NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI

Chương 344

Bác sĩ cười nói với Niệm Ninh: “Là thật, cô Niệm, căn cứ vào báo cáo xét nghiệm của bà nội cô khoảng thời gian gần nhất, tình huống cơ thể đã khá hơn nhiều, hơn nữa hiện tượng trí nhớ suy yếu đã được giảm bớt rồi.”

Người bệnh bệnh tình có chuyển biến tốt đẹp, bác sĩ cũng thật cao hứng.

Đây là tin tức tốt tốt nhất mấy ngày nay Niệm Ninh nhận được, dù sao tuổi tác của bà nội đã lớn, trí nhớ ít nhất cũng có chút suy yếu, có thể được giảm bớt, cô cũng đã rất hài lòng.

“Tốt, tôi đã biết, cám ơn bác sĩ.”

“Cô Niệm không cần cảm ơn đâu, những điều này đều là việc chúng tôi phải làm đấy.”

Sau khi Niệm Ninh từ phòng làm việc của bác sĩ đi ra, bèn đi thẳng đến phòng bệnh rồi của bà nội.

“Bà nội.” Cô vừa mới đẩy cửa ra, đã nhìn thấy bà nội ngồi trên ghế sa lon †rong căn phòng, vẻ mặt ôn hòa nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Niệm Ninh, con tới rồi.” Bà nội trông thấy Niệm Ninh đã tới, lập tức vẫy vẫy tay về phía Niệm Ninh.

Niệm Ninh đi đến con bên người bà nội, nói: ‘Hôm nay con không có việc gì, vì vậy nên ghé thăm mợ chủ nhà họ Nhạct chút, dạo này bà nội cảm thấy như thế nào rồi?”

Cô thấy bộ dáng bây giờ của bà nội, ít nhất tỉnh thần của đầu có vẻ tốt hơn nhiều so với trước đó, lòng của cô cũng đã nhận được một tia trấn an.

Bà nội lo lắng dặn dò: “Bà cảm thấy tốt hơn nhiều, con không cần không có việc gì lại chạy đến nơi này của bà, bây giờ con cũng là người có thai, nhất định phải chú ý nhiều hơn biết không?”

Niệm Ninh cười nhẹ, giọng điều kèm theo một chút làm nũng nói: “Yên tâm đi bà nội, con có chừng mực đấy, chỉ là chẳng qua lúc trước vẫn luôn ra nước ngoài chơi, đó giờ không đến thăm bà, đây không phải là có một khoảng thời gian mới tới sao? Cũng không phải là rất nhiều lần.”

Ngoài miệng bà nội nói khỏi phải đến đây, nhưng là bà biết rõ trong lòng của bà, thật ra bà nội thấy cô tới đây vấn rất vui mừng đấy.

“Đã thừa biết cháu há mồm nói biết.’ Bộ dạng Bà nội thoạt nhìn hết sức vui vẻ, mà khi bà nhìn thấy Niệm Ninh giống mình hồi lúc có thai thế này, trong lòng không khỏi có một chút nghỉ vấn: ‘Niệm Ninh, sao hôm nay con tới sớm như vậy?”

“Con…Có thể là liên quan đến mang thai, khoảng thời gian trước rất tham ngủ, bây giờ thời gian tham ngủ đã ít đi, buổi sáng tỉnh cũng rất sớm, vì vậy bèn tới sớm chút.” Niệm Ninh cười giải thích nói. ộ Bà nội lại hỏi: ‘Nhạc Cận Ninh đâu?

Sao nó không đến cùng với con?”

Nhắc tới Nhạc Cận Ninh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Niệm Ninh cũng có chút mất hứng, song rất nhanh đã trở lại bình thường, có chút chột dạ nói: “Anh ấy… Hôm nay công ty có việc, vì vậy sẽ không tới đây.”

Bà nội không có trả lời Niệm Ninh ngay, mà là vân nhìn cô: “Thật sự?”

Niệm Ninh gật đầu thật mạnh nói: “Đương nhiên là thật sự, bà yên tâm đi bà nội, chuyện của mình con có thể xử lý tốt đấy.”

Nét mặt bà nội không tin, nói: ‘Có phải con cãi nhau với Nhạc Cận Ninh không?”

Niệm Ninh thật không ngờ bà nội sẽ nói như vậy, vừa định muốn phủ nhận, thế nhưng là vừa nhìn thấy cặp mắt kia của bà nội, cô đã không nói được nữa, cô đành phải ăn ngay nói thật: “Thật ra cũng không phải là cãi nhau, chẳng qua là bởi vì một chút chuyện nhỏ ầm ï nên hơi có chút mâu thuân mà thôi, không có việc gì đâu, đợi tối nay thì tốt rồi.” : Bà nội nhìn thấy vẻ mặt Niệm Ninh cũng không có gì khác thường, nhớ tới cũng cảm thấy có đúng, bây giờ đang là vợ chồng son, làm gì có chuyện không cãi nhau chứ, chỉ cần không phải xảy ra chuyện lớn gì là tốt rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi