NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI

Chương 325

Nhạc Cận Ninh đúng là một con cầm thúIII Không lâu sau Niệm Ninh mệt – nên ngủ thiếp đi.

Đợi sau khi cô ngủ rồi thì Mộ Cảnh Uyên vốn cũng nên say giấc nồng bỗng nhiên lại mở trừng mắt. đôi mắt đen láy sáng trời không hề có chút buồn ngủ nào.

Anh rón rén đi đến trước cửa phòng ngủ gọi điện về trong nước.

Bây giờ ở nước mới vừa bốn năm giờ sáng, Tiền Thụy đang nằm trong chăn ấm áp thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên.

Anh ta thấy là Nhạc Cận Ninh gọi thì bỗng tỉnh táo hơn, vội vàng bấm nút nghe: “Alo, Tổng giám đốc Nhạc, ngài có dặn dò gì không?”

“Anh đi điều tra một người cho tôi, là Charlie Adrien.” Sau đó Nhạc Cận Ninh gửi ảnh chụp từ xa cho Tiền Thụy.

Tiền Thụy lập tức trả lời: “Vâng, tôi biết rồi.”

Sau khi dặn dò xong Nhạc Cận Ninh ngắt điện thoại sau đó âm thầm về phòng ngủ, nằm trên giường ôm Niệm Ninh im lặng mà thiếp đi.

Năng suất làm việc của Tiền Thụy rất nhanh, sáng sớm hôm sau Nhạc Cận Ninh vừa dậy thì tài liệu anh cần đã nằm trong email của mình.

Charlie này không có thân phận gì đặc biệt, nhưng đã ở trong nước du học mấy năm nên biết một ít tiếng Trung, bây giờ đang làm tổng giám đốc ở một công ty liên quốc gia.

Nhạc Cận Ninh đọc qua tài liệu một lần rồi tắt email đi.

“Anh đọc gì đấy?” Niệm Ninh dọn từng món ăn sáng lên bàn, thấy Nhạc Cận Ninh vẫn đang xem máy tính liền đi tới muốn hỏi xem anh đang làm gì.

Nhạc Cận Ninh thấy Niệm Ninh đi tới bèn đứng phắt dậy nói: “Không có gì, Tiền Thụy gửi email cho anh nhưng anh xem xong rồi, ăn sáng thôi, tí nữa nguội rồi không ngon.”

Niệm Ninh lo lắng hỏi: “Anh chắc là không cần về không ty xem thật sao?

Dạo này Tiền Thụy tìm anh thường xuyên quá.”

Nếu bởi vì mấy chuyện đi du lịch, kết hôn và chụp ảnh cưới với cô khiến công ty của Nhạc Cận Ninh xảy ra chuyện gì, thì chắc chắn cô sẽ hối hận chết mất: Nhạc Cận Ninh an ủi Niệm Ninh: “Không có gì, chỉ là báo cáo thường ngày thôi, tuy anh không ở công ty nhưng tình hình công ty anh cũng phải cần biết, Tiền Thụy là trợ lý của anh, anh †a không báo báo với anh thì báo cáo với ai?”

Niệm Ninh nghĩ kỹ lại hình như anh nói cũng có lý thế là gật đầu: “Vậy được.”

Công ty có nhiều quản lý cao tầng như vậy, lại có lương nhiều như thế chắc chắn sẽ không ăn không ngồi rồi.

Hơn nữa, công ty còn có ông Nhạc ngồi đó, Nhạc Cận Ninh giỏi giang như này chắc ông Nhạc còn giỏi hơn cả anh, Nghĩ vậy Niệm Ninh thấy hình như không còn gì phải lo lắng nữa.

Thế là cô chuyển chủ đề nói hỏi: “Đúng rồi, hôm nay có đi chụp ảnh cưới không?”

Nhạc Cận Ninh lắc đầu: “Không gấp, không phải em muốn ở thêm vài ngày sao? Anh bảo bọn họ không cần bận rộn quá, những bức ảnh hôm qua chỉ là một phần của nơi chụp thôi, còn có rất nhiều nơi bọn họ còn chưa đi, hôm nay chắc là ngày cuối cùng rồi.”

Nhạc Cận Ninh sắp xếp mọi chuyện đâu vào đấy, Niệm Ninh thấy không có vấn đề gì nên gật đầu: “Như vậy cũng được, em xem thời tiết mấy ngày hôm nay đều rất đẹp.”

Nếu thời tiết đẹp thì cô có thể ra ngoài chơi nhiều hơn rồi.

Nhạc Cận Ninh hỏi: “Thế em muốn đi nơi nào thế?”

Niệm Ninh lắc đầu bởi vì tới nơi này hơi vội nên cô chưa xem giới thiệu hướng dẫn gì cả.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi