NGƯỠNG VỌNG – THÍCH LÔI

Mộ Lôi hít sâu một hơi, giơ tay chậm rãi cởi áo.

Đôi tay trắng nõn của Mộ Lôi túm lấy vạt áo rồi chậm chạp kéo lên trên, vòng eo thon thả lộ ra, tiếp tục kéo lên là bầu ngực đầy đặn nằm trong chiếc áo lót ren màu đen được chọn lựa tỉ mỉ.

Cảm giác được ánh mắt nóng như lửa của Quyền Đình đang dõi theo động tác của mình, mặt cô nóng bừng, sắc đỏ lan từ gương mặt ra lỗ tai và cổ.

Mộ Lôi khẽ thở hổn hển, nỗi ngượng ngùng tụ lại thành cơn tê mỏi cuồn cuộn lao xuống vùng bụng dưới. Lớp vải mỏng ướt đẫm không thấm được dòng mật ngọt đang trào ra nữa mà để chúng chậm rãi chảy theo má đùi.

Hai tay giơ cao, áo kéo qua đầu, sau đó được đặt xuống mặt đất.

Vừa nhấc mắt liền trông thấy ánh mắt nóng như lửa của Quyền Đình đang nhìn mình chăm chú, cảm giác bối rối làm sự khác thường ở vùng bụng dưới càn thêm rõ ràng. Cô khó chịu kẹp chặt chân, mảnh vải giữa hai chân không ngừng kích thích khu đất bí ẩn làm Mộ Lôi thở hổn hển.

Tiếp đó, Mộ Lôi cởi đến chân váy. Bàn tay vươn ra sau kéo khóa và kéo váy xuống, sau lại nhấc chân ra để lộ chiếc quần lọt khe cùng bộ với áo lót.

Ánh nhìn của Quyền Đình ngày càng nóng bỏng. Cô hít sâu vài cái, giơ tay lên định cởi móc cài trước ngực.

Đang giơ tay thì tiếng nói của Quyền Đình đột nhiên vang lên, dường như bị nhuốm đẫm dục vọng nên trầm khàn hơn bình thường rất nhiều: “Nếu em đã chuẩn bị kỹ càng cho ngày hôm nay thì tôi sẽ phá lệ một lần mà cho phép em không phải cởi đồ bên trong.”

“Cảm ơn chủ nhân.”

Cô thầm thả lỏng, sau đó lại bối rối trước ánh mắt của Quyền Đình, hai tay duỗi bên người bất an cử động, không biết nên làm gì tiếp theo mà chỉ có thể bất lực nhìn Quyền Đình.

“Lại đây, quỳ xuống.”

Cuối cùng cũng đợi được mệnh lệnh, cô nhanh chóng quỳ xuống trước người Quyền Đình với tư thế mà anh đã dạy.

“Sau này, trong thời gian dạy dỗ, nếu không có chỉ thị đặc biệt thì không thể vượt qua độ cao ngang eo tôi. Khi tôi vỗ đùi có nghĩa là gọi em, đương nhiên, em phải bò lại đây.”

Dứt lời, Quyền Đình vỗ vỗ bên chân mình, Mộ Lôi bò lên trước, sau đó ngơ ngác nhìn anh.

Dường như bị bộ dạng của cô chọc cười, khóe miệng Quyền Đình khẽ cong lên, bàn tay ấm áp nâng mặt Mộ Lôi để cô tựa vào bên chân.

“Cần tựa vào như thế này.”

Anh kiên nhẫn dạy Mộ Lôi quy định của mình, Mộ Lôi cũng tập trung lắng nghe.

Gió điều hòa phả vào làn da trần làm cô không khỏi rụt người lại. Nhiệt độ điều hòa được điều chỉnh ở mức vừa phải, nó có thể thổi tan sự khô nóng mà không làm cô rét lạnh. Tuy nhiên, cô vẫn chưa quen bị gió mát phả vào cơ thể trần trụi của mình. cong

“Giữ nguyên tư thế này, đợi tôi ở đây.”

Quyền Đình để lại một câu rồi xoay người rời đi.

Lần này Mộ Lôi không dám quay đầu lại mà bình tĩnh quỳ tại chỗ.

Đến khi quay lại, trong tay anh cầm một cái máy mát xa, Mộ Lôi mới chỉ trông thấy nó trong AV.

Cô nhìn chằm chặp vào gậy mát xa kia, trong lòng không rõ đang căng thẳng hay hưng phấn, trái tim đập loạn nhịp.

Tất nhiên, Quyền Đình đã nhìn ra ánh mắt nóng rực của cô, anh cầm gậy mát xa lắc lắc trước mắt Mộ Lôi: “Em đã dùng bao giờ chưa?”

Mộ Lôi vô thức lắc đầu.

“Không cần trả lời câu hỏi của chủ nhân ư?” “Em chưa từng dùng, xin lỗi chủ nhân.” “Không có lần sau.”

Nói đoạn, Quyền Đình bật máy mát xa ở chế độ giữa rồi đè xuống thân dưới Mộ Lôi trong ánh mắt căng thẳng lại hưng phấn của cô.

Hết chương 39

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi