NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC

An Khả Khả chỉ cảm thấy trong dạ dày một cảm giác ghê tởm, theo bản năng muốn đẩy tay ông ta, lại ngừng lại. Mấy hôm nay trên báo, tạp chí, cô cũng đều xem.

Thân thị và công ty đa quốc gia của William hợp tác lâm vào bế tắc, ngay cả Thân lão gia một lần nữa xuất quan cũng không thay đổi được, cô biết vị trí của cô trong lòng anh nhỏ bé cỡ nào, nhưng bằng mọi giá, một ngày nào đó, anh sẽ biết những điều cô làm, sau đó, có lẽ sẽ nhớ tới cô... Nhẹ nhàng nhắm mắt lại, ông ta tiến lại gần hơn đem cả người cô ôm trong ngực, sờ loạn, An Khả Khả cũng không cự tuyệt, thậm chí trên mặt còn treo nụ cười thản nhiên... chỉ là cô không nhúc nhích, giống như khúc tượng gỗ.

William giống như kẻ biến thái, ở trên mặt cô, trước ngực cô gặm loạn, đôi tay cũng không nhàn rỗi di chuyển tới nơi nhạy cảm hoặc là véo, hay hung hăn vặn xoáy, An Khả Khả đau nước mắt suýt chút nữa rơi xuống, đưa tay khẽ đẩy ông ta: "William tiên sinh... Xin dừng một..."

Lời cô còn chưa dứt, trên mặt bị một bạt tai nặng nề!

Ông ta ra tay vô cùng ác độc, một cái tát kia khiến An Khả Khả cảm thấy đầu váng mắt hoa, nửa gương mặt đau rát.

"Gái điếm thối tha! Cô cho rằng mình có giá lắm hả?" William giống như biến thành người khác, ác độc nhìn Khả Khả: "Cô đi hỏi một chút, ở thành phố này, có người phụ nữ nào dám cự tuyệt William tôi?"

"William tiên sinh... Là tôi sai rồi..." An Khả Khả cố gắng chống đỡ, nặn ra nụ cười, lùi một bước cầu xin tha thứ.

"Cô cho rằng tôi không biết gì sao? Cô tới tìm tôi vì thằng đàn ông khác chứ gì?" William âm trầm cười lạnh, khinh bỉ nhìn người phụ nữ kinh ngạc trước mặt.

"Người đã bị tên đàn ông khác chơi đùa, cô cho rằng tôi còn muốn?Phi..." Sau đó đẩy cô ra.

"Ông muốn làm gì?" An Khả Khả ngơ ngẩn, theo bản năng muốn kéo cửa xe, nhưng cô có dự cảm không tốt, người đàn ông này đã điều tra cô rõ ràng như vậy, ông ta cái gì cũng biết, lại có vẻ hận cô, sao lại muốn đem cô đi theo làm gì?

"Làm cái gì? Tôi chính là đường đường chính chính làm ăn!" William ưu nhã phủi tay áo, gác chân, đốt một điếu xì gà, mùi thuốc lá đậm đặc nháy mắt tràn ngập buồng xe, Khả Khả che miệng ho kịch liệt, trong lòng lo lắng, kinh ngạc nhìn người đàn ông âm hiểm trước mắt.

"Tôi cùng Thân thị kí hiệp ước, An tiểu thư cô lúc này xuất hiên, còn không phải là.," Ông ta bắn tàn thuốc, cười thấp một tiếng, bàn tay đang kẹp thuốc lá trực tiếp đưa tới, trên đùi trắng nõn của An Khả Khả hung hăng ấn xuống!

"A.... Ngươi cái tên biến thái, kẻ điên, ngươi để ta xuống..." An Khả Khả đau đớn hét ầm lên, liều mạng giơ tay muốn đẩy ông ta ra... Nhưng William chỉ âm ngoan cười một tiếng, con mắt tà ác nhìn chăm chú vào cô: "An tiểu thư, lúc tôi cô mặt mũi cô không muốn, hiện tại tự động đưa tới cửa, chà, thật đáng tiếc, tôi một chút xíu hứng thú cũng không có, phải làm gì với cô bây giờ đây?"

"Thả tôi đi... van ông..."

An Khả Khả đau đến co quắp, không khí tràn ngập ngùi thuốc lá cũng không che lấp dược mùi da thịt bị bỏng, cô nước mắt đầy mặt,vẻ mặt hoảng loạn, trông rất chật vật... "Thả cô đi?" William cười lên một tiếng, đưa tay nâng cằm cô, tiếc hận lắc đầu: "Sợ rằng không được."

"An tiểu thư chung tình với Thân đại thiếu gia như vậy, hết lần này đến lần khác người ta không để ý, thế nào? An tiểu thư không cảm thấy ủy khuất sao?"

"Không liên quan tới anh ấy, chúng tôi đã chia tay, William tiên sinh... Tôi chỉ muốn tìm một chỗ dựa khác thôi..."

An Khả Khả dùng sức lắc đàu, trong tiềm thức cảm thấy, William làm như vậy có liên quan tới Thân Tống Hạo, đối với chuyện bất lợi cho anh, cô tuyệt đối không làm!

"Phải không?" William ánh mắt tỏ vẻ không tin, quan sát gương mặt cô, mơ hồ bắt được ánh mắt né tránh sợ hãi cùng để ý, ông ta không khỏi cười lạnh mở miệng: "An tiểu thư, cô thật đúng là tình thâm ý trọng."

"Tôi không có, lúc đầu ở cạnh Thân thiếu bởi vì anh ta ra tay hào phóng mà thôi..." An Khả Khả cũng không biết người đàn ông này tại sao lại gắt gao, gắn chặt mối quan hệ giữa cô và Thân Tống Hạo, chỉ một mực phủ nhận... William đang muốn mở miệng, xe đã dừng lại, âm thanh tài xế truyền đến: "Tiên sinh, đã đến."

Ông ta ánh mắt giống như có điều suy nghĩ, sau đó chỉ cười một tiếng: "An tiểu thư, mời xuống xe, xem tôi chuẩn bị cho cô nơi này có hài lòng không."

"William tiên sinh, mời thả tôi..." An Khả Khả mở cửa xuống xe, theo bản năng lùi về phía sau, muốn mượn cơ hội tránh ra, nhưng không ngờ phía sau xuất hiện một đám vệ sĩ, ngăn trở đường đi của cô... "A tiểu thư sợ cái gì? Thân thiếu giá đối xử với cô thế nào, tôi cũng sẽ đối xử với cô như thế, yên tâm, tôi xuất ra sẽ không kém hơn so với anh ta..." William vươn tay vỗ vỗ mặt cô, sau đó đưa ánh mắt có ý bảo một người đưa An Khả Khả tới thang máy...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi