NHÂN SINH KIẾP NÀY PHẢI YÊU EM

Hàn Chí Dương trong lúc nghe Lục An Kỳ báo cáo mắt vẫn nhìn cô, cho tới khi cô báo cáo xong mới không nóng không lạnh nói ngắn gọn hai chữ không liên quan đến đề tài.

"Cà phê."

Lục An Kỳ nhất thời không hiểu "Hả" một tiếng, ngẩn người ra nhìn anh.

Hàn Chí Dương dùng ngón tay gõ gõ lên góc bên trái bàn làm việc, nhìn cô lập lại từ khi nãy: "Tôi nói, cà phê?"

Bây giờ cô mới nhớ ra, lúc nãy Tống Nhược Hy có nói sau khi Dương tổng vào phòng, phải pha một ly cà phê đen cho Dương tổng, trưa và chiều củng như thế, ngoài cà phê ra Dương tổng sẽ không uống những loại nước có màu khác.

Đã dặn cô nhớ kỹ mà mới có nữa giờ đã quên mất, sau đó nhìn thấy sắc mặt không biểu cảm của Hàn Chí Dương, cô lấp liếm.

"À, cái đó.. bây giờ tôi liền đi pha ngay đây."

Nói xong liền xoay người đi nhanh ra khỏi phòng như là ma đuổi.

Hàn Chí Dương vừa thấy dáng Lục An Kỳ khuất sau cánh cửa, anh mới xoay người sang laptop nhập mật mã vào, màng hình vừa hiện lên thì thấy cô trở lại đến gần bàn làm việc của anh.

Anh nâng mi mắt lên nhìn cô vừa định hỏi cô "Lại có việc gì?" thì thấy cô với tay lấy cái cốc trên bàn của anh, nhe răng cười giải thích: "Tôi quên mang theo cốc pha cà phê."

Rồi không đợi anh lên tiếng cô liền cầm cái cốc quay mặt chạy ra ngoài.

Hàn Chí Dương thấy cô như vậy, đột nhiên nhịn không được khẽ cuối đầu cười ra tiếng, sau mới cầm lấy chuột di chuyển mở thư mục trong laptop.

__--oOo--__


Lục An Kỳ chạy một mạch tới nơi pha chế cà phê, cô le lưỡi, cười khúc khít tự khen "bản thân thật thông minh, niếu cô còn đứng ngốc ở đó, đoán chừng giờ này, anh ta còn không náo cả phòng làm việc đó lên sao?"

Cô nhìn một loạt trong phòng pha chế, theo lời của Tống Nhược Hy đã chỉ, cô lẩm nhẩm trong miệng.

"Cà phê là ở trong tủ trên tường, ngăn thứ hai." theo lời cô nói tay cô dò tìm mở tủ ra, thấy có rất nhiều loại cà phê có ghi tên các thương hiệu trên đó, toàn bộ là cà phê nổi tiếng, giá đắt đến xa xỉ.

Lục An Kỳ lại tự mình lầm bầm: "Đúng là người có tiền, ngay cả cà phê củng phải uống loại đắc như thế sao?"

"một cốc cà phê của anh ta bằng người ta lao động cả tháng." sau đó cô theo công thức trước đây cô hay pha cho ba cô uống, pha một ly cà phê nhanh chóng bưng lên..

Lúc cô trở lại phòng làm việc, mới phát hiện khi nãy cô bỏ chạy đã quên không đóng cửa lại.

Lục An Kỳ một tay cầm cà phê, một tay gõ lên cửa hai cái, nghe được Hàn Chí Dương nói một chữ: "Vào."

Trong lúc Hàn Chí Dương trả lời, tầm mắt điều không rời văn kiện trong tay mình, chờ cho Lục An Kỳ đặt cà phê xuống bàn, anh vừa cầm bút, ký tên lên đó, vừa nói với Lục An Kỳ.

"Cô cầm phần văn kiện hạng mục doanh thu sáng nay kế toán Phùng đã đưa, photo cho tôi 20 bản, rồi mang tới phòng họp."

Lục An Kỳ nói: "Vâng" rồi xoay người vừa đi được một bước, thì nghe Hàn Chí Dương lại lên tiếng.

"Còn nữa, ra khỏi phòng nên đóng cửa."

Lục An Kỳ lí nhí cúi đầu nói thật nhỏ: "Vâng, tôi sẽ chú ý." sau đó mới đi tới bàn làm việc của mình lấy văn kiện mang đi photo..

__--oOo--__

10giờ sáng..

Cuộc họp cổ đông chuẩn bị bắt đầu, tất cả mọi người điều ngồi trong phòng họp chỉ còn thiếu Hàn Chí Dương, trong lúc chờ CEO tới mọi người tranh thủ trò chuyện với nhau, hỏi thăm tình hình các công ty, Xí Nghiệp.

Đại đa số điều là những người có thâm niên lâu năm, nên những lời nói bề ngoài nghe qua như là xã giao đơn giản, nhưng ẩn ý điều là khoe khoang công ty, Xí nghiệp của bản thân.

Cả hội trường đang xì xào tiếng nói cười, cánh cửa phòng bị người đẩy mạnh ra, Hàn Chí Dương cao ngạo bước vào trong, theo sau là một cô gái xinh đẹp thoạt nhìn rất thanh lịch.

Đợi Hàn Chí Dương ngồi xuống chiếc ghế chính diện, Lục An Kỳ mới đặt xấp văn kiện trên tay lên bàn họp.

Cô nhìn thấy mọi người đang nhìn mình, theo phép lịch sự cô hơi cúi người chào lại bọn họ, sau mới kéo ghế bên cạnh ngồi xuống.

Mọi người không lạ gì Tống Nhược Hy và Trợ Lý Lục Dĩ Nam sẽ cùng vào với CEO Dương thị.

Nhưng củng chỉ là mang những thứ cần thiết đến cho Hàn Chí Dương, sau đó Tống Nhược Hy sẽ nhanh chóng rời đi.

Việc Hàn Chí Dương hôm nay đưa cô gái này đến đây, khiến ai củng tò mò.

Hàn Chí Dương là người thông minh, anh vừa nhìn liền biết bọn họ đang nghĩ gì, anh lên tiếng phá vỡ suy nghĩ của mọi người.

"Bắt đầu đi."

Mọi người sau khi nghe CEO Dương thị lên tiếng nhắc nhở, liền bỏ những suy nghĩ đó sang một bên, nhanh chóng vào chuyên môn của mình..!

Đầu tiên là Nguỵ tổng đứng lên phát biểu, báo cáo về tình hình chung tháng vừa qua, sau nữa là đến Trương tổng, Lâm tổng.. những người sau nữa.

Từng người theo số lượng % cổ phần nhất định, đứng lên thuyết trình, mỗi lần một vị Giám Đốc đứng lên thuyết trình, sẽ phát tài liệu cho mọi người một tờ.

Trong lúc mọi người thuyết trình, Lục An Kỳ củng ghi lại những mấu chốt quan trọng, có đôi khi, trong lúc đợi một giám đốc khác đứng lên phát biểu, cô lén quan sát Hàn Chí Dương, sẽ thấy anh đưa tay lên vuốt vuốt ấn đường, vừa nhìn về phía tài liệu của họ nêu lên.

Cho tới khi tất cả mọi người đã thuyết trình xong, lúc này Hàn Chí Dương mới cầm remote đứng lên đi tới màng hình chiếu bóng, anh vừa bấm chuyển từng hình ảnh trên màng hình, vừa phát biểu.

"Các dự án của các vị đề ra tôi đã xem qua, nhưng những cái đó chỉ là dẫm chân tại chổ, cái tôi muốn chính là nhanh chóng đưa tập đoàn chúng ta từng bước tiến vào thị trường Quốc tế, đích đến của chúng ta không phải là một phía châu Á, mà phải là một trong mười tập đoàn lớn nhất thế giới, đó mới là mục tiêu."

"Đây là doanh thu tháng này của Dương thị, còn có hạng mục kế hoạch tôi đề ra tháng sau sẽ khởi động, hãy xem qua." theo lời nói Hàn Chí Dương đưa tay đến trước mặt Lục An Kỳ ý nói cô đưa văn kiện.

Qua 10 giây Hàn Chí Dương không thấy Lục An Kỳ đưa văn kiện cho mình, mi tâm anh hơi nhíu lại, sau đó nhìn thấy Lục An Kỳ đang không để ý, anh ho nhẹ một cái nhắc nhở, sau đó gằn giọng gọi tên cô.

"Lục.. An.. Kỳ."

Lục An Kỳ đang cắm cúi viết lấy viết để những lời Hàn Chí Dương vừa nói, hoàn toàn không biết anh đang đứng đợi cô. cho tới lúc nghe đưỡc tiếng ho của Hàn Chí Dương kèm theo tên cô, cô mới ngước lên chớp chớp mắt nhìn anh "Hả" một tiếng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi