NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 4379

“Chẳng phải trước đó anh nói anh là người của Nam Viện nhà họ Lâm sao?”

“Đúng thế…”

“Tôi cũng là người của Nam Viện”.

“Cái gì?”

Lâm Cường kinh hãi đến mức há hốc miệng run rẩy hỏi: “Anh… anh là người nhà họ Lâm hả?”

“Tôi chưa từng phủ nhận tôi không phải là người nhà họ Lâm mà nhỉ?”

“Sao có thể… Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!”, tim Lâm Cường suýt nữa nhảy ra khỏi cổ họng, tin tức chấn động như vậy làm hắn choáng ngợp.

Một lúc sau, hắn mới ngẩng đầu lên, ngơ ngác hỏi: “Thần y Lâm, rốt… rốt cuộc anh là ai trong nhà họ Lâm?”

“Chắc anh đã từng nghe đến tên tôi rồi”.

“Ai?”

“Lâm Chính!”

Bụp!

Lâm Cường ngồi phịch xuống đất, cả người ngây dại

Nếu nhà họ Lâm đã ra tay, dĩ nhiên Lâm Chính sẽ tiếp chiêu.

Sau khi moi được tin tức bên Lâm Cường, Lâm Chính lập tức bắt tay vào chuẩn bị, tổ chức mọi người đến Yên Kinh để tính toán cho rõ món nợ này.

Anh không thể cứ bị động mãi được.

Nếu không nhà họ Lâm sẽ không buông tha.

Đối phó với kẻ địch thế này thì chỉ cần để lộ ra nắm đấm của mình cứng hơn thì họ mới biết sợ.

Vừa lúc nhân viên điều tra mà đại hội phái đến vẫn dừng chân ở Giang Thành, Lâm Chính ở lại đây là không nề hà phiền phức, nếu tìm một cái cớ để đi thì cũng có thể bớt đi rất nhiều rắc rối, tránh để lộ sơ hở.

Lâm Chính bảo Nguyên Tinh và Tào Tùng Dương ở lại canh giữ Giang Thành, sau đó dẫn theo Chiêm Nhất Đao và những người anh tài của Đông Hoàng Giáo lên đi máy bay tư nhân bay thẳng đến Yên Kinh.

Cùng lúc đó nhà họ Lâm ở Yên Kinh cũng không bình yên.

Sau khi Anh Các báo lại chuyện này, nhà họ Lâm cấp tốc mở cuộc họp khẩn.

Người phụ trách của ba các lớn và đường khẩu đều chạy đến.

Trong một phòng họp kín hơi tối.

“Thế nên thần y Lâm đã biết chuyện này là do nhà họ Lâm chúng ta đứng đằng sau thao túng à?”, một ông lão tóc bạc ở trên cùng không cảm xúc hỏi.

Hai bên đều có nam nữ mặc đồ xa hoa, những người này khoảng bốn năm mươi tuổi, sắc mặt ai nấy cũng vô cùng nghiêm trọng.

Lâm Phi Anh đứng dậy, cúi người xuống nói: “Nhiệm vụ của Lâm Cường thất bại đều là do Phi Anh vô dụng, các chưởng sự cứ trách phạt”.

“Gia chủ và phó gia chủ đều chạy đôn đáo vì đại hội, suốt ngày không ở gia tộc, hiện giờ mọi việc trong gia tộc đều do tôi quản lý, theo lý lần này tôi phải nghiêm trị ông nhưng bây giờ là thời điểm cần người. Tội này cứ ghi sổ trước, sau này sẽ tính sau”, ông lão trầm giọng nói.

Lâm Phi Anh chắp tay lại: “Chưởng sự, với tính cách của thần y Lâm, lần này chắc chắn sẽ đến Yên Kinh trả thù, nhà họ Lâm phải chuẩn bị trước”.

“Đúng thế, thần y Lâm chắc chắn sẽ báo thù, tính tình kiên cường khí khái, làm việc gì cũng bất chấp hậu quả, mấy thế lực gia tộc mà gây thù với hắn đều bị hắn tiêu diệt. Người này rất hung tàn, mọi người hãy nghĩ đến thôn Dược Vương, chẳng phải cũng là do người này làm sao?”, một người phụ nữ nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi