NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI

Chương 530

Trương Thanh Trà nhẹ gật đầu, thế nhưng vẻ mặt lại trở nên lại ưu thương. Trần Thành Niệm biết rõ, bây giờ có thể lại để cho Trương Thanh Trà biến thành như vậy đấy, đoán chừng cũng chỉ có một người là Nhạc Cận Ninh.

Anh trực tiếp hỏi: “Có phải Cận Ninh nói với em điều gì không? Hoặc là cậu ấy làm cái gì khiến cho em không vui à?”

Trương Thanh Trà biết rõ bây giờ người có thể giúp cô cũng chỉ có Thành Niệm, vì vậy cô giả vờ ra vẻ mặt ảm đạm, sau đó miễn cưỡng cười cười, khuôn mặt tái nhợt cùng với nụ cười ảm đạm, thoạt nhìn khiến cho người khác cảm thấy đau lòng không thôi.

Mặc dù Trương Thanh Trà không có nói rõ, nhưng Trần Thành Niệm biết rõ anh đã đoán đúng: ‘ Vậy bây giờ anh đi tìm cậu ấy.”

“Đợi một chút, Thành Niệm.” Vừa nghe thấy Trần Thành Niệm muốn đi tìm Nhạc Cận Ninh, Trương Thanh Trà kịp thời ngăn trở anh: “Anh đừng đi.”

Cô còn có kế hoạch khác, cô cần Trần Thành Niệm giúp cô, nhưng không phải là để cho anh đi gây rắc rối với Nhạc Cận Ninh khiến cho cô thêm phiền.

“Vậy em nói cho anh biết rốt cuộc em muốn làm gì? “Tuy trong lòng Trân Thành Niệm vô cùng tức giận, nhưng không làm trái lời Trương Thanh Trà nói.

Trương Thanh Trà lắc đầu: “Anh yên tâm đi, em không sao. Mấy ngày hôm trước anh ấy còn đến viện an dưỡng thăm em cơ mà, chẳng qua lúc đó em ngủ rồi, sau đó nghe bác sĩ nói, anh ấy nhìn thấy em ngủ nên lại rời đi. Còn để bác sĩ nhắn lại với em, nói là mấy ngày nay anh ấy có nhiều việc bận, cho nên không có thời gian để đến thăm em.”

Trần Thành Niệm hỏi: “Chỉ đơn giản như vậy?”

Trương Thanh Trà gật đầu nhẹ: “Đừng lo lắng, em biết rõ anh vì muốn tốt cho em, nhưng em thật không có chuyện gì, nhưng có chuyện em muốn hỏi anh.”

Trần Thành Niệm nghe thấy Trương Thanh Trà có vấn đề muốn hỏi anh, vì vậy bèn gật đầu: “Có vấn đề gì em cứ hỏi đi. Nếu như anh biết nhất định anh sẽ nói tất cả cho em nghe.”

“Kỳ thật cũng không phải chuyện gì lớn, em chỉ là muốn anh giúp em xem có biện pháp nào để biết rõ Cận Ninh bây giờ đang ở đâu? Thời gian gần đây, anh ấy thường xuyên có việc bận không thể tới thăm em, công ty của anh ấy có phải xảy ra vấn đề gì rồi hay không?”

Trần Thành Niệm cũng không biết trả lời như thế nào: “Gần đây anh đều đang bận chuyện của anh, tình huống của Cận Ninh bên kia anh cũng không biết, cậu ấy nói với em có việc bận, có lẽ thật sự bận thật “

Trương Thanh Trà nhìn Trần Thành Niệm, thản nhiên nói: “Có lẽ vậy.’ Vẻ mặt Trần Thành Niệm có chút không được tự nhiên nói: “Trương Thanh Trà, em ngoan ngoãn ở lại đây đi, anh đi vệ sinh đã rất nhanh sẽ trở về.”

Sau khi Trương Thanh Trà đồng ý, anh lập tức quay người đi ra phòng bệnh.

Có một số việc, anh còn chưa chắc chắn, cho nên nhất định phải đi xác nhận lại.

Trương Thanh Trà nhìn bóng lưng Trần Thành Niệm cười đắc ý.

Cô đã thành công dẫn ra sự nghỉ vấn trong lòng của Trần Thành Niệm. Anh là một người có lòng nghi ngờ 4 rất nặng, hai năm trước như thế, không ‘ nghĩ tới bây giờ vần là người như vậy.

Như thế cũng tốt, rất nhiều chuyện cô cũng không thể ra mặt, nếu như Trần Thành Niệm có thể điều tra ra bây giờ Nhạc Cận Ninh đang làm gì, sau đó cô lại nghĩ biện pháp khiến cho Trân Thành Niệm mở miệng nói…, thì chuyện này sẽ dễ làm nhiều hơn.

Quả nhiên, sau khi Trân Thành Niệm từ phòng bệnh của Trương Thanh Trà đi ra ngoài về sau, cũng không phải đi phòng vệ sinh, mà anh đi thẳng tới cuối hành lang gọi một cuộc điện thoại đi ra ngoài: “Anh đi thăm dò hành trình mấy ngày gần đây nhất của Nhạc Cận Ninh.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi