NGƯỜI DẤU YÊU

Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 391 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​





ANH CẢ TỚI KÌ MÃN KINH!
Tần Bách Ngạn bị lời nói của Dung Khanh chẹn ngang họng lần nữa, hậm hực nhìn vợ mình, chưa kịp phản bác thì đã nghe Tần Bách Noãn lên tiếng, “Chúng em đều hiểu tâm trạng anh Cả không được tốt. Nhưng mà cậu Tư với chú Mạc như cha con, hẳn là cậu ấy càng buồn hơn chúng ta, rồi ngồi lại trong phòng lâu một chút để điều chỉnh lại tâm trạng cũng không được sao?”


Vừa dứt lời, Tần Bách Noãn lại kín đáo nhìn Tần Bách Ngạn đang câm nín, rồi sau đó nhìn về phía hai người Nghiên Thời Thất, “Mau tới đây dùng cơm đi, anh Cả tới kì mãn kinh nên em đừng để ý tới anh ấy.”


Tần Bách Ngạn tới kì mãn kinh: “…”


Anh chỉ muốn ra oai phủ đầu Nghiên Thời Thất thôi mà sao lại tự mình lọt hố thế này?


Mỗi một người trong nhà này đều nói giúp bọn họ, người làm anh cả như anh cũng không có chút uy nghiêm nào có đúng không!


Tần Bách Duật nhìn Tần Bách Ngạn bằng ánh mắt sâu thẳm, rồi sau đó mới ôm lấy Nghiên Thời Thất ngồi xuống bên cạnh Dung Khanh, khẽ gật đầu với chị.


Không khí trên bàn cơm trở nên lúng túng vì lời chất vấn và bực tức trước đó của Tần Bách Ngạn.


Nghiên Thời Thất cầm đũa cúi đầu ăn cơm, nhưng trong lòng lại thấp thỏm không yên. Cô cảm thấy anh Cả có thành kiến với mình, và đây cũng là lần đầu tiên có người trong nhà họ Tần thể hiện ra mặt sự bất mãn đối với cô.


Tuy cô không muốn để ý nhưng không cách nào mặc kệ được, bởi vì họ là người nhà của anh Tư, là người anh Tư quan tâm.


Có lẽ nhận ra cảm xúc hơi suy sụp của cô cho nên Tần Bách Duật nắm chặt tay cô dưới bàn, rồi gắp hai miếng há cảo tôm cho cô.


Nghiên Thời Thất ngước mắt nhìn theo hướng đũa dời đi, thì lập tức rơi vào trong đôi mắt sâu thẳm, tràn ngập tình yêu dịu dàng của anh.


Cô mỉm cười. Trong trường hợp như ngày hôm nay, cô không muốn để anh phải phân tâm lo lắng, nên gắp há cảo tôm lên ăn một cách từ tốn.


Xung quanh rất yên tĩnh, chỉ có tiếng đũa khua vào đĩa thức ăn.


Trong mắt Dung Khanh chứa ý cười, ngồi bên cạnh Nghiên Thời Thất nhìn hai người bọn họ trao đổi với nhau. Chị mỉm cười vui vẻ phá vỡ bầu không khí áp lực trên bàn ăn, “Tiểu Thất à, tối hôm qua ngủ có quen không?”


Nghe thấy tên của mình, Nghiên Thời Thất vội vàng ngước mắt lên. Bắt được nụ cười trong mắt chị dâu Cả, lòng cô ấm áp thêm một chút, gật đầu nói: “Dạ quen, cảm ơn chị dâu quan tâm.”


“Con bé này, chúng ta đều là người nhà cả, khách sáo gì chứ! Chú Tư, cậu gắp rau cho Tiểu Thất đi, buổi sáng đừng ăn nhiều dầu mỡ quá.”
Vietwriter.vn
Dung Khanh là một người phụ nữ rất dịu dàng. Có uyển chuyển đoan trang của phụ nữ Giang Nam, cũng có sự rộng rãi hào phóng thuộc về bà chủ gia tộc.


Nhờ có sự tồn tại của Dung Khanh mà bữa ăn sáng này không khiến cô mất tự nhiên nữa.


***


Sau khi dùng cơm xong, Mạc Quy Hải phái người tới thông báo, nói là người của các gia tộc đến chia buồn có lẽ cũng sắp đến rồi.


Sảnh phúng điếu được sắp xếp ở hiên ngoài của nhà chính. Tất cả người giúp việc đều mặc đồ tang, đứng trong sảnh phúng điếu đưa tiễn chú Mạc đoạn đường cuối cùng.


Sau khi xua tay với người giúp việc, đợi mọi người đều lui ra rồi Dung Khanh mới nhìn Tần Bách Ngạn đang đứng bên cạnh, nói: “Đã sắp xếp xong phòng tiếp khách, anh dẫn mọi người đi trước đi, em trò chuyện với Tiểu Thất một lát rồi tới sau.”


Tần Bách Ngạn vừa nghe vậy đang định mở miệng thì Dung Khanh đã vỗ lên mu bàn tay anh một cái, quay đầu nhìn về phía Tần Bách Duật và Tần Bách Noãn, “Tiểu Noãn, chú Tư, Tiểu Trì, mọi người đi với anh Cả trước đi, đừng để những người khác phải chờ lâu.”


Tần Bách Duật gật đầu, Tần Bách Noãn thì nhìn nhìn Dung Khanh, lại nhìn nhìn Nghiên Thời Thất, giả vờ trêu chọc, “Chị dâu, vậy thì chị cũng đừng có ăn hiếp Tiểu Thất đấy nhé.”


“Cái con bé này!” Dung Khanh cười mắng Tần Bách Noãn, “Chị thương Tiểu Thất còn không hết thì làm sao ăn hiếp chứ.”


Anh Cả ở bên cạnh không được chú ý đến, thế là đứng bật dậy đi luôn.


Mình đúng là người dư thừa trong cái nhà này mà!


Anh không thể hiểu nổi, làm sao một diễn viên lăn lộn trong giới giải trí lại có thể khiến chú Tư canh cánh trong lòng đến vậy chứ?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi