NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 2489

Bàng Lương kinh sợ đổ mồ hôi lạnh, nhưng hắn vẫn nghiêng mình né tránh.

Bụp!

Ông lão đập lòng bàn tay xuống đất.

Toàn bộ mặt đất lập tức rung chuyển, xuất hiện một vết nứt nhỏ dài.

Hả?

Đám người xung quanh há hốc mồm.

Nếu cú đánh này trúng vào người ai đó, liệu người đó có chết ngay tại chỗ không?

Bàng Lương lăn mình nhưng không dám do dự, hắn trườn người đứng dậy, lại vội vàng lao về phía trước.

Thấy vậy, nhiều người hiểu ra.

Bàng Lương này giỏi hơn nhiều so với Du Linh.

Hắn biết mình không thể đối đầu trực diện với ông lão, nếu không sẽ rơi vào con đường chết, cho nên lựa chọn lấy lùi làm tiến.

Dù sao mục đích chính là tiêu hao thể lực của ông lão, chỉ cần đạt được mục đích này thì đánh hay không cũng không quan trọng.

Tiếp đó, mọi người nhìn thấy Bàng Lương bị ông lão đuổi theo sát, trông vô cùng nhếch nhác thảm hại.

Mặc dù hắn giống như một con chó chết chủ, nhưng hắn đã thành công làm tiêu hao sức lực của ông lão.

Nhiều người thầm kinh ngạc.

Khóe miệng Liễu Thị Phụng nhếch cao: “A Lương, làm tốt lắm”.

Mọi người đều tập trung vào Bàng Lương, thậm chí Quỷ Thủ cũng vậy, không ai chú ý đến Lâm Chính đang lặng lẽ đi đến bên Phong Tư Viễn.

Phong Tư Viễn vẫn ôm chặt xác của Du Linh, trái tim hắn tan nát, cơ thể không còn sức sống.

Thế giới của hắn đã trở nên tăm tối không còn ánh sáng.

“Đừng làm phiền tôi! Tôi muốn ở một mình với Du Linh!”

Phong Tư Viễn không quay đầu nhìn lại.

Hắn còn tưởng là sư đệ nào đó muốn tới an ủi mình, nên lên tiếng.

Nhưng một câu nói khiến hắn không ngờ lại truyền tới.

“Anh muốn cứu cô ấy không?”

Vừa dứt lời, cả người Phong Tư Viễn run bần bật, vội vàng quay đầu lại.

Đập vào mắt hắn là khuôn mặt của Lâm Chính.

“Anh… anh có thể cứu cô ấy sao? Anh có thể cứu Du Linh của tôi sao?”, Phong Tư Viễn vô cùng kích động, vội vàng nắm lấy cánh tay Lâm Chính, rồi hỏi.

“Có thể”, Lâm Chính gật đầu.

“Mong sư huynh ra tay cứu giúp! Cầu xin sư huynh hãy cứu Du Linh, chỉ cần có thể cứu sống Du Linh, Tư Viễn sẵn lòng làm trâu làm ngựa cho anh!”, Phong Tư Viễn vội vàng buông Du Linh ra, quỳ gối dập đầu với Lâm Chính.

Động tĩnh bên phía này rất nhỏ, chỉ có một vài đệ tử bên cạnh nhìn thấy, tất cả đều vô cùng kinh ngạc.

Lâm Chính nhanh chóng đỡ hắn dậy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi