NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI


Niệm Ninh đỡ Nhạc Cận Ninh lên giường, muốn để anh nghỉ ngơi thật tốt.

Bên kia Giám đốc Lý đi ra từ khách sạn, vội vội vàng vàng quay trở về nhà mình.

“Tây Tây đâu?” Tổng giám đốc Lý giận dữ đùng đùng bước vào trong nhà, ngay cả giày cũng không thèm thay đã hỏi thẳng.

“Cô chủ đang ở trên tầng, còn.

.


Không đợi người giúp việc nói xong, ông Lý đã vội vã đi lên trên.

Lý Tây Tây nghe thấy động tĩnh dưới lâu, đang chuẩn bị đi xuống xem xem có chuyện gì đã nhìn thấy ba cô ta đang khí thế hung hãn bước lên rồi, trong lòng cô ta bỗng có loại dự cảm không lành, nhưng vẫn giữ nụ cười ngọt ngào đi đến bên cạnh ông, “Ba, sao hôm nay ba lại về sớm vậy?”

Tổng giám đốc Lý trực tiếp kéo Lý Tây Tây xuống dưới lầu, lông mày cau chặt, đi đi lại lại hỏi, “Tây Tây, con nói cho ba biết, hôm qua con rốt cuộc đã làm gì khiến Tổng giám đốc Nhạc tức giận như thế?”
Trong lòng Lý Tây Tây có chút hoang mang, hoảng hốt, nhưng vấn giả vờ bình tĩnh, “Ba, con nào dám đi chọc giận Tổng giám đốc Nhạc chứ, ba đang nói cái gì vậy?Con không hiểu gì hết.


Khi Lý Tây Tây nói chuyện, ánh mắt luôn lảng đi chỗ khác, nhìn là biết cô ta đang nói dối.

Giám đốc Lý lần này thật sự tức giận rồi, lập tức hất hết mọi thứ trên bàn uống nước xuống đất, ông cáu giận, “Tổng giám đốc Nhạc nhà người ta đã chỉ đích danh bảo ba quay về hỏi con gái bảo bối của ba đã làm ra chuyện tốt gì, bây giờ con còn ở đây giả điên giả ngốc với ba.


Lý Tây Tây được nuông chiều từ nhỏ tới lớn, trước giờ cô ta chưa từng nhìn thấy ba mình lại phân nộ với mình như vậy, nên nhất thời có chút lo sợ.

Nhưng mà, cứ nghĩ tới những gì cô †a đã làm vào tối qua, nếu như để ba biết được, vậy thì chắc chắn sẽ còn tức giận hơn hiện tại.

Cô ta hơi ngập ngừng, ấp úng nói “9e…

“Con nói mau lên.

“Tổng giám đốc Lý gấp như kiến trên chảo nóng, cả người đều kích động như sấm sét.

Thấy mọi chuyện dường như không thể giấu tiếp được nữa, Lý Tây Tây cũng chỉ còn cách co rúm lại, nói với ông, “Hôm qua bên cạnh bể bơi của buổi tiệc, con vô tình nhìn thấy thư ký của Tổng giám đốc Nhạc, nghĩ đến ban ngày Nhạc Cận Ninh vô cùng bảo vệ cô thư kí đó, mà đối với con lại không coi ra gì, con liền…”
Nói đến cuối cùng, giọng của cô ta càng nhỏ dần.

Giám đốc Lý gần như phát điên vì điệu bộ chậm chạp lại ngập ngừng của con gái mình, ông giục, “Mau nói đi, con có biết đắc tội với Nhạc Cận Ninh này, cho dù anh ta không ra tay, nhưng chỉ cần nói một câu, nhiều người muốn nịnh bợ Nhà họ Nhạc sẽ có hành động chống đối với chúng ta không, công ty nhà ta cũng không thể tồn tại được lâu Ẩn) đâu.

Lý Tây Tây ngay lập tức mở to mắt, “Điều này… sao có thể như vậy chứ? Ba, công ty của ba không phải luôn hoạt động rất tốt sao? Hơn nữa công ty chúng ta cũng không phải xưởng nhỏ gì, VÌ sao…”
Giám đốc Lý hoảng hốt, “Tây Tây, con có biết Nhạc Cận Ninh là người như thế nào không, đắc tội với anh ta, tương đương với việc trở thành kẻ thù của anh ta, bây giờ ai có can đảm hợp tác với người đối đầu với Nhạc Cận Ninh chứ? Để hợp tác với Nhạc Cận Ninh lần này, con có biết ba đã phải phí bao nhiêu công sức không?”
Lý Tây Tây lập tức được ba mình làm thức tỉnh, cô ta cũng có chút hoảng sợ: “Ba, con, vậy.

.

vậy bây giờ phải làm sao đây?”
Tổng giám đốc Lý cố gắng hòa hoãn lại lửa giận trong lòng, ánh mắt nặng nề nhìn Lý Tây Tây, ông hỏi, “Tây Tây, trước tiên hấy nói cho ba biết, rốt cuộc con đã làm gì tối qua?”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi