NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI


Sau khi nói xong cô ta tỉnh nghịch nháy mắt với Nhạc Cận Ninh.

Niệm Ninh ngồi một bên thấy vậy nổi hết cả da gà, sau đó lườm nguýt Nhạc Cận Ninh một cái, đúng là tên thu hút ong bướm.

Lúc làm việc Nhạc Cận Ninh rất nghiêm túc, hoàn toàn ngó lơ ánh mắt quyến rũ của Lý Tây Tây.

Nhưng sau khi nghe xong Lý Tây Tây nói, anh bắt đầu chau mày bày ra vẻ đừng ai tới gân: “Cô Lý, xin hỏi cô làm ở ngành này bao lâu rồi?”
Lý Tây Tây thấy tự nhiên Nhạc Cận Ninh hỏi một câu còn tưởng cuối cùng anh cũng để ý tới mình, trong lòng bỗng vui như tết: “Thực ra cũng không lâu, chỉ khoản hai ba tháng thôi.


Nhạc Cận Ninh gật đầu, không biết là vui hay tức mà nói: “Hóa ra là người mới, nhưng là đối tác hợp tác với công ty các người, tôi thiện chí nhắc nhở một câu, thứ mà khách hàng các người muốn thấy là một đề án hoàn hảo chứ không phải nhân viên các người vất vả như nào, chỉ cần đề án có ích thì sự vất vả của các người mới có giá trị, nếu không những gì cô viết chỉ là đống rác thôi.


Lời Nhạc Cận Ninh nói sắc như sao, bây giờ khuôn mặt vui vẻ của Lý Tây Tây cũng không còn nữa.

Giám đốc Lý sợ Nhạc Cận Ninh tức giận nên lập tức giải thích: “À… giám đốc Nhạc, anh đừng giận, con gái tôi không hiểu chuyện lắm, chút nữa về tôi nhất định sẽ dạy bảo đàng hoàng.



“Chúng ta nói chuyện hợp tác trước đi.

” Nhạc Cận Ninh lạnh lùng nói.

Giám đốc Lý thấy Nhạc Cận Ninh không quan tâm nên chỉ đành thôi, tiếp tục tập trung nói chuyện hợp tác.

Hai người trong phòng hội nghị không ngừng bàn những chuyện liên quan tới hợp tác, từ lúc Nhạc Cận Ninh nói Lý Tây Tây xong, cô ta trở nên an phận hơn.

Bất giác Niệm Ninh đã ghi chép được ba bốn trang của nội dung cuộc họp, viết được nhiều chữ trong thời gian dài như vậy dường như cổ tay đã không thuộc về mình nữa rồi.

Cô theo phản xạ duỗi cổ tay bị Nhạc Cận Ninh ở bên cạnh vô tình bắt gặp, Nhạc Cận Ninh lập tức khẽ hỏi: “Mết lắm à?”
“Hả? Giám đốc Nhạc, anh nói gì?”
Giám đốc Lý đang nói chỉ tiết nội dung trong hợp đồng thì bỗng Nhạc Cận Ninh lên tiếng khiến ông không khỏi hoang mang.


Nhưng ánh mắt của Lý Tây Tây luôn ở trên người Nhạc Cận Ninh nên đương nhiên biết Nhạc Cận Ninh vừa nãy nói với người bên cạnh, chỉ là cô ta không ngờ đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Nhạc thị lại trực tiếp ngắt lời đối tác để quan tâm một thư ký nhỏ nhoi?
Anh có quan hệ gì với thư kí ấy?
Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“À… tôi không sao, các người tiếp tục đi” Niệm Ninh biết dù sao thân phận mình là một thư kí, để giữ gìn hình ảnh của một thư kí thì cô đành giả vờ không sao.

Nhạc Cận Ninh thấy cô không làm sao nên quay ra nhìn giám đốc Lý: “Xin lỗi giám đốc Lý, mời ông nói tiếp.


Thấy Nhạc Cận Ninh gọi mình thì giám đốc Lý mới hoàn hồn: “Được được, vừa nãy tôi nói đến…”
Hai người tiếp tục nói về vấn đề hợp tác, thế nhưng ánh mắt của Lý Tây Tây không còn đặt trên người của Nhạc Cận Ninh mà không ngừng đánh giá Niệm Ninh và Nhạc Cận Ninh.

Nhận ra tâm mắt Lý Tây Tây không ngừng lướt quá, Niệm Ninh bỗng cảm nhận được một dự cảm không
lành.

Ước chừng nửa giờ, Nhạc Cận Ninh với giám đốc Lý mới thương lượng được sự hợp tác một cách thỏa đáng.

Thấy hợp tác đã được đàm phán và chỉ còn ký hợp đồng, nhất thời vui vẻ nói: “Giám đốc Nhạc chờ chút đã, hợp đồng mới kia tôi sẽ cho người in ra sớm, anh chờ một lúc.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi