NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI

Chương 504

Nghĩ đến đây, trong đầu Trương Thanh Trà tức khắc hiện ra một cách hay tuyệt, vừa có thể bảo vệ hình tượng của cô ta trong lòng Nhạc Cận Ninh, vừa có thể khiến Nhạc Cận Ninh hoàn toàn mất hi vọng vào Niệm Ninh.

Gòn thai nhi đó, thì chẳng hề quan trọng với Trương Thanh Trà.

Chỉ cần Niệm Ninh không giành được trái tim của Nhạc Cận Ninh thì chắc chắn Nhạc Cận Ninh sẽ không yêu thương gì đứa con đó thôi, sau này cô ta và Nhạc Cận Ninh cũng sẽ có con cơ mà.

Nghĩ đến đây, Trương Thanh Trà yên tâm. Cô ta vội vàng đi tới một bên lấy điện thoại mình ra, thành thạo gọi cho một dãy số, không lâu sau đã có người bắt máy.

Cô ta vừa định lên tiếng thì nghe thấy người ở đầu dây bên kia hỏi trước: “Là cô Trương đúng không ạ?”

Đây không phải giọng của Nhạc Cận Ninh, nhưng giọng của người đàn ông này nghe hơi quen tai.

“Không phải đây là điện thoại của Nhạc Cận Ninh sao? Anh là ai?”

Trương Thanh Trà có chút cảnh giác hỏi.

“Cô Trương, tôi là Triệu Khang đây, cô nhớ ra tôi không?”

Triệu Khang? Hình như là trợ lý của ‘ Nhạc Cận Ninh. “Thì ra là trợ lý Triệu, Nhạc Cận Ninh đâu? Sao anh lại cầm di động của anh ấy?”

“Bây giờ tổng giám đốc đang có một cuộc họp với các cán bộ cao tâng, mới bắt đầu thôi, cô tìm tổng giám đốc có chuyện gì quan trọng không?”

Nhạc Cận Ninh đang họp à? Giờ mà bảo Triệu Khang vào phòng họp để Nhạc Cận Ninh nghe máy, chắc chắn Nhạc Cận Ninh sẽ nói cô ta không hiểu chuyện.

“Thật ra cũng không phải chuyện quan trọng gì, khoảng mấy giờ tan họp vậy?”

Triệu Khang nhìn Nhạc Cận Ninh đang ngồi ở phía đối diện, thấy anh lắc đầu một cái thì nói: “Cái đó… Cô Trương, tôi cũng không biết nữa, thường thì chỉ cần hơn nửa tiếng là tan họp, nhưng nếu công việc khá nhiều hay khó giải quyết thì có khi hết mấy giờ cũng không chừng.”

Hết mấy giờ lận à?

Trương Thanh Trà hơi nhíu mày, giọng điệu có chút mất mát: “Thì ralà vậy.”

Triệu Khang nói: ‘Cô Trương, như vậy đi, nếu cô có chuyện gì thì có thể nói cho tôi biết trước, khi nào tan họp, tôi sẽ chuyển lời cho tổng giám đốc giúp cô nhé?”

“Cảm ơn, nhưng không cần đâu, tôi chỉ muốn biết anh ấy đang làm gì thôi.

Khi nào anh ấy hết bận thì nhờ anh gọi lại cho tôi là được.” Trương Thanh Trà lập tức từ chối, nói câu đó xong thì cúp máy ngay.

Cuối cùng cũng nghe thấy tiếng “Tút tút tút” truyền ra từ trong điện thoại, Triệu Khang thở phào nhẹ nhõm.

Vừa rồi cho cậu ta chỉ tới để đưa văn kiện cho Nhạc Cận Ninh, thế mà vừa bước vào đã nghe điện thoại của Nhạc Cận Ninh reo chuông lên, cậu ta còn định tránh đi một lúc, cuối cùng lại bị Nhạc Cận Ninh gọi lại, còn bị bảo bắt máy thay, rồi phải nói cho Trương Thanh Trà là bây giờ anh không có thời gian để nghe máy.

Triệu Khang “nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy”, chỉ đành tự biên tự diễn tạo một cái cớ để giúp tổng giám đốc nhà mình qua được cửa ải. “Tổng giám đốc, cô Trương cúp máy ‘ rồi.

Nhạc Cận Ninh nhận điện thoại về, nói: “Tôi biết rồi, cậu có thể ra ngoài rồi.”

Sau đó Triệu Khang ra khỏi văn phòng của Nhạc Cận Ninh.

Nhạc Cận Ninh vừa thấy Trương Thanh Trà gọi đến thì đã biết cô ta muốn làm gì, nhưng bây giờ không muốn nhận cuộc gọi của cô ta lắm, đúng lúc Triệu Khang vào đưa văn kiện, anh dứt khoát bảo cậu ta tùy tiện tìm cớ cho qua chuyện.


Chương 505


Nguồn thiếu chương.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi