Chương 296
Mẹ Niệm nhìn thấy Niệm Ninh từ nãy đến giờ vân luôn mặt lạnh, trong lòng hơi dâng lên một ngọn lửa giận, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, bà ta ấp úng mà nói: ‘Cũng được, bây giờ con đang mang thai, Nhạc thiếu nhất định sẽ tìm bà đỡ giúp việc đến chăm sóc con thật tốt.”
Niệm Ninh nhìn bộ dạng giận mà không dám nói của mẹ Niệm, tâm trạng vừa nãy có hơi u phiền, trái lại đã tốt ˆ hơn nhiều.
“Vì vậy cũng không cần mẹ nhọc lòng quan tâm.” Cô nhìn ba Niệm và mẹ Niệm, ngược lại cũng không vội, chậm rãi cầm nước trái cây trước mặt ở trên bàn trà lên, nhấp mấy hớp.
Ba Niệm nhìn thấy thái độ của Niệm Ninh cũng rất không thân mật, vẻ mặt không khỏi có vài phần khó coi, ông ta cũng không quan tâm mẹ Niệm nháy mắt | như thế nào, nghiêm túc nói: “Niệm Ninh, cho dù thế nào, chúng ta cũng là trưởng bối của con, cái này là thái độ con nói chuyện cùng trưởng bối?”
Nghe thế, gương mặt Niệm Ninh lập tức lạnh xuống, cô nặng nề đặt cái ly trong tay xuống bàn trà.
Sau đó, cô quay đầu nhìn về phía ba Niệm: “Trưởng bối? Nếu như tôi có thể quyết định nơi sinh ra của mình, tôi mới không thèm làm con gái của ba, nếu như hiện tại người tôi gả không phải là Nhạc Cận Ninh, mà là một tên ăn bám, bây giờ ba còn có thể dùng vẻ mặt ôn hoà nói chuyện với tôi như vậy sao?”
Niệm Ninh tự nhận tính tình của cô không tới nỗi nào, nhưng mà mỗi khi ba Niệm và cô lật lại bài tình cảm, là cô đều nhịn không được muốn nổi giận.
Rõ ràng là bọn họ không tình không nghĩa, bây giờ ngược lại trách mắng cô bảo cô không tôn trọng trưởng bối?
“Mợ chủ, xin cô bớt giận, cẩn thận động thai.” Chú Vương vấn luôn yên lặng và đứng ở bên cạnh, nhìn Niệm Ninh càng ngày càng kích động, không khỏi tiến lên nhắc nhở.
Niệm Ninh nhớ tới đứa con trong bụng, cân đo đong đếm, vấn là thở dài một hơi, nói với người của nhà họ Niệm: “Được rồi, tôi thừa biết ba mẹ không chuyện không lên chùa, nói đi, lân này tới hai người muốn tôi làm gì? Sau khi nói xong nhanh chút đi khỏi nơi đây.”
Ba Niệm mẹ Niệm trông thấy Niệm Ninh đã mở lời, cũng không quanh co lòng vòng được nữa: “Thật ra, cũng chỉ là một chút chuyện nhỏ mà thôi, lúc trước Nhạc Cận Ninh ném cho công ty của ba hai trăm bốn mươi tỷ, công ty vận hành vô cùng thuận lợi, hơn nữa mấy tháng ngắn ngủi, lợi nhuận cũng vượt qua mong muốn, nhưng mà bây giờ đang gặp một chút chuyện khó giải quyết…”
Ba Niệm nói tới đây đã không tiếp tục nói hết.
Niệm Ninh có chút không kiên nhẫn nói: “Có lời gì ba cứ việc nói thẳng.”
Ba Niệm mẹ Niệm liếc mắt nhìn nhau, lúc này ba Niệm mới tiếp tục nói: “Thật ra cũng không có gì, ở ngoại thành có một mảnh đất trống, ba có ý định mua luôn, chỉ cần mua được mảnh đất trống này, vậy kế tiếp, miễn là cái hạng mục này được hoàn thành ổn thì chuyện đưa ra thị trường, có thể tiến được thêm một bước rồi.”
Nói cả buổi, Niệm Ninh coi như là hiểu mục đích của người nhà họ Niệm đến đây là gì, cô cười mỉa một tiếng, nói: “Tôi hiểu rồi, nói trắng ra là, ba lại muốn năm cái chỗ dựa Nhạc Cận Ninh này để tùy ý làm bậy.”
Nếu ông ta tự mình có thể lấy được, thì cũng đã không đến tìm Nhạc Cận Ninh rồi, chẳng qua tình huống hiện tại, rất hiển nhiên chuyện này ông ta không làm được, vì vậy lúc này mới treo nụ cười trên mặt, đi tới nhà họ Nhạc.
Mẹ Niệm lập tức ở bên cạnh thêm vảo, nói: “Con xem con cái đứa nhỏ này, sao có thể bảo là tùy ý làm bậy được? Lúc trước Nhạc thiếu đầu tư hai trăm bốn mươi tỷ, đã thấy hiệu quả, hơn nữa lợi nhuận đã nhiều hơn không ít so với mong muốn lúc trước, vì vậy lần này chỉ là mong con có thể ở giữa bắt tay, giúp cho ba của con mua được mảnh đất trống này, như vậy hai nhà chúng ta cũng vui vẻ đúng không.”