NGUYỆT LƯỢNG VÌ NGƯỜI MẤT NGỦ


Lâm Ỷ Miên trực tiếp gọi đi.
Hứa Nguyệt Lượng nhận điện thoại, chưa kịp nói lời nào đã thấy vui vẻ.
Nghe thấy tiếng cười của nàng, trong lòng Lâm Ỷ Miên cảm thấy thoải mái, vì thế ngữ khí nói chuyện mềm càng thêm mềm, gần như giống với Hứa Nguyệt Lượng.
"Em có chuyện gì cao hứng sao?"
Hứa Nguyệt Lượng: "Hahaha, bác sĩ Lâm, chị lại gọi cho tôi a~~"
“Ừm.” Lâm Ỷ Miên nói, “Có quấy rầy đến công việc của em không?”
“Không có, tôi đang nghỉ ngơi.” Hứa Nguyệt Lượng lẩm bẩm, “Lát nữa buổi phỏng vấn mới bắt đầu, tôi đang nấu mì, mì sốt cà chua trứng và thịt gà vụn, có ngon không ~~~”
Lâm Ỷ Miên: "Ngon."
Hứa Nguyệt Lượng: "Bác sĩ Lâm, ở nhà một mình có nhàm chán không ~~"
Lâm Ỷ Miên: "...!nhàm chán."
Hứa Nguyệt Lượng: "Chẳng trách gọi cho tôi còn xem tôi live, bất quá nếu chị không thoải mái, hai ngày này đừng chạy lung tung, ở nhà dưỡng đi."
Nghe động tĩnh leng keng ở đầu dây bên kia, Lâm Ỷ Miên mỉm cười, chấp nhận an bài của Hứa lão sư: "Được."
Hứa Nguyệt Lượng: "Hehehe ~"
Lâm Ỷ Miên hỏi, "Tim miễn phí em nói ở đâu?"
"A..." Giọng Hứa Nguyệt Lượng đột nhiên hoảng hốt, "Tôi, tôi chỉ đùa thôi, thật sự không muốn quà của chị..."
Lâm Ỷ Miên: "Không phải miễn phí sao?"
“Có có có.” Hứa Nguyệt Lượng nói, “Vậy lần sau xem live chị chú ý xem một chút.

Có một nút quà tặng ở góc dưới bên phải, bấm vào cột ngang, tim miễn phí ở cuối, là cấp theo thời gian xem live, xem càng lâu sẽ được cấp càng nhiều, nhưng hạn sử dụng chỉ có bảy ngày, hết hạn sẽ tự động trừ."
Lâm Ỷ Miên: "Được."
Hứa Nguyệt Lượng tắt lửa một tiếng thanh thúy: "Bác sĩ Lâm có thể xem ở các kênh khác, Orange có danh mục khoa học phổ thông, chị có thể xem bằng cách kéo xuống trang chủ, không có danh mục nào khác, nhưng có nội dung phong phú, khoa học tự nhiên, khoa học xã hội nhân văn, hẳn là chị tương đối thích."
Lâm Ỷ Miên nở nụ cười: "Không, tôi chỉ thích xem nhảy thôi."
Hứa Nguyệt Lượng: "..."
Hứa Nguyệt Lượng hoang mang rối loạn: "Vậy lát nữa tôi sẽ đẩy cho chị vài người nhảy rất giỏi, họ đều rất chuyên nghiệp."
Lâm Ỷ Miên không hiểu, cho dù cô là kim chủ hay là bằng hữu thực sự của nàng, nàng đề thích đẩy cô ra ngoài.
Giống như khi có một người hoàn toàn đổ dồn sự chú ý vào nàng, nàng sẽ lo lắng bất an.

Cho nàng một ít trong số nhiều lượt thích, nàng sẽ thỏa mãn.
Sau vài phút giới thiệu các streamer khác, Hứa Nguyệt Lượng cũng đã làm tốt.
Nàng chụp ảnh, gửi lên WeChat cho Lâm Ỷ Miên.

Sợi mì mềm mịn, lớp trên bề mặt tươi sáng, trông rất ngon.

Lâm Ỷ Miên đứng lên: "Tôi cũng làm một bát mì vậy."
Hứa Nguyệt Lượng vội vàng nói: "Được được, vậy tôi cúp máy trước nha~"
“Ừm.” Lâm Ỷ Miên trả lời, sau đó dừng một chút, nói, “Chờ một chút.”
Hứa Nguyệt Lượng nhét đầy thức ăn vào miệng, mơ hồ nói: "Hả?"
Lâm Ỷ Miên: "Tôi thích xem live của em hơn."
Lâm Ỷ Miên tăng thêm ngữ khí, cường điệu gằn từng chữ, "Live của em."
Hứa Nguyệt Lượng sững sờ, Lâm Ỷ Miên nói: "Ăn nhanh đi, tối nay còn live."
Cúp điện thoại, Hứa Nguyệt Lượng nhét một ngụm mì vào miệng, dùng sức nhai, cảm thấy dạ dày và tim đều tràn đầy ấm áp.
Cơm nước xong, nàng kết nối với phóng viên trang web để phỏng vấn video, phóng viên hỏi một câu hỏi phổ biến: "Nhiều người thích cô như vậy, cô cảm thấy thế nào?"
Đó là một câu hỏi hay, nhưng Hứa Nguyệt Lượng suy nghĩ hồi lâu.
Một lúc lâu sau, nàng mới nhìn lên camera, nghiêm túc nói: "Thực ra phản ứng đầu tiên là hoảng sợ, không cảm thấy mình xứng đáng được nhiều người thích như vậy, còn rất sợ chính mình không đạt được kỳ vọng của mọi người."
"Tôi thà không có kinh hỉ còn hơn làm mọi người thất vọng."
"Nhưng mà..." nàng mỉm cười, lên tinh thần, nghịch ngợm mà nghiêng đầu, "Vì mọi người tới cũng tới rồi, tôi sẽ nỗ lực! Sẽ cố gắng hết sức mình!"
"Tôi hy vọng mọi người có thể thích tôi nhiều thêm một giây, nhiều thêm một phút, nhiều thêm một ngày!"
Buổi tối live rất đúng giờ, vì có đủ thời gian để nghỉ ngơi nên Hứa Nguyệt Lượng đã thay đổi tạo hình, tận lực mang đến cho mọi người một trải nghiệm mới mẻ.
Buổi sáng đám fans xưng mẹ và bạn gái tiến vào ồn ào vẫn còn đó, ngay khi bắt đầu live liền chạy tới, đầy miệng xưng hô thân mật, khi nhìn thấy nàng thay đổi tạo hình liền a a a a một mảnh khen ngợi.
Thực sự được khen từ đầu đến chân, Hứa Nguyệt Lượng có chút ngượng ngùng.
Nàng đứng lên, vì mọi người thích nên nàng xoay hai vòng để mọi người đánh giá.
"Ngọa tào!" Hoàng Tiểu Nghệ vỗ đùi hét lên, "Nguyệt Lượng quá đáng yêu a!! Ai có thể chịu được chứ!!!"
Lâm Ỷ Miên liếc nhìn đậu phộng bị nàng làm cho chấn động: "Không chịu được? Buổi live mới bắt đầu được hai phút."
“Tớ không thể diễn tả được cảm giác này a.” Hoàng Tiểu Nghệ cau mày suy nghĩ một hồi, “Cô ấy là kiểu… rất đáng yêu, đặc biệt đáng yêu, đáng yêu một cách kỳ diệu…"
"Cậu cảm thấy là cô ấy giả vờ đáng yêu đi? Cô ấy đột nhiên bộc lộ tính tình, kiểu đáng yêu này sao có thể là giả vờ được."
"Cậu cảm thấy cô ấy là tự nhiên đáng yêu đi? Cô ấy sẽ đột nhiên nháy mắt, vặn vẹo thân thể, làm cho cậu cảm thấy a a a a!.là cô ấy cố ý đi, cô ấy chính là muốn cho tớ yêu cô ấy!"
"Sau đó...!cậu đã yêu cô ấy."
Hoàng Tiểu Nghệ ném que thịt trong tay vào thùng rác, lắc đầu: "Thật là cực phẩm a."
Tầm mắt Lâm Ỷ Miên trở lại phía trước, live của Hứa Nguyệt Lượng được cô chiếu trên màn hình lớn, nhất cử nhất động đều hiện ra.
“Cậu cảm thấy em ấy cố tình làm vậy với tớ sao?” Lâm Ỷ Miên hỏi.
"À cái này..." Hoàng Tiểu Nghệ suy nghĩ một chút, "Theo hồi ức của tớ, khi Nguyệt Lượng hòa hợp với chúng ta thì rất tự nhiên, không có loại cố tình như vậy..."
Lâm Ỷ Miên bóp coca trong tay, lon đồ uống bị biến dạng.
Hoàng Tiểu Nghệ nhanh chóng kéo lại: "Nhưng tớ chỉ gặp cô ấy một lần, cũng là lần đầu tiên gặp mặt, lại còn có bốn người.

Có khác gì đâu, vẫn là phải xem hai người ở một mình là cái dạng gì, cậu cũng không nói thì làm sao tớ biết được?"
Nàng đến chính là vì chuyện này.

Hứa Nguyệt Lượng đã ở nhà Lâm Ỷ Miên chiếu cố suốt hai ngày, Hoàng Tiểu Nghệ rất hứng thú.
Nhưng qua điện thoại Lâm Ỷ Miên không nói gì, chỉ đề cập đến chuyện ăn uống, xong rồi tới tìm Lâm Ỷ Miên nói chuyện.
Này không phải là vừa vào cửa, buổi live liền bắt đầu sao.
“Tớ sẽ nói cho cậu… một ít.” Lâm Ỷ Miên đặt đồ uống xuống, đan ngón tay vào nhau, “Em ấy hầu tạ tớ ăn cơm, gắp đồ ăn vào muỗng của tớ.”
Hoàng Tiểu Nghệ: "Oa ~"
Lâm Ỷ Miên: "Em ấy sợ tớ bị sốt, cho nên đã dùng đầu để đo nhiệt độ của tớ."
Hoàng Tiểu Nghệ: "Ngọa tào."
Lâm Ỷ Miên: "Em gái tớ đột nhiên chạy đến, em ấy hợp tác diễn với tớ, còn gọi tớ là Lâm Miên Miên..."
Hoàng Tiểu Nghệ: "Tại sao tớ phải vội vàng chạy tới đây ăn cơm chó thế này a?"
Lâm Ỷ Miên mỉm cười, hai người cứ như vậy xem live của Hứa Nguyệt Lượng, tán gẫu về Hứa Nguyệt Lượng.
Lâm Ỷ Miên nhàn nhạt nói, Hoàng Tiểu Nghệ nghe đến kích thích.
Trong miệng đều sắp kêu lên ngọa tào, hai tay chuẩn bị đánh vào đùi.
Nàng bị kích động như vậy, thậm chí lúc cao hứng còn nhảy từ trên sô pha tới chính giữa phòng khách, chỉ vào Hứa Nguyệt Lượng trên màn hình lớn mà nhảy mấy cái, miệng thì pla pla, mặc kệ phân tích thế nào hai người họ đều là tình đầu ý hợp.
Lâm Ỷ Miên thực sự thích nhìn thấy nàng như thế này, ngày thường cảm thấy nàng ồn ào, nhưng hiện tại chỉ cảm thấy náo nhiệt.
Cho nên nói chuyện với nhau càng nhiều, cho đến khi đồng hồ chỉ đến mười một giờ, Hứa Nguyệt Lượng sắp dừng live.
“À, đúng vậy.” Lâm Ỷ Miên lấy điện thoại, “Phải tặng tim cho Nguyệt Lượng.”
Hoàng Tiểu Nghệ: "Tim gì, Lâm Ỷ Miên cậu bán manh gì sao???"
“Tim.” Lâm Ỷ Miên nhấp vào nút quà tặng ở góc dưới bên phải, nhấn lâu để gửi chung, “Thứ này được gọi là tim.”
Hoàng Tiểu Nghệ nhìn màn hình: "Tim..."
Hoàng Tiểu Nghệ: "Cái này bao nhiêu?"
Hoàng Tiểu Nghệ: "Đêm nay chúng ta lại phải đến đồn cảnh sát sao?"
Lâm Ỷ Miên đều gửi đi tất cả tim trong tài khoản của mình: "Miễn phí".
Hoàng Tiểu Nghệ: "Miễn phí??"
Lâm Ỷ Miên: "Ừm, đây là tài khoản của tớ, Nguyệt Lượng nhận ra tài khoản của tớ."
Hoàng Tiểu Nghệ: "Lúc không quen biết, tặng người ta đến nỗi app chống lừa đảo báo nguy, cảnh sát đều đến cửa.

Lúc nhận thức lại chỉ cho người ta đồ miễn phí???"
Lâm Ỷ Miên nhướng mày, nói, "Em ấy thích."
Hoàng Tiểu Nghệ: "Aiz, ai lại thích đồ miễn phí của người khác a, thật là, chính là cậu..."
Còn chưa nói dứt lời, nàng đã nghe thấy Hứa Nguyệt Lượng trên màn hình nói với camera: "Cảm ơn Mộc Mộc đã cho tôi 39 tim, cảm ơn Mộc Mộc nha ~~~"
Hoàng Tiểu Nghệ: "..."

Hứa Nguyệt Lượng đứng dậy, lùi lại hai bước, dùng hai tay vẽ một vòng tròn, lớn hơn trái tim, sau đó thổi về phía màn hình: "Tim cậu nhiều, tim tôi cũng lớn, chúng ta huề nhau!"
Hoàng Tiểu Nghệ: "..."
Hoàng Tiểu Nghệ không hiểu nổi: "Không phải chứ, một streamer lớn như vậy, ngày thường không cảm ơn vì những món quà miễn phí mới phải chứ? Cũng không thể cảm ơn món quá nhỏ một chút mới phải chứ? Có nhiều người như vậy, cô ấy đều đọc tên hết sao?? Còn đối với cậu như vậy, vẽ trái tim cho từng người chẳng phải tay sẽ phế luôn sao????"
Làn đạn cũng không thể hiểu nổi như nàng:
[? ? ? ?]
[? ? ? ? ? ? ?]
[Tim được miễn phí, chủ live sẽ cảm ơn? ? ? ?]
[Tôi không phục, tất cả các thẻ cơm đã tính phí của tôi đều vô ích sao ? ? ?]
[Đây là lần đầu tiên Nguyệt Lượng vẽ trái tim đi, còn vẻ vì tim miễn phí? ? ?]
[Lúc trước tôi nói không sai, chúng ta cho tim, chủ live sẽ trả tim, con gái của tôi thật là tuyệt a!]
[Tôi kiến nghị mấy người đừng điên cuồng chọc tim nữa, bình tĩnh lại, các người còn chưa xem là ai tặng tim]
[Mộc Mộc? Có phải là Mộc Mộc lúc sáng không?]
[Cho nên chính là một trong số tài khoản được ưu đãi]
[Mộc Mộc là ai? Lão bà nói rõ cho tôi nghe đi! ! !]
...
Hoàng Tiểu Nghệ mặt vặn vẹo nhìn Lâm Ỷ Miên, Lâm Ỷ Miên cười đắc ý.
Hoàng Tiểu Nghệ: "...!cậu còn cười, cậu đã hại người thành cái dạng này."
Hứa Nguyệt Lượng trở lại máy tính, nhìn thấy làn đạn, vẫy vẫy tay đáp: "Không, không phải, không phải tôi không cảm tạ người tặng miễn phí!"
"Tôi rất cảm kích mọi món quà mà mọi người đã tặng a~~"
"Chỉ là đôi khi có quá nhiều, đọc không kịp a~~"
"Thích a! Tôi thích tim miễn phí! Thời gian xem live có thể đạt được! Mọi người nguyện ý dành thời gian tặng tim cho tôi, tôi rất thích!"
"Không có, có bằng hữu đến rất nhiều, tôi tương đối quen mắt nên dễ nhìn thấy a ~~"
"Được được, đều quen mắt mọi người, đều quen mắt mọi người!"
Hứa Nguyệt Lượng giơ hai ngón tay lên mí mắt, lại gần máy tính, bắt đầu đọc ID của mọi người: "Một con cá, ba quả chanh, thịt ba chỉ giòn, 4 cân, mưa to chuyển tuyết rồi lại nắng, hôm nay vất vả rồi, mẹ của Nguyệt Lượng, OXY, tôi vì Nguyệt Lượng mà mất ngủ..."
"Ai nha, mọi người đặc tên thật hay a ~"
"Lấy tên của tôi, tôi xem như mọi người thực sự thích tôi!"
"Đặc biệt sửa vì tôi, hahaha chiếm tiện nghi của Nguyệt Lượng ~~~"
Hoàng Tiểu Nghệ: "..."
Hoàng Tiểu Nghệ: "Cô ấy thật thông minh, cô ấy thật sự rất giỏi hống người."
Hoàng Tiểu Nghệ sờ sờ điện thoại bên cạnh: "Hiện tại tớ vào tặng tim còn kịp không?"
Lâm Ỷ Miên giơ tay, lấy điện thoại của nàng.
Hứa Nguyệt Lượng ngừng live, Hoàng Tiểu Nghệ kêu rên thảm thiết.
Điện thoại của Lâm Ỷ Miên sáng lên, cô cầm lấy, vuốt màn hình, cười rộ lên.
Hoàng Tiểu Nghệ ngửi được mùi, thò tới: "Để tớ nhìn xem có phải là Nguyệt Lượng hay không..."
Lâm Ỷ Miên né tránh Hoàng Tiểu Nghệ, xem trước, sau đó chuyển cho nàng: "Đúng vậy, cảm ơn tớ đã xem live của em ấy, còn cảm ơn tớ đã tặng tim cho em ấy."
Hoàng Tiểu Nghệ: "Ngọa tào, mấy cái đồ miễn phí đó xuống live còn cảm ơn cậu lần hai."
Lâm Ỷ Miên cười đến vui vẻ.
Hoàng Tiểu Nghệ đi dép lê vào: "Lâm Ỷ Miên, tối nay tớ không về đâu, tớ muốn ngủ lại nhà cậu, ngày mai dậy cùng nhau xem Nguyệt Lượng, dù sao thì ngày nghỉ chỉ còn hai ngày, như vậy còn khá thú vị..."

Bị Lâm Ỷ Miên vớt trở về: "Không được."
Hoàng Tiểu Nghệ trừng mắt: "Cậu có còn lương tâm không!!! Đã mười một giờ rồi đó!!! Tớ trở về rất nguy hiểm a!!! Nhà cậu lớn như vậy, tớ ngủ lại thì có làm sao? Lúc Hứa Nguyệt Lượng ở đây cậu cũng không cho ngủ sao??"
Lâm Ỷ Miên đứng dậy: "Không thể ngủ chung."
Hoàng Tiểu Nghệ: "Ngọa tào!!! Tớ ngủ sô pha! Chẳng lẽ ngủ sô pha cũng không được sao!!!"
Lâm Ỷ Miên: "Tớ không thể ủy khuất cậu."
Hoàng Tiểu Nghệ: "Cậu còn biết ủy khuất tớ a, tớ..."
Lâm Ỷ Miên: "Tớ đưa cậu về."
Hoàng Tiểu Nghệ: "..."
Lâm Ỷ Miên: "Ngày mai tớ đến đón cậu cùng nhau xem live."
Hoàng Tiểu Nghệ: "Hahaha, cậu còn có chút lương tâm."
Lâm Ỷ Miên lấy chìa khóa xe, đưa nàng về nhà.
Ngày hôm sau, trước thúc giục của Hoàng Tiểu Nghệ, liền sớm đón người.
Hai người vẫn như hôm qua, vừa ăn uống vừa xem live nói chuyện phiếm.
Chỉ là lần này Hoàng Tiểu Nghệ làm rất nhiều công khóa, không chỉ nghiên cứu kết cấu fans của Hứa Nguyệt Lượng, còn thăm dò rất nhiều quy tắc live trên Orange.
"Tối qua đã xem khu trò chơi," nàng nhấp vào tài khoản Orange mới của mình, "Sáng nay lại xem, chính là vì tích tim, haha, hôm nay đều tặng cho Nguyệt Lượng của chúng ta a~~"
Lâm Ỷ Miên: "..."
Lâm Ỷ Miên: "Mới có 5 cái."
Hoàng Tiểu Nghệ: "5 cái thì làm sao, 5 cái đều là tâm ý của tớ, Tiểu Nguyệt của chúng ta sẽ không ghét bỏ tâm ý nhỏ của tớ, cô ấy cũng không phải loại streamer nông cạn..."
Lâm Ỷ Miên: "..."
Lâm Ỷ Miên: "Về nhà cậu xem lại đi."
Hoàng Tiểu Nghệ chỉ vào cô: "Hahahahaha ghen chứ gì hahaha, cư nhiên ăn dấm của tớ, nhưng tớ rất thích nhìn cậu biểu tình sinh động như vậy a..."
Lâm Ỷ Miên không muốn nói chuyện với cô.
Buổi live bắt đầu đúng giờ, hôm nay Hứa Nguyệt Lượng mặc một chiếc váy công chúa đầy kẹo, nhiều đồ trang trí gần như chôn vùi cơ thể nàng, nhưng dù đối lập với rất nhiều đồ vật đáng yêu, Hứa Nguyệt Lượng vẫn rất nổi bật.
Nụ cười, giọng nói ngọt ngào, lộ ra đôi mắt to đơn thuần vô tội, đái khái chính là vũ khí lợi hại nhất của nàng.
"A a a a a a----", Hoàng Tiểu Nghệ hô to một tiếng, "Nguyệt Lượng Nguyệt Lượng Tiểu Nguyệt Lượng!!! Mụ mụ ngoan bảo con gái ngoan!!! Bầu trời ngôi sao đều không đáng yêu bằng bảo bảo!!!"
Lâm Ỷ Miên: "..."
Hoàng Tiểu Nghệ điên cuồng ấn điện thoại: "Mụ mụ đây liền tặng tim cho bảo bảo, tặng tim quý giá của ta, hôm qua người nào đó đã xài hết hôm nay không có tim..."
Nhưng mà ngay khi nàng gửi đi, thông báo món quà của nàng với ID ở dưới cùng bên trái của màn hình liền biến mất.
Biến mất……
Cơ hồ không kéo dài gần nửa giây, biến mất trong...!biển tim.
Rất nhiều, rất nhiều người đang tặng tim cho Hứa Nguyệt Lượng.
Những người đó rõ ràng là mới lọt hố, tài khoản mới vào Orange hôm qua, không biết lấy đâu ra nhiều tim như vậy, nổ mạnh mà tặng.
Hoàng Tiểu Nghệ nhìn chằm chằm vào bản tin ở góc dưới bên trái, nuốt nước bọt nhiều lần, trơ mắt nhìn có người tặng 4328 tim.
Hoàng Tiểu Nghệ: "..."
Hoàng Tiểu Nghệ quay đầu nhìn Lâm Ỷ Miên, Lâm Ỷ Miên hiển nhiên không nghĩ tới hành động nhỏ của mình ngày hôm qua lại dẫn đến tình huống lớn như vậy, cô cau mày mang vẻ mặt phức tạp nhìn màn hình.
Hoàng Tiểu Nghệ vui vẻ, nàng cười hahaha, vỗ đùi nói: “Lâm Ỷ Miên, cậu cũng có ngày hôm nay hahahaha, cậu cũng có ngày hôm nay, ôi mệt quá hahahaha, chiếm người a, biểu quyết a, khinh thường a, hahahaha, cậu có 4328 tim không hahahahahaha...".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi