NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 2229

Thế là Nhậm Quy dẫn theo những người này, ngay trong đêm trở về công ty chi nhánh của Thiên Hằng ở Giang Thành, mở cuộc họp khẩn cấp, huy động các lực lượng bắt đầu triển khai đợt tấn công mới nhằm vào Dương Hoa.

“Sếp Nhậm, chúng ta ra tay ở mặt nào đây?”.

Trong cuộc họp, một nhân viên của Thiên Hằng dè dặt hỏi.

“Chủ tịch Lâm ra tay ở dư luận thì chúng ta cũng ra tay ở dư luận. Bây giờ nền tảng của Dương Hoa là thuốc trị nhồi máu não và thuốc trị viêm mũi, hy vọng của bọn họ là thuốc đặc trị bệnh tiểu đường. Nếu không giải quyết được những thứ này thì chúng ta sẽ không có phần thắng”, Nhậm Quy lạnh lùng nói.

“Sếp Nhậm, ý của ông là…”

“Nếu những thứ này xảy ra vấn đề, thì gốc rễ của Dương Hoa sẽ bị lung lay, đúng không nào?”, ánh mắt Nhậm Quy lóe lên tia hằn học.

“Sếp Nhậm, ông điên à? Động vào cái này? Nhỡ bị bắt thì tiêu đời đó…”

Lập tức có mấy nhân viên đứng dậy phản đối.

Bọn họ dù ngang ngược đến đâu cũng không dám đùa giỡn với tính mạng con người.

“Yên tâm, tôi sẽ không làm tuyệt tình đến mức đó đâu. Nhưng bất cứ thứ gì, bất cứ sản phẩm gì đều có mặt hại, chứ không thể hoàn hảo được. Chỉ cần chúng ta tìm ra được sai sót và khiếm khuyết của những loại thuốc này, rồi phóng đại nó lên, là có thể lật đổ Dương Hoa”, Nhậm Quy cười đáp.

“Khiếm khuyết?”.

Mọi người ù ù cạc cạc.

Nhậm Quy nhìn về phía những nhân viên cũ của Dương Hoa mà ông ta dẫn đến.

“Thực ra thuốc đặc trị mà Chủ tịch Lâm nghiên cứu ra quả thực có một khuyết điểm khá khó hiểu, hoặc có thể nói là cấm kỵ. Ví dụ như thuốc trị nhồi máu não, khuyết điểm của thuốc trị nhồi máu não là nếu người dị ứng với phấn hoa mà uống nó thì sẽ xảy ra phản ứng dị ứng rất mạnh. Tình hình nghiêm trọng thậm chí còn gây nguy hiểm đến tính mạng”, một nhân viên cũ của Dương Hoa nói.

“Bọn họ đã ghi chú ở hướng dẫn sử dụng loại thuốc này rồi, cậu nói điều này thì có ích gì chứ? Người ta nhắc nhở rồi, anh bị dị ứng phấn hoa mà vẫn uống, thì sao có thể trách được người ta?”, một cổ đông nhíu mày nói.

“Nhưng các ông có biết công ty dưới trướng sếp Nhậm sắp cho ra mắt sản phẩm gì không?”.

“Sản phẩm gì?”.

“Xà phòng thơm! Trên đường đến đây tôi đã nói chuyện với sếp Nhậm, chúng tôi phát hiện ra có khả năng loại xà phòng thơm này xung khắc với thuốc của Dương Hoa”.

“Thế thì chắc là Dương Hoa sẽ chú thích là những người uống thuốc không được dùng loại xà phòng thơm này của chúng ta”, cổ đông nhíu mày nói.

“Nhưng chẳng phải bây giờ Dương Hoa vẫn chưa biết đến loại xà phòng thơm này của chúng ta sao? Chúng ta vẫn chưa công bố, nhưng có thể bảo mấy người của chúng ta dùng xà phòng thơm rồi uống thuốc của Dương Hoa xem sao”, nhân viên cũ kia cười nói.

Anh ta vừa dứt lời, mọi người đều sửng sốt, quay sang nhìn Nhậm Quy.

Đây rõ ràng là vu oan cho Dương Hoa một cách trắng trợn.

Xà phòng thơm vẫn chưa công bố, những người này mà dùng thì cũng không thể điều tra ra ngay được.

Nhưng… hình như Nhậm Quy không định nương tay.

“Đã đến lúc này rồi thì chúng ta cũng không còn lựa chọn nào khác, bằng mọi giá phải khiến Dương Hoa chết”, ánh mắt Nhậm Quy lộ vẻ dữ tợn.

“Sếp Nhậm, nếu chỉ làm vậy thì vẫn không có ích gì cả. Đây là trường hợp cá biệt, không thể dấy lên sóng to gió lớn, huống hồ Chủ tịch Lâm có y thuật cao siêu, nếu cậu ta ra tay chữa khỏi, thì chẳng phải chúng ta mất cả chì lẫn chài, giúp cậu ta thêm nổi tiếng sao?”, cổ đông kia suy nghĩ một lát rồi bình thản nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi