NGƯỜI TÌNH CỦA LÝ TỔNG


Quý Lương Xuyên xuyên qua kính chiếu hậu thấy mặt của Quý Tư Hàn vẫn lạnh lùng xa cách như thường.

Do dự một lát, anh ta vẫn cố lấy dũng khí hỏi: "Anh hai, khi nào anh kết hôn với Ninh Uyển?”
Anh ta luôn cảm thấy anh hai và Ninh Uyển kết hôn xong thì không cần lo lắng chuyện gì nữa.

Quý Tư Hàn tựa hồ nở nụ cười: "Cậu cũng hy vọng tôi cưới cô ấy?”
Quý Lương Xuyên theo bản năng lắc đầu: "Không hy vọng, nhưng...”
“Nhưng không còn cách nào khác, đúng không?”
Quý Lương Xuyên cân nhắc nên nói như thế nào, Quý Tư Hàn bỗng nhiên lạnh nhạt nói: "Tôi sẽ cưới cô ấy.”
Giọng nói của hắn rất nhạt, phảng phất không có một tia tình cảm, tựa như một cái máy lạnh đến không có ý thức.


Dưới đáy lòng Quý Lương Xuyên thở dài thật sâu, dường như anh hai chưa từng vui vẻ......!
Cố Cảnh Thâm đưa Thư Vãn về nhà.

Trước khi xuống xe, Cố Cảnh Thâm đưa thuốc mỡ cho cô: "Tiêu sưng.”
Thư Vãn nói tiếng cảm ơn, khéo léo từ chối: "Tôi về dùng đá là được rồi.’
Nói xong cô liền trực tiếp xoay người rời đi, Cố Cảnh Thâm nhìn bóng lưng nhỏ nhắn xinh xắn kia, trong lòng lại có chút buồn bã.

Anh ta cảm giác được Thư Vãn đối với mình tràn ngập phòng bị, thậm chí còn mang theo một tia địch ý, điều này làm cho anh ta rất khó hiểu.

Cố Cảnh Thâm nhíu mày trầm tư, Cố Triết nhắc nhở: "Cố tổng, Thư tiểu thư đang lạt mềm buộc chặt, ngài ngàn vạn lần đừng mắc mưu.”
Từ khi Cố Cảnh Thâm mất trí nhớ tới nay, chưa từng yêu đương, không hiểu cái gì là lạt mềm buộc chặt, nghe Cố Triết nói như vậy, theo bản năng phản bác: "Cô ấy còn không muốn gặp tôi, làm sao có thể lạt mềm buộc chặt.”
Cố Triết lại nói: "Cô ấy cố ý giả vờ không muốn gặp cậu, là vì muốn cậu chú ý, để cho trong lòng cậu gãi tim gãi phổi, cô ấy lại như gần như xa, một khi cậu để tâm đ ến cô ấy, vậy chẳng phải dễ như trở bàn tay rồi sao, hơn nữa..."
Cố Triết dừng lại một chút, lại nói: "Hơn nữa cậu không phát hiện cô ấy vừa mới dùng chút thủ đoạn nhỏ sao?”
“Nếu Thư tiểu thư là loại người dịu dàng hào phóng, tự nhiên sẽ không để cho người khác nhận ra chuyện cô ấy bị đánh, nhưng cô ta lại cố ý để cho cậu nhìn thấy, còn để cho cậu giáo huấn Ôn tiểu thư.”
“Điều này không chỉ có thể mượn tay cậu trả thù Ôn tiểu thư, còn có thể làm cho ấn tượng của cậu đối với Ôn tiểu thư trở nên kém đi.”
Tôi đoán, cô ta tám phần là biết Ôn thiếu gia muốn tác hợp cho cậu cùng Ôn tiểu thư, lúc này mới cố ý dùng chút thủ đoạn phá hư đấy..."
Nếu đổi lại là bình thường, Cố Cảnh Thâm tất nhiên tin lời Cố Triết, nhưng hiện tại anh ta lại cảm thấy cho dù Thư Vãn dùng chút thủ đoạn nhỏ để cho mình phát hiện cô bị đánh, cũng là việc nên làm, nào có bị người vô duyên vô cớ chịu đánh còn không đánh trả, con người cũng không phải thánh mẫu.


Hơn nữa Thư Vãn căn bản cũng không có cố ý để cho anh ta nhìn thấy, rõ ràng chính là Ôn Lam xuống tay nặng, để cho trên mặt cô để lại dấu ngón tay.

Nếu không phải như thế chỉ sợ đến bản thân anh ta cũng không biết Thư Vãn ở toilet bị người ta đánh.

Cố Triết còn muốn nói gì đó, Cố Cảnh Thâm trực tiếp bảo anh ngậm miệng lại: "Lái xe đi, suốt ngày chỉ biết nói nhảm.”
Cố Triết:...!
Tổng giám đốc nhà anh ta, lại nói anh ta suốt ngày chỉ biết nói nhảm!
Trong lòng lạnh ngắt, trở về nhất định phải mua hơn mười ly trà sữa để trấn an tâm hồn bị tổn thương này mới được.

Thư Vãn về đến nhà, mệt mỏi liền ngã xuống sô pha, ngẩn người nhìn trần nhà.


Thể lực của cô tiêu hao có chút nghiêm trọng, từ thân thể lan tràn tới trái tim, làm cho cô mệt mỏi nhắm mắt lại.

Cô ngay cả trang điểm cũng không tẩy, quần áo cũng không thay, cứ như vậy nằm trên sô pha rơi vào giấc mộng.

Lúc mơ màng, cô giống như nhìn thấy Quý Tư Hàn đi vào.

Sau khi hắn ôm cô vào trong ngực điên cuồng hôn môi.

Dưới sự tấn công mãnh liệt như thế, thân thể của cô cũng kìm lòng không được mà phối hợp theo........


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi