NGƯỠNG VỌNG – THÍCH LÔI

Đi được chốc lát, may mắn cô không bị lạc và rời khỏi nơi đầy rẫy nhà cao tầng.

Đi xa hơn nữa là khu dân cư mà lần trước cô đã đến, điểm khác biệt so với lần đầu tiên cô đến là không có người dẫn đường nữa.

Mộ Lôi thở phào nhẹ nhõm, tìm kiếm theo trí nhớ.

Cô tìm thấy địa chỉ trước đây, trên cửa vẫn có chữ W viết hoa, vẻ ngoài không hề thay đổi. Cô thử đẩy nhẹ cửa, cánh cửa không xê dịch.

Mộ Lôi nhìn từ trên xuống dưới mà không tìm thấy chuông cửa đâu. Xem ra Mặc Tầm không ở đây.

Trong lòng cô nghi ngờ, chẳng lẽ chỗ này chỉ làm nơi tổ chức giao lưu?

Sau đó cô nghĩ về cơ sở vật chất ở đây, thực sự rất khó để lắp đặt và tháo dỡ trong một vài ngày.

Nhưng lại không cho thuê, thế thì cũng phí thật —

Mặc dù rất thất vọng vì không tìm được người, song Mộ Lôi không hề nhụt chí.

Sau khi về đến nhà, cô thử tìm kiếm khắp nơi về thông tin tổ chức sắp tới của WonderLand.

Kết quả hiển thị đầu tiên là ——

Cô vừa mừng vừa sợ mở lịch trên điện thoại ra xem, thời gian hoạt động chính là chủ nhật tuần này!

Xem lại hạn đăng ký, đồng tử lập tức co rụt, tình cờ lại là hôm nay!

Cô chỉ đọc lướt qua thời gian mà không hề đọc kỹ nội dung hoạt động, toan đăng ký trước rồi xem lại sau.

Sau khi điền đầy đủ thông tin và gửi biểu mẫu, cô mới thở phào và bắt đầu đọc kỹ thông tin sự kiện. Phần giới thiệu nội dung khá xa so với lần trước, lần trước còn có biểu diễn và thiên hướng giao lưu, lần này chỉ thuần túy chơi đùa.

Ánh mắt của Mộ Lôi nhìn về phía thông tin của ban tổ chức, trên đó chỉ có một chữ, Mặc.

Trong lòng cô khẳng định Mặc ở đây tám chín phần mười là Mặc Tầm?

Thật là, nếu cô sớm nghĩ ra mình có thể tìm thấy như thế này thì đã không mất một chuyến vô ích.

Mộ Lôi buồn phiền.

Hiệu quả xét duyệt rất nhanh, chưa đến một ngày mà Mộ Lôi đã nhận được thiw xét duyệt.

Lần này, thư mời tham dự không được gửi trực tiếp như trước mà được gửi qua hòm thư điện tử.

Người gửi là Mặc, Mộ Lôi mở tập tin đính kèm, nhìn tổng thể không khác lần trước là bao nên cô chỉ xem qua rồi tắt đi.

Chủ nhật, Mộ Lôi đến WonderLand sớm hơn mười phút trước khi bắt đầu sự kiện.

Hôm nay, cô mặc quần đùi bó sát người, một chiếc áo sơ mi trắng ngắn và một chiếc áo lót màu trắng dễ thương. Nếu nhìn kỹ còn có thể thoáng trông thấy hình dáng nơi đầy đặn dưới lớp vải trắng. Phong cách trẻ trung khỏe khoắn lại mang theo chút cám dỗ này rất dễ thu hút sự chú ý của mọi người. ct

Sự thu hút này được chứng minh bởi n ánh nhìn chăm chú và ba người tới gần kể từ khi cô bước vào hội trường.

Mộ Lôi thoáng hối hận, biết vậy thì cô đã mặc đơn giản hơn. Hôm nay cô tới để tìm Mặc Tầm chứ không phải tới tìm bạn chơi cùng.

Sau khi đăng ký ở lối vào, cô được nhân viên đưa đến hội trường nơi cô đã tới trước đó.

Lần này đèn tối hơn lần trước một chút, ánh sáng cũng có màu đỏ thẫm.

Nội thất và cơ sở vật chất vẫn như trước, đồ uống và đồ ăn nhẹ như trước, điểm khác biệt lớn là không có người dẫn chương trình trên sân khấu.

Vì buổi tiệc lần này mang tính chất vui chơi nhiều hơn nên hầu hết những người đến đều đi theo cặp, có cả chủ và nô, hầu như không có người độc thân như Mộ Lôi.

Không lâu sau, Mộ Lôi đã thấy sốt ruột. Ngoài lí do được bắt chuyện nhiều đến mức khiến cô bực bội thì phần lớn là vì từ lúc bắt đầu đến giờ Mặc Tầm chưa từng xuất hiện.

Cô bước đến bàn làm thủ tục và hỏi nhân viên xem người tổ chức đang ở đâu.

Đối phương nhìn cô, trong mắt thoáng ngạc nhiên, sau đó trả lời: “Chúng tôi cũng không biết, người tổ chức thường xuất hiện tại địa điểm sau 30 phút kể từ

khi bắt đầu. Đặc biệt hôm nay không có phần mở đầu nên có lẽ anh ấy sẽ đến muộn hơn mọi khi.”

Hết chương 22

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi