NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI

Chương 520

Mẹ Niệm cho rằng Niệm Ninh đã đáp ứng, bà ta gần như vui đến phát khóc: “Đúng đúng đúng, dì cũng biết trước kia dì đã làm nhiều chuyện có lỗi với con và bà của con. Nhưng dì đảm bảo, dì đảm bảo sau này bất kể xảy ra chuyện gì, dì cũng sẽ không lại làm khó con với bà nội.”

Bộ dạng mẹ Niệm chân thành tha thiết như thế, nói đến mức suýt chút nữa Niệm Ninh đã tin: “Vậy bà ngược lại nói một chút, bà đã làm chuyện gì có lỗi với tôi?”

Cô không cho rằng Niệm Tâm Như thật sự nhận sai.

Nói nhiều như vậy, thật ra bà ta muốn cô buông tha cho Niệm Tâm Như.

Nếu như bọn họ thực sự biết sai thì họ sẽ không bỏ mặc bà nội, còn cố ý k1ch thích thân thể của bà nội.

“Dì..” Mẹ Niệm nhất thời nghẹn họng không trả lời được, không biết nên nói gì cho phải, bởi vì bà ta không cảm thấy mình có lỗi với Niệm Ninh ở chỗ nào.

Niệm Ninh nghe thấy mẹ Niệm nuốt vào lại nhả ra, cô càng tin vào phán đoán vừa rồi của mình. Bà ta chỉ là muốn lừa cô giúp Niệm Tâm Như mà thôi, cô ngu ngốc mới tin tưởng bà ta.

“Hơn nữa, chuyện của Niệm Tâm Như, bà là mẹ không thể không biết, bà có thể mặc kệ Niệm Tâm Như, tôi không có khả năng giúp bà. Còn về lời bà vừa nói, sau này không bao giờ làm khó tôi và bà nội? Bà Niệm à, nếu tôi tin lời bà, đoán chừng tôi không thể sống đến bây giờ.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Tóm lại, chuyện này tôi không thể làm gì được.” Dứt lời, cô cúp điện thoại không chút lưu tình.

Nhưng vì cú điện thoại vừa rồi của mẹ Niệm, cô vốn có hơi buồn ngủ, bây giờ một chút buồn ngủ cũng không còn.

Nhạc Cận Ninh làm như vậy, không thể nghỉ ngờ là vì cô.

Nghĩ đến đây, trong lòng Niệm Ninh cảm thấy ấm áp, cô có cảm giác giống như cho tới bây giờ Nhạc Cận Ninh cũng chưa từng thay đổi.

Cô mỉm cười, sau đó rửa mặt qua một chút rồi đi xuống lầu.

“Chú Vương, Nhạc Cận Ninh đã đến công ty rồi sao?” Cô vừa bước xuống lầu liền hỏi ngay chú Vương.

“Buổi sáng hôm nay, cậu chủ thông báo là đến công ty xử lý một vài việc.

Còn dặn dò tôi rằng đợi đến khi mợ thức dậy liền chuẩn bị bữa sáng để mợ ăn trước, bằng không sẽ không tốt cho cơ thể.” Sau đó, chú Vương liền đem một lồ ng nhiệt rồi bưng thức ăn ra.

Vốn dĩ Niệm Ninh đang nghĩ có nên tìm anh hỏi cho rõ ràng trước hay không. Nhưng dù cô nghĩ là muốn, cô vẫn cảm thấy ở nhà chờ đến khi trời tối anh đã xong việc có thể sẽ càng thuận  lợi hơn một chút. Bất chợt cô nhớ tới lời vừa nói của bà Niệm trong cuộc gọi vừa rồi, Tâm Như đã bị bắt đi. Dĩ nhiên cô chưa từng nghĩ là sẽ cứu giúp.

Ngày thường Tâm Như khiêu khích cô, cô có thể nhẫn nhịn, nhưng điều cô không cách nào nhãn nhịn chính là Tâm Như lại nhiều lần đi k1ch thích bà. Bà là người quan trọng nhất đối với cô, cũng là giới hạn thấp nhất của cô. Ai dám động đến bà, cô sẽ liều mạng với người đó.

Cho nên đối với chuyện này, cô cũng không muốn nhúng tay vào. Xử lý việc này như thế nào đều theo ý của Nhạc Cận Ninh đi.

Thời gian trôi qua thoáng một lát đã đến buổi tối.

Sau khi làm xong việc, Nhạc Cận Ninh trở về trực tiếp bước vào trong biệt thự, Niệm Ninh vẫn luôn ngồi chờ trong phòng khách.

“Anh đã trở về.” Trông thấy Nhạc Cận Ninh tiến đến, cô bước về phía trước, tiếp nhận áo khoác của anh rồi ị treo lên kệ chứa áo mũ, nói: “Bữa tối vừa mới chuẩn bị xong. Anh đi rửa tay trước đi, sau đó đi ăn cơm, qua một lát thức ăn sẽ bị nguội.” Nhạc Cận Ninh quan sát gương mặt Niệm Ninh, so sánh với sắc mặt ngày hôm qua thì tốt hơn nhiều, anh lập tức yên tâm không ít: “Được.

Trên bàn cơm, Niệm Ninh nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là quyết định hỏi Nhạc Cận Ninh một chút: “Chuyện kia…… Có một chuyện em muốn hỏi anh một chút.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi