NGƯỜI TÌNH THAY THẾ CỦA BÁ TỔNG MỘT ĐỜI VỢ

Edit: Cháo

10.

Vệ Tiểu Thảo không phải là người gương mẫu đạo đức, ngay cả khi biết được chút xíu bí mật của ông chủ cậu cũng không tỏ thái độ gì.

Ông chủ và bé con trong miệng của anh ta, tình cảm có tốt hay không cũng chẳng có xu nào liên quan đến Vệ Tiểu Thảo cậu cả.

Cậu vẫn sống đúng với bổn phận của mình, mỗi tối tắm rửa còn nghiêm túc dùng kem ủ cho từng sợi tóc của mình.

Là một Beta, cậu không có pheromone như Alpha hay Omega, nhưng cậu lại rất thích làm cho bản thân mình thơm ngát ngào ngạt.

Trước kia khi ở quê, cậu cũng rất nghiêm túc dùng xà phòng thơm tắm cho mình trắng sạch từ đầu đến chân.

Giờ có điều kiện rồi, đương nhiên phải cố mà hưởng cho thỏa.

Cậu không quan tâm ông chủ đối xử với mình thế nào, nhưng đợi cậu sửa soạn xong, lúc đi vào phòng ngủ, vẫn thấy ông chủ đang chiến đấu với cơn buồn ngủ chờ cậu ở trong chăn.

Đèn đầu giường vẫn sáng, trông thật ấm áp.

“Em tắm xong rồi hả.”

Giọng nói của ông chủ mang theo cơn buồn ngủ, chẳng qua cứ cố chấp muốn đợi Vệ Tiểu Thảo cùng lên giường.

“Vâng.” Vệ Tiểu Thảo ngồi xuống bên giường, đưa tay tắt đèn ngủ, “Ông chủ không cần đợi tôi đâu, anh cứ ngủ trước đi.”

Ông chủ nghiêng đầu cọ vào người cậu một cái, tựa như một đứa nhóc ôm lấy cậu, ngã vật xuống gối.

“Không sao, anh cũng chưa buồn ngủ lắm.”

Vệ Tiểu Thảo được chăn ấm đắp lên tận cằm, trong chăn tràn ngập mùi quả sơn tra trên người Alpha.

Ngòn ngọt, còn có chút xíu chua chua.

Vệ Tiểu Thảo ậm ờ đáp một tiếng.

“Ừm.”

Ông chủ ôm lấy cậu ở trong chăn một cách rất tự nhiên, lẩm bẩm hỏi.

“Bán hàng có mệt không?”

Vệ Tiểu Thảo không muốn trò chuyện cho lắm, chỉ trả lời đơn giản.

“Cũng được.”

“Có muốn…” Ông chủ sáp lại gần cắn lấy tai cậu, “Đến công ty làm không? Bên anh đúng lúc đang tuyển người…”

“Không cần đâu.” Vệ Tiểu Thảo đẩy anh một cái, rồi dém chăn lại không cho gió lọt vào, “Giờ tôi đang bán tốt lắm, hơn nữa, tôi cũng sẽ không đến công ty của anh làm việc đâu, như thế sẽ làm lỡ việc mất.”

“Nhưng mà…”

“Tôi mệt rồi… ” Vệ Tiểu Thảo ngáp một cái, mắt ứa ánh nước, “Ngủ trước đã được không?”

“Ngủ đi ngủ đi…” Ông chủ dừng câu chuyện, đưa tay dém góc chăn cho Vệ Tiểu Thảo, xong còn vỗ nhẹ một cái nói chúc ngủ ngon, “Tiểu Thảo ngủ ngon.”

“Ngủ ngon.”

Vệ Tiểu Thảo trở mình, đưa lưng về phía ông chủ, nhắm hai mắt lại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi