lúc này rồi mà cháu còn cứng miệng? Hừ, nếu đã vậy thì chú đưa cả cậu ta lên đảo. Để chú xem rốt cuộc bác sĩ mà cháu tìm có tài cán gì!”, chú Nham quát.

Ông ta vừa dứt lời, Lâm Chính đang búng tàn thuốc bỗng run tay, điếu thuốc trượt khỏi ngón tay, rơi xuống đất.

Huyết U U cũng ngây người.

“Chàng trai, đi cùng tôi một chuyến đi!”, chú Nham ngoảnh lại nhìn Lâm Chính chằm chằm, nói rất nghiêm túc.

“Việc này… tôi chỉ là một lang băm giang hồ, hay là… hay là thôi đi…”, Lâm Chính nặn ra một nụ cười, nói.

“Sao nào? Chàng trai, cậu không muốn đi à?”, chú Nham nhíu mày, lạnh lùng nói: “Nói vậy là cậu cấu kết với U U lừa chúng tôi sao?”.

“Nói một cách nghiêm túc thì chỉ có cháu gái ông lừa các ông thôi, tôi vô tội”.

“Tôi không cần biết, cậu được cháu tôi mời đến thì chắc chắn là biết chuyện của chúng tôi, cháu tôi chắc chắn cũng yêu cầu cậu lên đảo, nếu cậu không đi tức là đối đầu với đảo chúng tôi. Chắc cậu không biết chúng tôi là ai, nhưng tôi phải nhắc nhở cậu một câu, nếu đối đầu với đảo chúng tôi, thì thứ chờ cậu chỉ là cơn ác mộng mãi mãi không thể tỉnh lại được!”, chú Nham lạnh lùng nói.

Lâm Chính cảm thấy đau đầu.

Huyết U U này đã gây cho anh không ít phiền toái, như vậy là đủ biết thế lực sau lưng cô ta không hề tầm thường. Nếu đối đầu với thế lực đó, e là sau này anh sẽ không được yên thân…

Đại hội gần kề, phía Yên Kinh vẫn chưa ổn định, nếu bây giờ lại thêm kẻ địch thì quả thực không sáng suốt.

Thôi vậy!

Lâm Chính thở dài: “Đi cùng các ông cũng được, nhưng… tôi không thể đảm bảo có thể chữa khỏi cho bệnh nhân của các ông!”.

“Chúng tôi đã từng mời rất nhiều bác sĩ giỏi, nhưng đều không có hiệu quả, nên đương nhiên sẽ không gửi gắm hy vọng gì vào cậu. Nhưng cậu phải chứng minh y thuật của cậu không tầm thường, nếu không chính là cậu lừa đảo chúng tôi! Nếu vậy thì tôi phải trừng phạt nghiêm khắc!”.

“Nhưng nếu tôi chứng minh được y thuật của mình rất tốt thì sao?”.

“Vậy thì cậu chính là khách quý của đảo chúng tôi! Còn con nhóc này cũng có thể xử lý nhẹ nhàng”.

Nhưng Huyết U U nghe thấy vậy lại vui không nổi.

Trong mắt cô ta, Lâm Chính quả thực có chút thủ đoạn, nhưng y thuật… anh còn trẻ như vậy thì y thuật có thể cao đến đâu chứ?

“Hình như tôi chẳng được lợi lộc gì cả?”.

“Ha ha ha, chàng trai, cậu ngây thơ quá! Bao nhiêu người mơ ước được qua lại với đảo chúng tôi không được, mà cậu lại nói hình như cậu chẳng được lợi lộc gì? Đúng là nực cười, có thể qua lại với đảo chúng tôi, thì lợi ích có thể nói là đếm không xuể! Cậu biết không hả? Thằng ngốc ngây thơ!”, chú Nham cười lớn.

“Vậy sao?”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi