NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI


Nhạc Cận Ninh còn định hỏi Niệm Ninh xem có muốn đi cùng mình hay không.

Chỉ là khi cô gái nhỏ này nghe được tin anh phải đi công tác, có vẻ như vô cùng vui vẻ.
Anh híp mắt, hơi nguy hiểm hỏi: “Em nghe được tin anh đi công tác, sao lại vui vẻ như vậy?”
Niệm Ninh đang rất vui mừng, trong lúc nhất thời quên mất mình còn đang ngồi bên cạnh Nhạc Cận Ninh, nên đột nhiên cô thấy hơi xấu hổ.
Cô sợ Nhạc Cận Ninh mất hứng, lập tức trấn an nói: “Thực ra em cũng có vui mừng lắm đâu, chỉ là em nghĩ thứ bảy này em phải tới bệnh viện để thăm bà nội, em không ở nhà, còn đang nghĩ xem anh không có ở cùng hôm đó có: thể mất hứng hay không.

Bây giờ anh phải đi công tác, thì tất cả đều vui vẻ.”
Nếu như thứ bảy Nhạc Cận Ninh đi công tác, thì nhanh nhất cũng phải đến chủ nhật anh mới trở về, như vậy, cô sẽ có đủ thời gian để đến bệnh viện phá bỏ đứa bé trong bụng.

Cam đoan không để lại sơ hở nào! Đến khi Nhạc Cận Ninh công tác trở về, thì tất cả vấn đề đều đã được giải quyết xong.
Đối với lời giải thích của Niệm Ninh, Nhạc Cận Ninh từ chối cho ý kiến, ngược lại anh nói: “Bà nội thì đi thăm lúc nào chẳng được, cùng lắm thì đến khi trở về lại thăm, cũng không khác nhau là mấy.

Anh muốn em đi công tác cùng anh có được không?”

Cùng anh đi công tác? Vậy thì chuyện bệnh viện bên kia chẳng phải sẽ bị nhỡ mất sao?
Niệm Ninh lập tức từ chối, nói: “Em vân không nên đi thì hơn.

Đã mấy hôm liền rồi em còn chưa đi thăm bà nội, bệnh tình của bà mới tốt lên được một chút, vẫn nên tận dụng thời gian đến xem sao.

Mà em cũng không hiểu mấy chuyện của công ty anh, có đi cùng anh thì cũng không có tác dụng gì.”
Nhạc Cận Ninh nhìn Niệm Ninh một lúc lâu rồi nói: “Thôi được, nếu em muốn đi cùng bà ngoại thì không đi công tác với anh nữa.”
Anh đồng ý rồi?
Không ngờ Nhạc Cận Ninh lại đồng ý với cô dễ dàng như vậy?
Niệm Ninh thấy hơi khó tin, vừa nãy cô còn vắt hết chất xám để nghĩ làm thế nào thuyết phục được Nhạc Cận Ninh, không ngờ anh lại đồng ý rồi.
Trước nay anh luôn bướng bỉnh ngang ngưởng, sao tự nhiên tính tình lại đổi rồi?
Niệm Ninh ngờ vực hỏi: “Anh nói thật à?”
Nhạc Cận Ninh gật đầu lần nữa nói: “Đương nhiên là thật, lẽ nào anh lừa em được à?”
Bỗng nhiên Niệm Ninh thấy hơi kì lạ, sao hôm nay Nhạc Cận Ninh nói chuyện dễ thế?

Nếu như bình thường anh căn bản.
Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.
không thể đồng ý nhanh như vậy được, nhưng cho dù là bởi nguyên nhân gì đi nữa thì thứ bảy không phải đi công tác cùng anh, đó đương nhiên là chuyện tốt.
Vậy nên Niệm Ninh cũng không nhiều lời, chỉ sợ tự nhiên anh lại đổi ý định.

Dù sao cô đã hẹn với bác sĩ rồi, thứ bảy phải đi phẫu thuật.

Chớp mắt đã tới buổi tối thứ sáu.
Lúc Niệm Ninh và Nhạc Cận Ninh ăn tối thì cô nghe thấy Nhạc Cận Ninh lên tiếng hỏi: “Em chắc là mai ˆ không đi công tác với anh chứ?”
Niệm Ninh lắc đầu: “Em còn lâu mới đi, không phải em nói là đi thăm bà sao, rõ ràng lúc trước anh đồng ý em rồi, không được nuốt lời đâu.”
Vừa nghĩ đến việc anh có thể lật lọng, đôi mày lá liễu của cô chợt chau lại.
Nhạc Cận Ninh vẫn chưa bỏ cuộc mà hỏi: “Em chắc chứ?”
Niệm Ninh gật đầu.

tuy đúng là cô muốn đi công tác cùng Nhạc Cận Ninh, nhưng nghĩ đến chuyện thứ bảy cần làm thì cô vân từ chối rồi.

Dường như sắc mặt của Nhạc Cận Ninh không vui lắm.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi