NGUYÊN SOÁI NGÀI BÌNH TĨNH ĐÃ!


Lúc Nam Cung Hàn Dương bước ra khỏi phi thuyền thì phi thuyền đã đáp xuống tinh cầu Nguyên Thủy.

Sắc trời lúc này cũng đã tối đen rồi, bọn người Nam Cung Hàn Dương bị lớp kết giới ngăn cản hoàn toàn không thể tiến được vào bên trong để hỗ trợ.

Diệp Thanh An bên kia đã đến được điểm an toàn hiện tại bọn họ đang được giám thị đưa đến chổ để nghỉ ngơi, lúc đi ngang qua một căn phòng, Diệp Thanh An để ý thấy đó là nơi cách li những người bị nhiễm bệnh ra, tất cả đều đang trong tình trạng cuồng hóa và thèm khát chém giết, mỗi người bị chắn trong một cái lồng trong suốt và liên tục kiêu gào.

Diệp Thanh An nhíu mày, chỉ với một lượng nhỏ thuốc V-00 đã có thể khiến một người trở nên mất đi nhân tính như thế này, nếu như quay trở lại mấy trăm năm trước thì con người sẽ như thế nào?
Chắc chắn là còn đáng sợ hơn như thế này gấp nhiều lần đi? Cổ nhân khi trước làm sao mà vượt qua giai đoạn đáng sợ này?
Diệp Thanh An không hiểu, cũng không muốn hiểu.


"Tới nơi rồi." Nơi nghỉ của Diệp Thanh An nhìn qua có điều kiện khá tốt, hẳn là do bọn họ tới sớm nên mới có được nơi ở tốt như thế này, Diệp Thanh An cũng không thèm suy nghĩ nhiều lập tức đi vào bên trong nghĩ ngơi, mấy người Quân Minh và Tần Ngôn thì được sắp xếp ở một nơi khác.

Vào trong phòng, Diệp Thanh An muốn tắm rửa một chút, hiển nhiên hiện tại nguồn nước trên tinh cầu này không thể sử dụng được nữa để tránh việc phát táng virus, nếu muốn có nước sử dụng thì chỉ có thể đi tìm dị năng giả hệ thủy mà thôi.

Lại nói đến dị năng giả ở nơi này cũng không phải là một từ ngữ đặc biệt gì, nói chính xác hơn thì dị năng giả chính là những người tiến hóa, cấp bậc của họ không phải tính bằng cách đo lường tinh thần lực và thể lực mà là cấp dị năng của họ, ở tinh tế này dị năng giả chính là những thành phần chủ chốt trong quân đội và hiển nhiên Nam Cung Hàn Dương và Diệp Thanh An cũng nằm trong số đó, chỉ là hiện tại Diệp Thanh An vẫn còn chưa tiến hóa hoàn toàn.

Chịu đựng sự khó chịu trong người Diệp Thanh An nằm xuống giường, Bánh Bao Nhỏ cũng nhanh chóng nhảy lên trên giường, nó đưa tay tò mò sờ sờ không gian khí của Diệp Thanh An.

Diệp Thanh An tháo không gian khí ra đưa cho nó: "Đứng thả Chôm Chôm ra ngoài kích thước của nó quá lớn, căn phòng này chứa không nổi nó mất." Cậu nhắc nhở.

Bánh Bao Nhỏ tỏ ý xem thường: "Nó thật phế quá, không biến nhỏ được như tôi."
"Từ khi nào mà mày lại đi so sánh với động vật vậy hả?" Diệp Thanh An đưa tay chọc chọc Bánh Bao Nhỏ.

Chơi đùa chán chê một hồi rồi, Diệp Thanh An không khi dễ Bánh Bao Nhỏ nữa, đưa mắt nhìn ra bên ngoài, lớp kết giới kia che phủ bầu trời khiến không gian có chút ngột ngạt, Diệp Thanh An nhíu mày, lại không nhịn được nghĩ tới lí do tại sao kết giới này lại xuất hiện ở đây.

Liệu có phải là do trùng tộc làm hay không? Hay là một ai đó khác, nhưng họ có mục đích gì cơ chứ? Thả virus tang thi ra bên ngoài đối với bọn họ thì có ích lợi gì?
**
Tinh cầu Uranus.


"Lăng Thần...!Trời tối rồi anh chưa đi nghỉ sao?".

Cửa phòng hơi hé ra, Ngoãn Bích Dao đứng ở ngoài cửa dịu giọng hỏi hắn, bụng của cô ta hiện tại đã to hơn lúc trước rất nhiều.

Lăng Thần không chút dấu vết tắt đi hình ảnh trên màn hình giả lập nói với Ngoãn Bích Dao: "Em nghỉ trước đi, anh còn một số công việc cần xử lí."
"Vâng ạ..." Ngoãn Bích Dao cắn răng rời đi, mặc dù cô ta không muốn nhưng không thể không thừa nhận một việc rằng khoảng thời gian này Lăng Thần đang rất lạnh nhạt với cô ta, và tất nhiên điều này khiến cô ta cảm giác có nguy cơ rất lớn.

Đưa tay xoa xoa bụng, Ngoãn Bích Dao mím môi: "Con ngoan, nếu con ra nhanh một chút thì tốt rồi."
Lăng Thần đợi khi Ngoãn Bích Dao rời đi, lại bật kênh thế giới ra quan sát tình hình ở tinh cầu nguyên thủy.

Hình ảnh Diệp Thanh An cầm kiếm Laser giải quyết mấy con nhện Tarantula quả thật khiến hắn vô cùng kinh diễm.

Thuở nhỏ, bất kì đứa trẻ nào ở trong tinh tế này mà không mong ước được trở thành một quân nhân? Quân nhân chính là một biểu tượng quyền lực bật nhất ở vũ trụ này, hắn đâu phải không muốn, chỉ là sau đó hắn là lựa chọn con đường thương nghiệp này, khoảng thời gian đó nghe Diệp Thanh An mang theo tâm tình thiếu niên và hoài bão, hắn đã từng thực sự muốn nhìn thấy cậu khoác lên người bộ quân phục màu xanh đó, ắt hẳn màu xanh sẽ rất hợp với cậu.


Sau đó Diệp Thanh An phân hóa thành Omega, việc này đối với Diệp Thanh An chẳng khác nào một sự đả kích cả, Lăng Thần đã từng bắt gặp cậu trốn trong nhà vệ sinh khóc khi biết được kết quả, hoài bão một đời người cuối cùng vì giới tính mà không thể được thực hiện.

Lăng Thần lúc đó đã mang tâm trạng gì nhỉ? Có lẽ là thương xót cho cậu ấy chăng?
Nếu như, nếu như bọn họ không kết hôn có lẽ hiện tại hai người vẫn là bạn đi?
Lăng Thần không biết, có lẽ sẽ chẳng thể nào làm bạn nữa, khoảng thời gian sống chung đó, hắn nhìn thấy Diệp Thanh An chậm rãi thay đổi nhưng chưa bao giờ hắn nhìn thấy Diệp Thanh An khác lạ đến như vậy...!Nhưng không hiểu sao sự thay đổi này của cậu ấy lại khiến hắn...!Không thể rời mắt được...!
_________
Lâu ngày không viết lại bị lục nghề, nói chứ tui hiện tại đang chuẩn bị thi cuối học kì đây, và tui đang chìm đắm trong đống bài tập:(( vả lại bộ này tui đã viết hết đề cương rồi (ý là đề cương tui mố chuẩn bị tới mấy khúc này thôi khúc sau còn chưa viết nữa) cho nên tui sẽ nghỉ tới cuối tháng trong thời gian đó tui sẽ viết tiếp đề cương cho bộ này.

Haizzz hối hận khi viết hai bộ cùng lúc quá..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi