NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 2842

“Cậu đợi đã!”, lúc này, người đàn ông trung niên lại lên tiếng.

“Sao nữa?”, Lâm Chính hỏi.

“Tôi muốn hỏi cậu có biết y thuật không?”, người đàn ông trung niên hỏi đầy mong đợi.

“Biết một ít”.

“Vậy cậu có thể giúp chúng tôi khám bệnh cho một người hay không? Người đó thân phận đặc biệt, bây giờ ông ấy bị bệnh không nhẹ, nếu không chữa trị tốt sẽ ảnh hưởng rất lớn. Dịch thần tiên đã không còn, chúng tôi chỉ có thể cầu xin cậu. Dù có thế nào, xin cậu hãy đi theo chúng tôi xem thế nào!”, người đàn ông trung niên đầy mong đợi nói.

“Tôi không có thời gian! Các người đi tìm người khác đi”, Lâm Chính nói, không để trong lòng.

“Cậu hãy nghe tôi nói đã!”.

Người đàn ông trung niên sốt ruột, suy nghĩ một lúc, đột nhiên đến gần Lâm Chính, lấy một tờ giấy chứng nhận trong túi áo ra đưa tới.

Lâm Chính mở ra xem, ánh mắt lập tức trở nên nghiêm nghị.

“Chuyện này… liên quan trọng đại, ảnh hưởng rất lớn. Nếu cậu có thể chữa trị thì xin hay giúp đỡ!”, người đàn ông trung niên nói.

Lâm Chính suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: “Tôi đã nói tôi không có thời gian, nhưng tôi có thể kê ít thuốc kéo dài tuổi thọ cho ông ta!”.

“Vậy còn việc điều trị sau đó?”, người đàn ông trung niên vội hỏi.

“Đợi tôi có thời gian rồi hẵng nói”, Lâm Chính đáp.

Mấy người họ nghe vậy đều rất tức giận, nhưng không ai dám lên tiếng.

Bởi vì bọn họ đã cùng đường.

Người đàn ông trung niên lấy một tờ giấy ra, viết số điện thoại, đưa cho Lâm Chính.

“Đây là số điện thoại liên lạc của tôi, nếu có gì cần, cậu cứ gọi cho tôi”.

“Được!”.

Lâm Chính thuận tay nhận lấy.

Đuổi hết đám người đó đi rồi, Lâm Chính thu dọn sơ qua, sau đó quay về Giang Thành.

Anh đã ở đây tròn ba ngày, cũng nên quay về rồi.

Nơi này gọi là núi Tiên Nhân.

Trong núi có một động phủ Thiên Nhân, là một hang động thiên nhiên hội tụ linh vận của đất trời, hấp thu tinh hoa thiên nhiên tạo thành, dưỡng thương ở đây thích hợp hơn cả.

Thời cổ đại có nhiều thầy thuốc nổi tiếng từng chuyển người bệnh bị bệnh nan y đến đây điều trị. Nơi này luôn có một người trông coi động phủ, đề phòng kẻ rắp tâm phá hoại động phủ.

Thời đại này là ông Dịch.

Ông Dịch đã canh giữ ở đây cả đời, không con không cái, cô độc lẻ loi. Nếu không phải những năm trước Lâm Chính tình cờ tìm đến đây, ông Dịch thấy y thuật của Lâm Chính xuất sắc, khăng khăng muốn bái anh làm thầy, ông Dịch cũng sẽ không có thêm một người thầy trên danh nghĩa như vậy.

Ông Dịch đã ở đây cả một đời, bình thường sẽ khám bệnh cho những người dân trong thôn hoặc người sống trong núi, sau này danh tiếng tăng cao lại tiếp nhận một vài người bệnh nan y, cứu vô số người. Ông ta có y thuật cao siêu, cộng thêm ở sâu trong núi nên được gọi là Dịch thần tiên.

Lần này Lâm Chính đến đây không phải vì ông Dịch, mà là vì động phủ này.

Anh bị ảnh hưởng bởi di chứng của Nghịch Chuyển Châm, chỉ đành điều dưỡng trong động phủ. Bên cạnh đó, anh đã cướp hết vườn thuốc tổ tiên của thôn Dược Vương, trên tay có nhiều loại thuốc hiếm có trên thế gian. Kết hợp những vị thuốc quý hiếm có thể cứu sống người sắp chết này, di chứng của Nghịch Chuyển Châm không khó để giải trừ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi