NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI


Cô ngồi trên giường, hai tay chống nạnh, nhìn chằm chằm vào Nhạc Cận Ninh cười khẩy: “Nhạc Cận Ninh, anh nên cho tôi một lời giải thích, tại sao anh lại nằm trên giường của tôi?”
Nhạc Cận Ninh nằm dưới gâm giường, khuôn mặt ủ rũ, áp lực vô hình tỏa ra từ cơ thể và đôi mắt lạnh lùng liếc nhìn cô: “Cô có bị mù không? Hãy nhìn cho kỹ, đây là phòng của ai.”
Niệm Ninh: “…”
Biểu cảm trên khuôn mặt cô đột nhiên đóng băng.

Cô vô thức nhìn xung quanh và nhận thấy rằng đây thực sự là phòng của Nhạc Cận Ninh.
Nghĩ về những gì đã làm với Nhạc Cận Ninh vừa nấy, cô cảm thấy có lỗi.
Cô thậm chí không dám nhìn vào mắt Nhạc Cận Ninh, nhưng cô vẫn có thể cảm thấy sự lạnh lẽo gần như đóng băng không khí.

Anh ta thực sự rất giận dữ.
“Cái này, tôi xin lỗi, tôi không có ý đó.”
Niệm Ninh nuốt nhẹ và nhanh chống rời khỏi giường, trong khi Nhạc Cận Ninh vẫn chưa trả lời thì cô phóng ra khỏi phòng như một viên đạn Quay trở lại phòng mình, cô đóng sầm cửa lại rồi dựa lưng vào cánh cửa lạnh lẽo.

Cô võ nhẹ lên ngực trái: “May mắn thật.


May mà mình chạy nhanh.

Nếu không thì…đáng sợ quá”
Kinh khủng thật!
Nhưng……
Hôm qua dường như mình đã ngủ trên xe của Nhạc Cận Ninh hôm qua.
Tại sao thức dậy trên giường của Nhạc Cận Ninh sáng nay?
Ai thực sự đưa mình lên giường của Nhạc Cận Ninh?
Cho đến sau khi vệ sinh cá nhân buổi sáng xong, Niệm Ninh cũng không thể nghĩ ra là ai đã đưa mình vào phòng Nhạc Cận Ninh Cô mở cửa với khuôn mặt rối bời, và thấy chú Hoàng đang chỉ đạo người hầu làm việc.

Nhìn thấy chú Hoàng, một ánh sáng lóe lên trong mắt Niệm Ninh.
Có đáp án rồi! Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.
Chú Hoàng là quản gia của gia đình nên chắc chắn phải biết.
Vì vậy, cô nhanh chóng đi đến chỗ chú Hoàng và nói: “Chú Hoàng, tôi nhớ khi tôi trở lại vào ngày hôm qua, tôi đã ngủ thiếp trong xe của Nhạc Cận Ninh, và tỉnh dậy trong phòng của anh ta.


Chú biết ai đã đưa tôi đến phòng của Nhạc Cận Ninh không? “
Nghe xong, miệng chú Hoàng nở một nụ cười hài lòng, đôi mắt hơi hé lộ: “Cậu chủ đưa cô về phòng.”
Niệm Ninh đứng hình.

Niệm trụ này đang bắt nạt cô?
Tại sao lại là Nhạc Cận Ninh?
Anh đã lợi dụng cô.

Vậy ra cú đá vào buổi sáng của cô là không sai.

Đã vậy anh ta còn không biết xấu hổ mà chất vấn cô?
Niệm Ninh không nhịn được và hỏi: “Chú Hoàng, Nhạc Cận Ninh và tôi ở trong một căn phòng, chú không cản ngăn được anh ta à?”
Mặc dù cô là mẹ kế của Nhạc Cận Ninh, nhưng Nhạc Cận Ninh không còn là đứa trẻ ba tuổi.

Anh là một người đàn ông.

Thậm chí là lớn tuổi hơn cô.
Nhạc Cận Ninh đưa cô ấy trở về phòng vào ban đêm và ngủ với cô ấy.
Tại sao không có ai ngăn cản?


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi