NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 1746

Ông ta đã một ngày một đêm không được chợp mắt.

Nhưng vào thời điểm quan trọng này, phải tranh thủ từng phút từng giây, càng chuẩn bị kỹ càng, cơ hội thắng kiện càng cao.

“Cử người điều tra mối quan hệ hợp tác giữa những người trong danh sách này với Công ty Hoàng Ngu, Tập đoàn Cao Thị và các công ty khác! Trước khi trời tối, cậu phải giao nó cho tôi!” Khang Gia Hào đưa tài liệu cho Kỳ Văn.

“Được!”

Kỷ Văn gật đầu, rồi ra ngoài làm việc.

Nhưng vào lúc này…

Tạch!

Một ngọn lửa đột nhiên bùng cháy từ phòng tài liệu bên cạnh.

“Cháy! Cháy rồi!”

“Nhanh, lấy bình chữa cháy!”

“Mau dập lửa!”

Bốn phía vang lên tiếng la hét hoảng loạn.

Văn phòng luật sư nhất thời hỗn loạn lên.

Mọi người vội vàng dừng mọi việc đang làm, lao vào dập lửa.

Cũng may xung quanh phòng tài liệu đặt rất nhiều bình chữa cháy, mọi người mang theo bình chữa cháy thuần thục dập tắt đám lửa không lớn lắm.

Vẻ mặt Khang Gia Hào và Kỷ Văn cũng thay đổi ngay lập tức.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”, vẻ mặt Khang Gia Hào nghiêm túc bước nhanh tới.

Một nhóm người tụ tập trước phòng tài liệu, trong đó có một ông già cầm chổi.

“Luật sư Khang, ông Vương là nhân viên quét dọn vệ sinh vô tình làm rơi đầu thuốc lá vào phòng tài liệu!”, một nhân làm việc trong văn phòng giải thích

“Không phải văn phòng có quy định cấm hút thuốc sao? Ông Vương, tại sao ông vẫn hút thuốc ở đây?” Kỷ Văn tức giận nói.

“Tôi không biết chữ”, ông Vương khoảng sáu mươi tuổi, vẻ mặt hơi mơ hồ.

“Trước đây cũng không thấy ông hút thuốc, sao hôm nay đột nhiên hút, lại còn đốt phòng tài liệu?”, mặt Kỷ Văn đỏ bừng, vội vàng hỏi.

Ông Vương không giải thích được, nên dứt khoát không nói gì nữa.

Kỷ Văn vàng thêm tức giận.

Khang Gia Hào đi vào bên trong phòng tài liệu, nhìn lướt qua.

“Ông Khang, bị đốt nhiều không?” Kỷ Văn vội vàng hỏi.

“Không nhiều, nhưng thứ bị đốt cháy chính là tập tài liệu quan trọng nhất, tất cả đều là những tài liệu mà chúng ta đã cố gắng thu thập về vụ kiện này…” Khang Gia Hào trầm giọng nói.

“Cái gì?”

Mặt Kỷ văn tái nhợt vì sốc.

“Chắc chắn là ông ta cố ý đốt những tài liệu này!”

“Người này chẳng lẽ là do đám người Phạm Lạc cử tới?”

“Ông Vương, ông hãy nói rõ cho tôi biết, có phải ông nhận tiền của Phạm Lạc, cố ý đến đây để đốt tài liệu của chúng tôi phải không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi