NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI

Chương 299

“Bọn họ đến đây, sao em cũng không gọi điện nói cho anh biết?” Nhạc Cận Ninh thấy họ đi rồi, liền nói với Niệm Ninh.

Niệm Ninh lại lắc lắc đầu: “Phần lớn khoảng thời gian này anh đều ở nhà cùng em, khiến công việc bị chậm trễ rất nhiều, em cũng không muốn lại làm phiền anh. Hơn nữa người nhà họ Niệm cũng không thể làm gì được em, với lại trong nhà không phải còn có chú Vương sao? Ngược lại là anh, sao bây giờ lại quay về đây rồi?”

Bây giờ cách buổi sáng Nhạc Cận Ninh đi làm mới qua có ba đến bốn tiếng đồng hồ mà thôi.

Lúc nãy chú vương gọi điện thoại cho anh, cho nên anh mới quay về. Còn nữa, chuyện của em đối với anh mà nói, vĩnh viễn không được gọi là phiền phức, người nhà họ Niệm dĩ nhiên sẽ không dám làm gì em, nhưng nếu em bị bọn họ chọc tức, vậy cũng xem như là bị tổn thất, loại chuyện này, sau này em cứ trực tiếp giao cho anh xử lý là được.”

Niệm Ninh thấy dáng vẻ anh ấy quan tâm đến cô như vậy, không kìm chế nổi mà nở nụ cười, nhẹ nhàng đặt đầu ghé vào trên vai của Nhạc Cận Ninh.

Cô trả lời một cách ngọt ngào: “Anh yên tâm, ở nhà họ Niệm cũng đã nhiều năm như vậy em cũng ở được, bây giờ đối với bọn họ, cơ bản em cũng đã hoàn toàn miễn dịch rồi, với lại không phải anh cũng đã nói rõ với bọn họ rồi sao, sau này không cho phép bọn họ lại lần nữa đến tìm riêng em nữa à?”

Nhạc Cận Ninh hôn lên trán của Niệm Ninh một cách đầy vẻ yêu thương, không nhắc đến chuyện không vui về ba Niệm mẹ Niệm nữa, mà chuyển qua nói về một chuyện khác: “Đúng rồi, trước đó em không phải nói muốn đi du lịch kết hôn sao? Mấy ngày nay ở nhà đã nghĩ ra sẽ đi đâu chưa? Chuyện công việc anh đã xử lý gần hết rồi.”

Nói đến chuyện này, Niệm Ninh liền có tỉnh thần hẳn ra: “Nếu anh không nói suýt chút nữa em cũng quên mất rồi, mấy ngày nay em tìm rất nhiều tài liệu, nhưng chặng đường du lịch kết hôn thứ nhất này mình đi Honduras nhé?”

“Honduras?” Nhạc Cận Ninh cảm thấy nghi ngờ, chỗ này hắn ngược lại đã từng nghe qua, nhưng bình thường đi du lịch, rất ít người sẽ đi đến nơi đó, anh còn tưởng Niệm Ninh sẽ muốn quay về Tam Á hoặc khu nghỉ dưỡng thắng cảnh Hawaii các loại.

Niệm Ninh vui vẻ trả lời: “Đúng vậy, đó là khu vực lặn dưới biển sâu tuyệt vời nhất của thế giới, hơn nữa nghe nói cảnh sắc ở dưới biển rất là – đẹp.”

Nhạc Cận Ninh thấy dáng vẻ hào hứng của Niệm Ninh khi nói, không nhịn được cảm thấy có chút đạo lý, nhưng vẫn còn một vấn đề anh nghĩ không thông suốt.

Anh trực tiếp hỏi: “Đi đâu không thành vấn đề, nhưng phải lặn dưới nước để tham quan cảnh đẹp, lặn dưới nước và bơi lội cũng có chút tương tự nhau, không phải em không thích bơi lội sao?

Lần trước khi đi công tác, bởi vì sơ suất của anh, Niệm Ninh bị Lý Tây Tây đẩy vào trong hồ bơi, xém chút bị đuối nước mà chết, cô ấy liền trở nên bài xích với nước.

Cho dù lần trước dẫn cô ấy đến bờ biển học bơi, cũng là do anh phải dùng cách đe dọa và dụ dõ, cô ấy mới chịu học.

Bây giờ cô ấy lại chủ động muốn đi lặn xuống dưới nước tham quan cảnh đẹp gì đó.

“Thực ra ban đầu em cũng cảm thấy sợ hãi, nhưng gần đây em phát hiện ở dưới nước cũng chơi rất vui, lần trước ở bờ biển kia, có rất nhiều người, cho nền khi đó em cũng không có ý định tiếp tục xuống biển chơi, nhưng lần này lại khác.” Niệm Ninh cười vui vẻ nói: “Hơn nữa, chỉ cần có anh bên cạnh em, cái gì em cũng không sợ.”

Nghe được câu nói này, Nhạc Cận Ninh không nhịn được, cúi đâu hôn một cái lên miệng của Niệm Ninh rồi nói: “Thật ngọt!!!”

Mặt của Niệm Ninh trong phút chốc liền đỏ ửng lên.

Nhạc Cận Ninh chỉ cảm thấy đáng yêu vô cùng, đều sắp phải làm mẹ rồi, nhưng lại dễ dàng xấu hổ như vậy, thế là không tiếp tục trêu chôc cô ấy nữa, bèn nói chuyện nghiêm chỉnh: “Được, nếu em đã muốn đi, vậy ngày mai chúng ta liền thu dọn hành lý chuẩn bị đi qua đó t5 “Ngày mai?” Niệm Ninh có chút ngoài ý muốn: “Nhanh như vậy sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi