NGUYÊN HUYẾT

Bầu không khí trong quán trà sữa bỗng chốc ngưng đọng.

Như trước, không ai phản ứng lại mắt một mí.

Tịch Ca và Lý Lập Phương đều đang sốt sắng lướt Weibo, e sợ bỏ qua một chút tin tức!

Mắt một mí tìm không thấy người giải thích nghi vấn, chỉ đành tự tìm kiếm, may mắn chuyện này thật sự rất rầm rộ, chỉ tốn vài phút, hắn đã nhìn thấy siêu nhân mũ trùm tay không đánh bay một chiếc xe con.

???

Mắt một mí cực kỳ khiếp sợ, sau đó lại bình thản.

Hắn hoàn toàn không để tâm đến bát quái giữa minh tinh họ Vương nọ và người mẫu, mà là nghiêm túc tự hỏi: Mình có nên thử đi tiếp xúc với siêu nhân mũ trùm? Cảm giác xem đối phương có tích điện hay không, có phải là một người dị năng mới không?

Nhưng giờ mình chỉ còn một cọng lông chim cuối cùng…

Mắt một mí do dự mà ấn xuống vết thương đau nhức vả lại còn đang chảy máu bên thắt lưng, đột nhiên nghe thấy Tịch Ca cất tiếng nghi vấn, hắn liền vểnh tai lên nghe.

“Rốt cuộc, có phải người trong video kia đeo đôi găng tay chúng ta đã đánh mất không?” Tịch Ca hỏi, hóng hớt nửa ngày, cuối cùng hắn đã nhớ tới chính sự.

“Tôi cảm thấy có thể lắm… Cái loại chuyện tay không vác xe thế này không giống chuyện mà người bình thường có thể làm được đâu!” Lý Lập Phương nói.

Tịch Ca đưa ra một loại khả năng khác: “Cũng có thể, bản thân gã có được năng lực không giống người thường.”

Lý Lập Phương thừa nhận: “Rất có khả năng.”

Chủ đề này mình có thể cùng thảo luận!

Mắt một mí dựng thẳng lỗ tai nghe Tịch Ca nói chuyện vội vàng xen vào: “Thật ra tôi có thể cảm nhận được người có năng lực đặc biệt, chỉ cần để tôi nắm tay người đó, xuất hiện tĩnh điện, thì chính là người có dị năng tiềm ẩn —— “

Dưới sự kiên trì không ngừng của mắt một mí, Tịch Ca và Lý Lập Phương rốt cục cho hắn một ánh nhìn.

Mắt một mí vội vã trông mong nhìn hai người, chờ đợi bọn họ đặt câu hỏi.

Song phương nhìn nhau một lúc, Tịch Ca thờ ơ, Lý Lập Phương im lặng, như trước không thèm để ý tới hắn.

Tịch Ca nói: “Đầu tiên phải tìm được hắn ta đã.”

Lý Lập Phương: “Có lý, chúng ta liên lạc với cảnh sát hay là thám tử tư?”

Mắt một mí: Tôi làm sai gì nào???

Hắn càng bại càng đánh, lấy hết dũng khí ra mà nói: “Thật ra tôi cũng có thể tìm được người dị năng. Chỉ cần siêu nhân mũ trùm là người dị năng, lông chim của tôi có thể cảm ứng được dao động năng lượng của gã tại nơi gã xuất hiện, tiếp theo có thể dẫn chúng ta đến chỗ gã!”

“Nơi xuất hiện?” Tịch Ca lặp lại một lần, đột nhiên vỗ đầu, bừng tỉnh đại ngộ, “Có cách rồi!”

Mắt một mí vui sướng không thôi: “Đúng không đúng không!”

Tịch Ca: “Những tên paparazzi hàng đầu đều đang ở hiện trường, nhất định sẽ tham gia góp vui! Chúng ta trực tiếp đi hỏi chẳng phải xong rồi à?”

Hắn nói làm liền làm, ấn vào Weibo của đối phương, trực tiếp để lại một lời nhắn.

Mắt một mí cơ hồ sắp hỏng mất, hắn cực kỳ phẫn nộ, hét lớn: “Sao các người có thể đối xử với tôi như vậy! Mau nhìn tôi, tôi có chuyện muốn nói!”

Vừa dứt lời, bốn phía lặng ngắt như tờ.

Ba người nhìn mắt một mí.

Tịch Ca chủ động tỏ vẻ: “Anh nói đi?”

Cơ hội thình lình xuất hiện, sau khi mắt một mí há hốc mồm trong giây lát, vội vàng mở miệng: “Là thế này, cái thế giới tràn ngập ánh sáng này không đơn giản như cậu tưởng tượng đâu —— “

Tịch Ca liếc mắt nhìn đồng hồ: “Ngắn gọn thôi được không?”

Mắt một mí nói ngắn gọn: “Thế giới này được chia thành thế giới quang minh và thế giới hắc ám, thế giới quang minh là nơi người thường sinh sống, thế giới hắc ám thuộc về những người có năng lực đặc biệt, tôi là người dẫn đường, có nhiệm vụ đưa những người như thế tiến vào thế giới hắc ám, tôi có thể kiểm tra đo lường năng lực của cậu, giúp cậu bước vào thế giới chân chính thuộc về mình —— “

Tịch Ca lịch sự tỏ vẻ: “Cám ơn vì lời mời.”

Mắt một mí: “Vậy thì —— “

Tịch Ca tiếc nuối uyển chuyển cự tuyệt: “Tôi còn đang đi học mà, giờ tôi phải cố gắng tốt nghiệp ở thế giới giả dối này đã, không có thời gian đến thế giới chân chính, tạm biệt.”

Một câu dứt khoát, ba người nhất tề đứng dậy, bước ra khỏi quán.

“Chờ đã, lời tôi nói đều là sự thật, tôi —— “

Mắt một mí vội vàng đuổi theo, nhưng không còn kịp.

Bên ngoài quán trà sữa, ngã tư đường lúc mười hai giờ, gió lạnh gào thét, hiu quạnh, đã không còn thấy bóng dáng của ba người.

*

Cùng một khoảng thời gian, có ngã tư đường vắng vẻ, có ngã tư lại vô cùng… náo nhiệt.

Trên đường quốc lộ Bàn Sơn, nơi suýt chút nữa đã xảy ra tai nạn, các tài xế tình cờ đi ngang qua đây đều sôi nổi dừng xe bước xuống, quan tâm hỏi han cậu thiếu niên choai choai vừa thoát khỏi miệng tử thần, hiện giờ còn đang kinh hồn táng đảm.

“Chuyện gì xảy ra vậy?”

“Cậu nhóc ban nãy không có việc gì chớ?”

“Haiz, gây tai nạn còn dám chạy?”

“Báo cảnh sát chưa?”

“Nhóc không sao chứ, có cần gọi cấp cứu không? Hay là gọi cho ba mẹ nhóc đến đón?”

Trong lúc bọn họ đang ầm ĩ, cho dù là họ Vương và hai người mẫu trẻ, hay là tay chó săn hàng đầu đang lặng lẽ núp ở nơi nào đó quay phim, đều thừa dịp hỗn loạn mà rời khỏi.

Họ Vương và hai người mẫu trẻ vội vã rời khỏi hiện trường để tránh tai tiếng, còn paparazzi nọ, lại lặng lẽ đuổi theo siêu nhân mũ trùm đột ngột xuất hiện rồi lại đột ngột bỏ chạy!

Mọi người ở trên Weibo đều đang kích động không thôi bởi tin tức liên quan đến minh tinh họ Vương, còn anh ta lại kích động bởi sự xuất hiện của siêu nhân mũ trùm, khiến anh ta ngay lập tức quyết định phải nói chuyện với siêu nhân mũ trùm một hồi!

May mắn tuy rằng siêu nhân mũ trùm rất khỏe, nhưng tốc độ cũng không quá nhanh. Trong bóng đêm, bọn họ một trước một sau chạy qua mấy dãy phố, quẹo qua mấy con đường, paparazzi vẫn luôn theo sát người phía trước, thẳng đến khi bọn họ cùng tiến vào một con hẻm nhỏ.

Ngõ hẻm tối đen như mực, paparazzi hơi chần chờ, chợt nhìn thấy đối phương khiêng một chiếc xe đạp lên, đôi tay kia trông như cự thạch Thái Sơn, sắp sửa ném mạnh tới ——

“Từ từ, siêu nhân mũ trùm, tôi không có ác ý!”

Tình huống trước mặt quá dọa người, anh ta vội vàng giơ cao hai tay, tỏ vẻ mình trong sạch vô tội: “Tôi tên Hallen, có lẽ cậu đã từng nghe qua tên tôi rồi, tôi là phóng viên giải trí —— “

“Chưa từng nghe.” Trong bóng đêm truyền đến giọng nói lạnh lùng, “Không biết anh. Còn nữa, siêu nhân mũ trùm là cái quái gì?”

“Thật ra, cái xưng hô này là cộng đồng mạng đặt cho cậu, bởi vì cậu đội cái mũ trùm chỉ lộ mắt và miệng.” Hallen giải thích, trong bóng tối, hắn cố gắng để phân biệt người trước mặt, “Ngại quá, vừa rồi tôi lỡ lời, tôi nên xưng hô với cậu thế nào?”

Trong bóng tối, một trận trầm mặc.

Nhân viên chuyển phát nhanh cảm thấy những cái tên giống vô số con ong mật đang kéo bè kết cánh vo ve trong đầu gã, khiến đầu óc gã choáng váng.

Năm phút đồng hồ sau, gã nói: “Được, vậy gọi là siêu nhân mũ trùm đi.”

Hallen ngẫm lại: “Hay là tôi kêu cậu là Superstar nhé? Bí danh St.?”

Nhân viên chuyển phát nhanh cảm thấy cái tên này dễ nghe hơn siêu nhân mù trùm: “Ừ, được đó.”

Đối phương dường như rất dễ nói chuyện!

Hallen rèn sắt khi còn nóng, lập tức vào vấn đề chính: “Là như vầy, tôi muốn bàn chuyện làm ăn với cậu…”

Nhân viên chuyển phát nhanh: “Không có hứng thú.”

Hallen: “…”

Nhân viên chuyển phát nhanh: “Tránh ra, tôi phải đi.”

Hallen vội vàng giữ lại: “Star, hay là nghe kế hoạch của tôi một chút đi! Tôi tự giới thiệu, tôi là phóng viên hàng đầu giới giải trí, biết vô số scandal của các minh tinh, có điều bất hạnh thay, không có đủ nhân lực để thu thập chứng cớ, chỉ cần chúng ta hợp tác với nhau, tôi tin kết hợp với năng lực của cậu, chúng ta muốn chụp cái gì cũng được, muốn kiếm bao nhiêu tiền liền có bấy nhiêu —— “

Nhân viên chuyển phát nhanh không theo dõi giới giải trí, nghe không hiểu.

Gã trèo lên xe, trực tiếp nổ máy, cực kỳ kiên định.

Quả nhiên vẫn không thành công…

Hallen ý thức được mình không thể đả động được đối phương. Anh ta cảm thấy hơi mất mát, nhưng vẫn quyết định cải thiện mối quan hệ với đối phương: “Star, cậu chờ đã, nói thế nào thì hôm nay cậu đã giúp tôi một chuyện lớn, cậu cho tôi số tài khoản, tôi chuyển tiền cho cậu, không có ý gì đâu, chỉ muốn cảm ơn cậu giúp tôi và cứu đứa trẻ kia…”

Anh ta vừa mới dứt lời, bánh xe điện liền dừng.

Nhân viên chuyển phát nhanh liếc mắt nhìn Hallen một cái: “Bao nhiêu tiền?”

Gã nghĩ trong lòng, tốt xấu gì mình cũng đã cứu một mạng người, nếu có phần thưởng, vậy chắc cũng phải được năm trăm, nói không chừng lên đến một ngàn đó…

Hallen: “Năm mươi nghìn.”          (khoảng 165.000.000 VND đấy các chế!)

Không hiểu sao, con hẻm nhỏ đột thiên thật yên tĩnh, hồi lâu sau, giọng nói mang theo chút gấp gáp của nhân viên chuyển phát nhanh bỗng vang lên.

“Khụ… anh vừa mới nói, chúng ta hợp tác như thế nào? Còn có, năm mươi nghìn đó, chừng nào anh chuyển cho tôi?”

Trong con hẻm nhỏ, hai người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh.

Một giây sau, Hallen lấy chi phiếu ra, kiên định trả lời: “Ngay bây giờ.”

Mười lăm phút sau, nhân viên chuyển phát nhanh nhận được tiền, Hallen nhận được lời hứa hẹn, ai cũng vừa lòng.

Nhân viên chuyển phát nhanh đã cưỡi xe đi rồi, Hallen thì vẫn đứng im tại chỗ, hết sức hài lòng nhưng vẫn không dám tin.

Không ngờ có thể bắt được Superstar một cách dễ dàng như vậy, có khác nào trên trời đột nhiên rớt xuống một chiếc bánh nhân thịt chứ!

Anh ta đứng ở góc đường hút một điếu thuốc, sung sướng mà rít vào, rồi từ từ phun ra, lại mở ra di động xem tin nhắn, sau đó liền trông thấy cái tin nhắn đến từ Tịch Ca.

Ngay lập tức, Hallen không dám tin, xoa xoa mắt: “Không thể nào, chuyện tối hôm nay thế mà hấp dẫn một tên tài phiệt mới hai mươi mốt tuổi, cha mẹ đều đã mất chỉ còn một lão quản gia, tài sản nhiều không đếm xuể, vừa sinh ra đã thăng cấp thành đời thứ hai siêu giàu?”

Anh ta quyết đoán mở tin nhắn, đảo qua trong giây lát.

“Aha, tìm Superstar? Biết ngay mà, kết bạn mọi lúc mọi nơi khi nào cũng tốt, sau này tất có chỗ dùng!”

Hallen cười ra tiếng, lập tức trả lời Tịch Ca: “Không thành vấn đề, tôi và Superstar là bạn tốt, tôi sẽ lập tức liên hệ Superstar cho cậu, thời gian… mười một giờ tối mai được không? Khi đó cậu ta sẽ đến gặp tôi!”

*

Ban đêm, những vệt bóng được ánh đèn đường kéo ra thật dài.

Nhân viên chuyển phát nhanh chạy xe tới một con hẻm nhỏ khác để thay quần áo, chậm rãi trở về phòng trọ.

Cởi găng tay ra, không hiểu tại sao thân thể gã bỗng chốc trở nên rã rời, nhưng tinh thần lại phấn chấn khôn cùng, tinh thần phấn khởi che giấu sự mệt mỏi về thể xác, khiến gã hồi tưởng lại cuộc gặp gỡ kỳ lạ tối nay.

Năm mười nghìn đồng, năm mươi nghìn đồng tròn trịa!

Ông trời cuối cùng đã ném xuống cho gã một chiếc bánh nhân thịt, thì ra kiếm tiền dễ dàng như vậy!

Không…

Nhân viên chuyển phát nhanh đột nhiên nghĩ.

Càng về khuya, vô số tòa cao ốc chọc trời dần ẩn mình trong bóng tối, chỉ có những câu lạc bộ đêm lấp ló giữa những tòa nhà này, là vẫn sáng rực như trước.

Câu lạc bộ đêm lộng lẫy trong ánh nhìn của người qua lại trên phố.

Nhân viên chuyển phát nhanh ngẩn ngơ đứng trước câu lạc bộ đêm, ôm ấp năm mươi nghìn trong lòng, dường như bị mê hoặc mà nhấc chân tiến về phía trước.

Có lẽ, không phải bánh nhân thịt từ trên trời rơi xuống, thực ra kiếm tiền vốn rất dễ dàng.

Mình đã thay đổi rồi, mình không phải cái tên bất tài vô dụng trước kia nữa…

Gã kiên quyết bước vào câu lạc bộ đêm, nơi mà trước đây đi qua gã cũng tuyệt đối không dám liếc nhìn.

Câu lạc bộ đêm được trang hoàng cực kỳ xa hoa.

Tiến vào bên trong, nhân viên chuyển phát nhanh khẩn trương đến nỗi tay cũng không biết đặt chỗ nào, gã ráo riết nhìn xung quanh, lại không dám nhìn nhiều, bỗng thấy một cô gái ôn nhu đáng yêu, nhìn qua có vẻ hơi nhỏ tuổi, liền bước lên phía trước: “Vị tiểu thư này… Vị tiểu thư này… Có thể…”

Cô gái ôn nhu đáng yêu kia không nói gì.

Nhưng một thanh âm tràn đầy kiêu ngạo chợt vang lên từ sau lưng nhân viên chuyển phát nhanh: “Ai đây ta, dám tranh phụ nữ với tôi cơ à? Chậc chậc, sao lại không có mắt vậy chứ, hai người lôi hắn ra ngoài, dạy dỗ một trận để hắn tỉnh ra nào.”

Nhân viên chuyển phát nhanh: “???”

Gã vội vàng quay đầu lại, chỉ thấy một tên nhà giàu dẫn theo hai vệ sĩ tiến đến.

Tên nhà giàu lướt qua gã hướng về phía cô gái ôn nhu đáng yêu nọ, hai vệ sĩ thì một trái một phải bắt lấy cánh tay gã.

Nhân viên chuyển phát nhanh ngây cả ra, vội vàng hét lớn: “Khoan đã, các người muốn làm gì? Muốn làm gì? Người đâu, người đâu! Tôi mang tiền đến, tôi là khách hàng, tôi rất lợi hại, các người sẽ phải hối hận!”

Gã vừa hét vừa đá, gắng sức giãy dụa, nhưng người đến người đi, chẳng ai quan tâm tới gã.

Chỉ có cô gái gã bắt chuyện là nhìn gã, mỉm cười thật dịu dàng, sau đó kéo tay tên nhà giàu, dáng vẻ chim nhỏ nép vào ngực, lượn qua gã đi mất.

Mùi hương thoang thoảng lướt qua cánh mũi, nhân viên chuyển phát nhanh bị bọn vệ sĩ kéo đến ngõ sau.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi