NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 2815

Tòng Thảo vội lùi về sau, bàng hoàng nhìn hai cây châm trên người mình. Anh ta có cảm giác cả cơ thể đang dần tê dại. Lâm Chính không đâm linh tinh mà đâm ngay vào huyệt thần kinh của anh ta.

Anh muốn hạn chế khả năng vận động của Tòng Thảo.

Dù sao những nơi quan trọng như tử huyệt thì chắc chắn Tòng Thảo sẽ có sự phòng bị. Lâm Chính dù có lén tấn công cũng chưa chắc đã thành công.

Lúc Tòng Thảo định đưa tay ra rút châm thì bỗng tái mặt.

“Thủ pháp này khiến thần kinh của tôi bị khống chế, nếu như tôi rút châm ra thì chắc chắn sẽ bị đứt kinh mạch…Thủ pháp quá cao minh”, Tòng Thảo lên tiếng rồi nhìn Lâm Chính. Lâm Chính đưa tay lên bụng mình và rút châm ra.

“Tại sao anh bị đâm trúng tử huyệt mà không ngã? Anh đã làm thế nào?”, Tòng Thảo trầm giọng.

Lâm Chính rút từng cây châm ra vứt xuống đất, rồi anh lại sờ lên bụng và rút ra được thêm một cây châm nữa…

“Cái gì?”, Tòng Thảo trố tròn mắt.

“Cậu ta đã sớm khóa chặt tử huyệt của mình rồi sao?”, Trương Hạc đứng bật dậy và hét lên.

“Hóa ra là vậy! Người này đã sớm khóa chặt tử huyệt ở vùng bụng. Bằng cách làm nhẹ nhàng này cơ thể của cậu ta sẽ không bị tổn thương nhiều. Do đã phòng bị nên châm của Tòng Thảo không thể nào phá hoại được mệnh mạch của cậu ta. Châm thuật của người này quả nhiên bất phàm”, người đàn ông trung niên chau mày, lên tiếng.

“Chỉ đáng tiếc, dù anh có ngăn được tôi thì cũng cách cái chết không còn bao xa nữa”, Tòng Thảo hít một hơi thật sâu, lấy lại bình tĩnh và mỉm cười.

“Tại sao lại nói như vậy?”, Lâm Chính chất vấn.

“Giờ anh thử cảm nhận cơ thể của mình xem, có phải là cảm thấy đang nóng nực, bực bội không”, Tòng Thảo mỉm cười.

“Đúng vậy”, Lâm Chính thản nhiên nói.

“Ha ha, những cây châm đầu tiên tạo ra một lớp độc nhé. Dù lớp độc này không thể gây tổn thương cho anh nhưng chúng đóng vai trò như chất dẫn. Khi tôi tấn công đợt châm thứ hai, dù không giết được anh nhưng lớp độc như hai này dưới trợ lực của lớp độc thứ nhất đủ để phá vỡ cơ thể bách độc bất xâm của anh. Nếu như tôi tấn công thêm một lớp độc nhẹ nữa thì cho dùng không cần trúng tử huyệt, anh cũng chết chắc”, Tòng Thảo cười thản nhiên rồi bước về phía Lâm Chính.

Lâm Chính đanh mắt.

“Thần y Lâm, kết thúc rồi!”, Tòng Thảo khẽ hô lên, đột nhiên đánh chưởng về phía trước.

Vụt! Đám châm trước mặt gãy vụn và bùng nổ, bắn về phía Lâm Chính như một mạng lưới, phủ kín cả không gian.

Lần này số lượng châm bạc lên tới hàng nghìn, hàng vạn cây. Tất cả những người có mặt đều phải nín thở.

Những khán giả theo dõi trước màn hình cũng bất động. Dù họ có dí mắt vào màn hình thì cũng chỉ nhìn thấy những tia sáng lóe lên do châm bạc tạo ra mà thôi.

Cảnh tượng đó giống như dải ngân hà trên bầu trời khi nhìn qua kính viễn vọng vậy. Đẹp và lấp lánh vô cùng.

Dòng sông châm bạc đổ về Lâm Chính. Anh sẽ né đòn bằng cách nào đây?

Nếu như bị trúng thêm đợt châm này nữa thì Lâm Chính sẽ chết chắc.

Tòng Thảo muốn dùng cách này để kết thúc cuộc quyết chiến. Đám đông nhìn chăm chăm, không dám cả thở mạnh.

Đây là chiêu cuối cùng rồi. Lâm Chính lạnh lùng nhìn vô số cây châm đang phóng tới và cả Tòng Thảo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi