NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 3135

“Không… không phải…”.

“Hừ, tôi nói cô biết, bây giờ tôi chỉ cần tiền, cô báo cảnh sát cũng vô dụng, chỗ này của cô cũng không hợp pháp! Cô hãy mau gọi điện lấy tiền cho tôi, mau!”, Lâm Chính nhét điện thoại vào tay Dương Mỹ.

Dương Mỹ do dự một lúc, không biết nên làm thế nào.

Đúng lúc đó.

Ting!

Cuộc gọi trên màn hình điện thoại đột nhiên bị ngắt kết nối.

Dương Mỹ giật mình, vội vàng hô lên: “Ông Công Tôn”.

Thế nhưng vô ích. Máy đã tắt. Lâm Chính cũng đanh mặt, anh giựt lấy điện thoại và trầm giọng hỏi: “Công Tôn Đại Hoàng đang ở đâu?”

“Sao cơ?”, Dương Mỹ há mồm trợn mắt.

“Mau nói cho tôi biết, Công Tôn Đại Hoàng đang ở đâu?”

“Sao anh biết ông Công Tôn? Lẽ nào…anh chính là…”, Dương Mỹ run rẩy, lập tức ý thức ra được điều gì đó.

Người này chính là thần y Lâm. Mọi chuyện cứ như một vở kịch vậy.

Lâm Chính chẳng qua là muốn thông qua việc gây sự, tạo sự chú ý với Dương Mỹ, sau đó thông qua cô ta để tìm kiếm tung tích của Công Tôn Đại Hoàng.

Anh đã sớm để ý thấy Dương Mỹ gọi voice call và anh cũng đoán ra được người ở đầu bên kia là ai.

Nhưng anh không ngờ Công Tôn Đại Hoàng lại tắt máy đột ngột như vậy.

Lẽ nào ông ta đã phát hiện ra? Không đúng! Rõ ràng là anh hành động không để lại dấu viết gì, chẳng lẽ Công Tôn Đại Hoàng lại nhạy cảm đến vậy?

Dù sao thì đây cũng là một lão hồ ly, một khi thấy có động tĩnh gì là ông ta sẽ lập tức cảnh giác ngay. Còn nếu là chuyện mà đến cả ông ta cũng không chắc chắn thì ông ta nhất định sẽ cho người kiểm chứng trước.

Lão hồ ly này vô cùng cẩn thận. Vì vậy lúc này anh vẫn không thể để lộ thân phận được.

“Dương Mỹ, nếu cô muốn sống thì ngoan ngoãn phối hợp với tôi. Còn giờ cô muốn chết thì tiếp tục giãy giụa đi”, Lâm Chính lạnh lùng nói.

Thế nhưng điều bất ngờ đó là Dương Mỹ không hề phản ứng thái quá mà chỉ khẽ nói: “Thần y Lâm, tôi hiểu Công Tôn Đại Hòang, tôi nghĩ chắc chắn lúc này ông ta đang trốn ở đâu đó và cho người tới đây giám sát anh. Ông ta muốn xác nhận thân phận của anh”.

“Ồ? Vậy tiếp theo tôi phải làm thế nào?”, Lâm Chính hỏi.

“Anh đi tới phía cái bàn đó, lấy súng trong ngăn kéo ra rồi khống chế toàn bộ người trong văn phòng, ép chúng tôi phải giao tiền, chúng tôi sẽ lập tức chuyển tiền cho anh. Nhưng trước khi làm vậy thì anh phải để cho tai mắt của Công Tôn Đại Hoàng nhìn thấy. Đợi sau khi tai mắt của họ rời đi thì anh cũng mang tiền đi. Như vậy Công Tôn Đại Hoàng sẽ không nghi ngờ thân phận thần y Lâm của anh nữa. Và như vậy thì tôi cũng có tthể quay lại bên cạnh ông ta một cách an toàn”, Dương Mỹ khẽ nói.

Lâm Chính giật mình: “Sao? Cô lại muốn giúp tôi à?”

“Đúng vậy?”

“Cô không phải là người của Công Tôn Đại Hoàng sao? Tại sao lại phản bội ông ta?”, Lâm Chính hỏi.

Ánh mắt Dương Mỹ trông hờ hững đi nhiều: “Vài tiếng trước, Công Tôn Đại Hoàng đã gi ết chết bạn trai của tôi, hơn nữa…còn c**ng hi3p tôi”.

Lâm Chính chau mày.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi