NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐẸP VÀ GIA SẢN KHÔNG THỂ MẤT


Bên người Đồng Vũ Vụ chưa bao giờ thiếu người vây quanh.
Lúc này cô đang ngồi một bên uống champagne, vừa mới được thanh tĩnh một chút thì có một người phụ nữ trẻ tuổi mặc váy đỏ đi tới.
Người đến là Lục Nhân Nhân, coi như là chị em tuỳ tùng của Đồng Vũ Vụ.

Trước khi Đồng Vũ Vụ ở cùng với Phó Lễ Hành, Lục Nhân Nhân là người luôn nhìn cô bằng ánh mắt khinh thường.

Bây giờ, thời thế đã thay đổi.
"Vũ Vụ, cậu đoán xem ngày hôm qua tớ gặp được ai?" Lục Nhân Nhân ngồi bên cạnh Đồng Vũ Vụ, làm ra dáng bí ẩn thấp giọng nói.
Đồng Vũ Vụ lúc này mới lên tinh thần, nhìn cô một cái, mi mắt cong cong: "Ai nha?"
Mỗi lần Lục Nhân Nhân nhìn thấy một thân giả tạo này của Đồng Vũ Vụ đều âm thầm cảm thấy ghen ghét.
Nhưng sau khi nhìn thấy khuôn mặt của Đồng Vũ Vụ, cảm giác ghen tuông này lại dịu xuống ngay lập tức.

Nếu cô là đàn ông, cô cũng sẽ thích Đồng Vũ Vụ.

Cho dù là người có địa vị cao không ai với tới ở Yến Kinh như Phó Lễ Hành, thì cũng chỉ là một người đàn ông.
"Tớ đụng phải Hướng Thư Linh!" Lục Nhân Nhân thì thầm, "Chính cậu cũng nói cô ta có chút đặc biệt đấy, năm trước không phải có tin nói là cô ta muốn đính hôn cùng với con trai của một ngôi sao nào đó sao, kết quả là tin tức còn chưa được chứng thực thì nữ chính đã tự mình đính chính."
Vận khí của Hướng Thư Linh trên phương diện hôn nhân rất, rất không tốt.
Trước khi Trình Giảo Kim là Đồng Vũ Vụ xuất hiện, mọi người đều cho rằng Hướng gia sẽ liên hôn với Phó gia, cô ta sẽ trở thành con dâu Phó gia.

Kết quả không tới vài ngày sau liền có tin Phó Lễ Hành mang theo Đồng Vũ Vụ đi du lịch Tokyo.
Sau khi Đồng Vũ Vụ kết hôn với Phó Lễ Hành, Hướng Thư Linh trở thành trò cười.

Nhưng vì sợ hãi thế lực của Hướng gia, không ai dám cười cợt trước mặt cô ta.

Cho dù vậy, những cuộc trò chuyện sau lưng cũng đủ để thoả mãn mọi người.
Đồng Vũ Vụ nghe Lục Nhân Nhân dùng giọng điệu chế giễu thì đột nhiên tâm trạng chùng xuống.
Đối với chuyện của Hướng Thư Linh, cho dù cô nghĩ thế nào cũng không được nói ra, ai biết sẽ bị xuyên tạc thành như thế nào.
Nhiều người không biết rằng Đồng Vũ Vụ thực sự ghen tị với Hướng Thư Linh, Hướng gia tài đại khí thô*, cô ta còn có một anh trai tài giỏi, gia đình mỹ mãn lại hạnh phúc, cho dù làm chuyện gì cũng đều có người chống lưng, loại chuyện như kết hôn—— Nếu như cô có thể trở thành Hướng Thư Linh, mang trong mình loại tự tin như vậy, thì con mẹ nó ai còn để ý đến chuyện kết hôn hay không kết hôn, gả chồng hay không gả chồng chứ!
Cô thật sự rất muốn tráo đổi với Hướng Thư Linh.

Nhưng người ta có thể sẽ không đồng ý đâu.
Có tiền có thế, lại còn được sủng ái, là Hướng gia đại tiểu thư, làm sao còn để ý gì đến loại đàn ông tồi tệ nào đó, cho dù là Phó Lễ Hành ở trước mặt cô, cô cũng không thèm.

"Này! Vũ Vụ, cậu uống ít lại đi." Lục Nhân Nhân thấy Đồng Vũ Vụ uống champagne, khuôn mặt nhỏ trắng nõn hiện lên một màu hồng nhạt, ánh mắt cũng có chút mê man, nhìn dáng vẻ hẳn là đã say.
Đồng Vũ Vụ đương nhiên sẽ ngừng lại.
Không đề cập đến việc tửu lượng của cô khá tốt, ở những bữa tiệc kiểu này, chỉ cần cô uống nhiều một chút, cũng sẽ bị người có ác ý xuyên tạc, nói không chừng ngày mai liền có tin đồn là cô bị Phó Lễ Hành bỏ rơi, cô đơn lạnh lẽo đến nỗi phải mượn rượu giải sầu.
Ít ai biết Đồng Vũ Vụ có thể uống được rất nhiều rượu.
Khi xưa cô đang đi du học ở một trường đại học thì bị một người bạn kéo đến một bữa tiệc, lúc ấy cô bị người ta chuốc rượu, thiếu chút nữa là bị giở trò.

Từ ngày đó, cô rút ra được kinh nghiệm xương máu, hiểu được rằng với dung mạo này của mình mà không có chỗ dựa, cô chắc chắn sẽ gặp nhiều rắc rối.

Cô không thể dự đoán được những cái khác, nhưng cô không muốn tửu lượng cao lại trở thành điểm yếu của mình.
Tuy không thể nói là ngàn ly không say, nhưng chỉ với ít ly champagne, đừng nhìn sắc mặt cô ửng hồng, thực ra thì cô vẫn rất tỉnh táo.
Đồng Vũ Vụ cuộn cuộn tóc, vẻ mặt bối rối: "Cậu không biết đấy, bình thường chồng tớ đều không cho tớ uống rượu, cùng anh ấy đi xã giao, nhiều nhất cũng chỉ được nếm thử, hai ngày nay anh ấy vừa mới đi công tác về, nên buổi tối tớ đều phải ngủ rất muộn."
Lục Nhân Nhân:......!Này, tớ biết là cậu đang trắng trợn khoe khoang chuyện tính phúc của hai người đấy, có cả chứng cứ rõ ràng nha!
Bên cạnh có vài người đứng nói chuyện phiếm, nhưng thật chất lại đang dỏng tai lên nghe ngóng.
"Hôm nay tớ muốn uống chút rượu, có lẽ buổi tối sẽ ngủ ngon hơn một chút.


Bác sĩ của tớ cũng nói như vậy."
Mấy thiên kim tiểu thư âm thầm trợn mắt ——
Được rồi, biết cô cùng chồng cô sinh hoạt hài hòa, biết cô thiên kiều bá mị khiến cho chồng cô muốn ngừng mà không ngừng được.

Cô lăn đi được rồi đấy!
Đúng 10 giờ, Đồng Vũ Vụ liền cầm túi xách rời đi.
Chờ đỡ Đồng Vũ Vụ ngồi xuống sau xe, Lục Nhân Nhân vẫn có chút không yên tâm: "Thật sự không cần tớ đưa cậu về sao?"
Đồng Vũ Vụ phất tay cười, "Không cần, cậu mau trở về đi."
Lục Nhân Nhân cũng cảm thấy những lo lắng của cô là không cần thiết, mỗi lần Đồng Vũ Vụ ra ngoài đều có tài xế đi theo, người này cô cũng biết, thân thủ lợi hại, lại kiêm nhiều chức vụ, vừa là tài xế vừa là bảo vệ, đương nhiên sẽ đưa Đồng Vũ Vụ an toàn trở về..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi