NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 3000

“Để lấy lòng người ngoài, con lại bán đứng cả người nhà! Con có còn là người không?”, ông cụ Trương tức giận mắng.

“Bố, con cũng chỉ muốn tốt cho nhà họ Trương!”.

“Bớt nói nhiều, cút đi cho bố!”, ông cụ quát lên.

Bọn họ vô cùng rối rắm, Trương Tùng Hồng nghiến chặt răng.

Đúng lúc này, một giọng quát vang lên từ trong phòng.

“Tất cả nghe đây, lập tức làm theo lời Tùng Hồng nói!”.

Mọi người nghe vậy đều sửng sốt, nhìn sang người lên tiếng, lúc này mới nhìn thấy bà cụ ngồi xe lăn đang được đẩy vào phòng khách.

“Bà nội?”.

“Mẹ?”.

Tiếng hô kinh ngạc không ngừng vang lên.

“Mẹ, mẹ đến rồi! Mẹ khuyên bố đi, ông ấy đang làm gì không biết”, Trương Tinh Vũ nhào đến chỗ bà cụ Trương, sốt ruột hô lên.

“Mẹ biết rồi. Con yên tâm, mẹ sẽ không để mặc cho ông già hồ đồ này hủy hoại nhà họ Trương đâu!”, bà cụ Trương nói.

“Bà định làm gì? Không phải bà đã nói sẽ không nhúng tay vào chuyện của nhà họ Trương nữa sao?”, ông cụ Trương phẫn nộ chất vấn.

“Tôi mà không nhúng tay, nhà họ Trương sắp diệt vong rồi! Ông bảo bà già tôi phải trơ mắt nhìn nhà họ Trương bị hủy hoại sao?”, bà cụ Trương lạnh lùng nói.

“Bà… Bà định làm gì?”, ông cụ Trương tức giận hỏi.

Bà cụ Trương không trả lời ông ấy, chỉ nói với Trương Tùng Hồng: “Tùng Hồng, con còn không ra tay?”.

“Vâng thưa mẹ”, Trương Tùng Hồng lập tức sai thuộc hạ định ấn Lâm Chính xuống.

Tình hình đã không thể kiểm soát.

Nhưng người nhà họ Trương vừa mới đến gần…

Rầm rầm!

Hai tiếng động nặng nề vang lên.

Hai người nhà họ Trương đến gần Lâm Chính đều ôm bụng, ngã xụi lơ trên đất…

“Thằng khốn! Mày còn dám đánh trả?”, người nhà họ Trương tức giận.

“Tên vô dụng này cũng giỏi đánh đấm đấy chứ”, có người cảm thấy bất ngờ, lên tiếng.

“Giỏi đánh đấm thì có tác dụng gì? Nếu đánh nhau thật, anh Lôi chỉ dùng đầu ngón tay cũng có thể nghiến chết anh ta!”, Uông Hiểu Mạn khinh thường nói.

Trương Tùng Hồng tức giận, liên tục quát lên: “Xông lên! Xông lên! Bắt cậu ta lại! Bắt cậu ta lại!”.

“Vâng!”.

Càng lúc càng có nhiều người nhà họ Trương xông lên.

“Dừng tay! Dừng tay hết cho tôi!”.

Ông cụ Trương vội vàng hét lên, nhưng không có tác dụng gì.

Bà cụ Trương đã ra mặt, hiển nhiên người nhà họ Trương chỉ nghe bà cụ.

Nhưng… quyền cước của Lâm Chính không chỉ nhanh mạnh, sức lực cũng lớn, sau vài đòn đánh đã hạ gục bốn người nhà họ Trương xông tới phía anh.

“Cái gì?”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi