NGƯỜI DẤU YÊU

Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 639 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​





Chương 639BÂY GIỜ NGHĨ LẠI MỚI THẤY SÍNH LỄ TRƯỚC ĐÂY ĐÚNG LÀ ÍT THẬT!
Tần Bách Ngạn nhìn Dung Khanh, lại liếc nhìn tách trà trước bàn, lắc đầu thở dài rồi bưng lên uống ực một ngụm. Biểu hiện của mình cũng được đúng không? Đứa nhỏ Tiểu Thất này có thể hiểu được tâm ý của mình không?


Tần Bách Ngạn không muốn chủ động nhắc tới chuyện cũ với cô cho nên mới dùng cách này để phá vỡ thành kiến trước đó.


Với lại, anh cũng sợ nếu nhắc tới chuyện mười bốn năm trước thì sẽ khiến đứa nhỏ này hiểu lầm ý định của mình.


Lúc trước anh đối xử lạnh nhạt với Nghiên Thời Thất cũng là vì không hài lòng với xuất thân giới giải trí của cô.


Nhưng tối hôm qua anh đã tìm hiểu rõ mọi chuyện từ lúc mới ra mắt tới bây giờ của đứa nhỏ này, nhờ vậy mới biết thành kiến ban đầu của mình đúng là vừa buồn cười, lại vừa vô lí.


***


Mà trong một ngày quay về nhà tổ này, Nghiên Thời Thất có thể cảm nhận được anh Cả kể cả vô tình hay cố ý thì đều là vì lấy lòng mình.


Nói gì thì nói, người chủ gia tộc hơn năm mươi tuổi đầy khôn ngoan khéo léo không nhắc tới chuyện cũ năm đó làm Nghiên Thời Thất cảm thấy trong lòng ấm áp.


Sau khi dùng cơm trưa xong, Dung Khanh kéo Nghiên Thời Thất đi ra ngoài vườn cây tản bộ, còn Tần Bách Ngạn gọi Tần Bách Duật vào phòng sách trò chuyện.


Trong lòng anh bị nghẹn cả một buổi sáng cho nên vừa ngồi vào chỗ đã bật thốt lên, “Tiểu Thất thật sự là đứa bé đã cứu em năm đó sao?”


Tần Bách Ngạn ngồi trước bàn trà hí hoáy với trà cụ. Anh vừa rửa tách trà, vừa dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chú Tư ngồi đối diện.


Tần Bách Duật tựa lưng trên ghế bành gỗ, tay áo sơ mi xắn lên tới bắp tay, lấy một gói thuốc lá từ trong túi ra châm một điếu, rít nhẹ một hơi gật đầu, “Là cô ấy.”


“Sao em biết? Tự cô ấy nói với em?” Đây là điều Tần Bách Ngạn nghi ngờ nhất.


Trước đây bọn họ đã tìm rất lâu mà cũng không tìm thấy chút manh mối nào thì làm sao chú Tư sẽ tìm được chứ?


Tần Bách Duật ngước mắt nhìn vẻ mặt nghi ngờ của Tần Bách Ngạn. Anh hơi nghiêng người gảy gảy tàn thuốc, nghiêm túc nói, “Anh Cả cho là em sẽ tùy tiện sắp xếp một cuộc hôn nhân cho mình sao? Mối hôn nhân này từ ban đầu đã là vì cô ấy.”


Tần Bách Ngạn thở ra nặng nề, “Chú đã biết từ sớm rồi à?”


“Vâng.”


Tần Bách Duật vừa đáp lời, tuy Tần Bách Ngạn không nói nhưng trên mặt lại đầy vẻ không vui. Anh dằn mạnh tách trà xuống, trừng mắt nói, “Chú Tư, sao đã biết từ sớm mà không nói cho anh một tiếng?”


Nếu nói sớm thì trước đây anh cũng sẽ không nghiêm khắc với Tiểu Thất như vậy. Bởi vì con bé chính là cô gái đã cứu chú Tư, là ân nhân của cả nhà họ Tần. Có thể nói, không có Tiểu Thất cũng sẽ không có chú Tư hôm nay.


Cho nên đối xử tốt với cô hơn một chút chính là điều sau này Tần Bách Ngạn muốn làm nhất. Vietwriter.vn


Tần Bách Duật khẽ nhếch môi mỏng lên, không đếm xỉa tới Tần Bách Ngạn đang tức giận, nói, “Bây giờ anh biết cũng không muộn. Sau này đối xử tốt với cô ấy là được rồi.”


Tần Bách Ngạn hừ hừ, “Còn đợi chú nói sao! À phải rồi, anh nghe nói thân thế của Tiểu Thất có vấn đề, là có chuyện gì vậy?”


“Mới mấy ngày trước, bà dì tám đời không liên lạc của chị dâu chú có gọi điện thoại tới cho cô ấy, nói là muốn tìm Tiểu Thất. Sao Tiểu Thất lại có quan hệ với nhà Đoan Mộc?”


Tần Bách Ngạn không biết nhiều về Dung Uẩn.


Năm đó anh và Dung Khanh đến với nhau thì bà ta đã cắt đứt liên lạc với nhà mẹ đẻ luôn rồi.


Trong thời đại đó, con gái gả cho người thì chẳng khác nào là bát nước hất đi. Mà nhà mẹ Dung Khanh còn có một gia quy làm người phỉ nhổ chính là nữ theo họ mẹ, còn nam mới có tư cách theo họ cha.


Chỉ vậy thôi cũng đủ để thấy quan niệm trọng nam khinh nữ của nhà Dung Khanh nó ăn sâu tận xương tủy, cũng hết thuốc chữa rồi.


Nếu không phải lúc trước Dung Uẩn gọi điện thoại tới thì anh còn không biết vợ mình còn có một bà dì nhỏ, đã tái giá với ông cụ nhà Đoan Mộc.


Tần Bách Duật kẹp điếu thuốc đưa tới bên miệng, ánh mắt sâu thẳm nhìn ra vườn cây bên ngoài cửa sổ, sau một lúc im lặng mới đáp lại, “Chuyện này rất dài.”


“Vậy chú nói tóm gọn lại không được sao? Anh nghe chị dâu chú nói, bà dì nhỏ này thủ đoạn ghê gớm lắm. Để được vào nhà Đoan Mộc mà năm đó thà đi làm y tá phục vụ người khác chứ không chịu về nhà. Thế nên chú phải cẩn thận đối phó đấy.”


Tần Bách Ngạn khuyên nhủ tận tình xong, giây lát sau lại nhắc nhở: “Nói chung là anh không quan tâm những thứ khác, chỉ cần chú bảo vệ Tiểu Thất cho thật tốt là được. Bởi vì trong vòng thị phi ở Đế Kinh có quá nhiều kẻ ra vẻ đạo mạo, cho nên nếu Tiểu Thất muốn làm gì thì chú phải giúp đỡ cô ấy.”


“Hiện giờ, trong tay nhà họ Tần có cửa hàng trang sức nhà họ Lục, doanh thu cũng khá lắm. Hôm khác anh sẽ cho người đi làm giấy tờ chuyển sang danh nghĩa Tiểu Thất. Bây giờ nghĩ lại mới thấy sính lễ trước đây đúng là ít thật!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi