NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 3633

“Lẽ nào các anh đều thế sao?”, Lâm Chính ngạc nhiên.

“Đương nhiên, chỉ có điều chúng tôi do những người khác nhau của Huyết Ma Tông giới thiệu tới. Tôi do Huyết Hùng đại nhân của Huyết Ma Tông giới thiệu. Đây là cô Nam Cầm, do Huyết Bá đại nhân giới thiệu. Người nước ngoài đang đọc báo bên kia tên là Joel, do Huyết Ưng đại nhân của Huyết Ma Tông phái ra nước ngoài chấp hành nhiệm vụ giới thiệu. Chúng tôi đều đến để giúp Huyết Ma Tông lấy Huyết Linh Chi”, Khổng Thích Thiên cười đáp.

“Chỉ lấy một cây Huyết Linh Chi mà cần nhiều người như vậy sao?”, Lâm Chính có chút khó hiểu.

“Hừ, con chuột ngu ngốc!”.

Joel đang đọc báo ở bên kia phun ra một câu bằng tiếng Anh.

“Hử?”.

Lâm Chính nhíu mày.

“Joel, anh hãy khách khí chút đi, thần y Lâm này không phải là người bình thường đâu, cậu ấy là một y võ rất mạnh đấy”, Khổng Thích Thiên bất đắc dĩ giải thích.

“Y võ? Tôi còn không biết rốt cuộc đây là cái gì nữa! Bác sĩ? Võ thuật gia? Nó thuộc loại nào? Dở ông dở thằng! Nực cười chẳng khác gì thằng hề!”, Joel nói không chút kiêng dè, ánh mắt vẫn dán chặt vào tờ báo, không thèm nhìn Lâm Chính lấy một cái.

“Joel…”, Khổng Thích Thiên có chút cạn lời, không biết trả lời thế nào.

Nhưng Joel mặc kệ.

Lâm Chính chẳng nói chẳng rằng, anh không hề tức giận, dù sao với những người bình thường không gặp mặt như thế này thì anh không cần phải nổi giận.

“Kính mời quý khách trở về chỗ ngồi, thắt dây an toàn, máy bay sẽ cất cánh ngay bây giờ”, một tiếp viên hàng không đi tới, mỉm cười nói.

Mấy người ngồi vào chỗ của mình.

Joel tiếp tục đọc báo, cô gái tên Nam Cầm tiếp tục chơi điện thoại, nhưng thỉnh thoảng lại liếc về phía Lâm Chính.

“Thần y Lâm, người tên Joel kia trước giờ đều vô lễ như vậy, mong cậu bỏ qua”.

“Không sao, nhưng tôi rất tò mò, tại sao Huyết Ma Tông lại phải mời nhiều người đi lấy Huyết Linh Chi như vậy? Mấy người bá chiếm Huyết Linh Chi ghê gớm lắm sao?”, Lâm Chính tỏ vẻ nghi hoặc hỏi.

“Xem ra Huyết Kiêu vẫn chưa tiết lộ nhiều cho thần y Lâm biết”, Khổng Thích Thiên nhỏ giọng đáp: “Mấy người chiếm Huyết Linh Chi đều không phải hạng bình thường, mà là những sự tồn tại siêu phàm thoát tục, đứng trên đỉnh cao đương thời, đâu dễ đối phó chứ”.

“Ồ? Những người đó thực sự lợi hại như vậy sao?”.

“Nếu là hạng tầm thường, thì tại sao Huyết Ma Tông không tự đối phó? Chẳng phải vì đối phương quá lợi hại, Huyết Ma Tông sợ lực lượng tông giáo bị tổn thất quá nhiều, nên mới nhờ sự giúp đỡ từ bên ngoài sao?”.

“Những chuyện bán mạng như thế này, người bình thường đều không muốn làm, chắc là Huyết Ma Tông đã hứa hẹn những lợi ích tương đối tốt với các anh chứ gì?”, Lâm Chính mỉm cười nói.

Khổng Thích Thiên khẽ cười: “Thần y Lâm, loại chuyện này biết rõ đừng nói rõ, không có chút lợi ích thì sao mọi người lại đến bán mạng chứ? Về phần là lợi ích gì thì cậu đừng hỏi nhiều, ai cũng có bí mật mà”.

“Cũng phải, là tôi nhiều lời rồi”.

Lâm Chính lắc đầu, không nói gì nữa.

Trên máy bay bật nhạc êm dịu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi