NHÂN SINH KIẾP NÀY PHẢI YÊU EM

Phùng Tịch Nhiên sau khi giúp Lục An Kỳ mang hành lý vào nhà, định là phụ giúp Lục An Kỳ dọn dẹp một chút, nhưng bị cô từ chối, nói đã trễ rồi bảo anh về nghỉ ngơi.

Phùng Tịch Nhiên củng phần nào hiểu được Lục An Kỳ là không muốn phiền anh quá nhiều.

Nên anh củng không nán lại quá lâu, chỉ đưa cho cô tờ giấy trên đó có ghi số điện thoại của các cửa hàng bán online, bảo cô cần mua gì thì cứ gọi, họ có ship hàng đi, sau đó mới về.

Phùng Tịch Nhiên sau khi rời đi, Lục An Kỳ củng mang hành lý mình vào trong phòng ngủ.

Cô không vội sắp xếp, mà lấy điện thoại vào trong QQ gửi cho Đường Phi Yên một tin nhắn.

Nội dung là hỏi về tình hình của Lục Dĩ Nam, vì hôm đó bác sĩ đã nói, sau phẩu thuật dự đoán Lục Dĩ Nam hôm nay mới có kết quả, cô rất sốt ruột, cho nên cả một buổi sáng cô liên tục ngốc ra.

Đợi cho tin nhắn báo "gửi thành công" rồi mới đặt di động xuống, lấy một bộ đồ nhanh chóng đi tắm.

Lúc cô trở ra thì màng hình trên di động củng vừa tắt, Lục An Kỳ một tay lau tóc, một tay mở khoá màng hình, vào QQ xem thấy Đường Phi Yên gửi cho cô hai tin nhắn.

Tin nhắn thứ nhất nói: "Anh Dĩ Nam vẫn còn chưa tỉnh lại, nhưng bác sĩ hôm nay đến xem tình trạng, thấy huyết áp và hơi thở đã ổn định lại bình thường, bác sĩ nói tình trạng đang diễn biến tốt, có thể sẽ sớm tỉnh lại."

Còn tin thứ hai hỏi: "Hôm nay cậu cùng làm việc với Hàn Chí Dương, thấy anh ta thế nào? có gây khó dễ cho cậu không?"

Lục An Kỳ sau khi đọc hết hai tin nhắn, cô vì không muốn người thân lo lắng cho cô, nên trả lời qua loa nói: "Củng không có việc gì, anh ta củng không phải khắc khe đến mức cực đoan như lời bên ngoài đồn đại."

Đường Phi Yên nghe Lục An Kỳ nói như vậy củng khá yên lòng, cô còn trêu ghẹo Lục An Kỳ: "Niếu là củng được như vậy, cậu còn không biết mượn cơ hội này LẤY LÒNG CEO đi a.. "

Lục An Kỳ nhìn thấy ba chữ "LẤY LÒNG CEO" to đùng, được Đường Phi Yên cố ý nhấn mạnh, cô cười như mếu, miễn cưỡng nhắn lại hai chữ: "Chắc vậy."

Cô không ngờ hai chữ "Chắc vậy." của cô như kích thích sợi dây nào trên người Đường Phi Yên mà khiến cho cuộc đối thoại của cô vốn dĩ là hỏi thăm tình hình Lục Dĩ Nam, bây giờ biến thành đề tài tán tỉnh Hàn Chí Dương.

Lục An Kỳ lúc đầu chỉ là nói theo Đường Phi Yên một chút cho vui.

Sau đó biết được Đường Phi Yên là đang nói thật, nên giả vờ lảng sang chủ đề khác.

Vậy mà vẫn bị Đường Phi Yên như ma đói không tha, Lục An Kỳ liền lấy cớ đã khuya nên muốn đi ngủ để ngày mai đi làm.

Ai mà biết được đến tin cuối cô củng còn không tha, nói với Lục An Kỳ: "Được được liền ngủ đi, để ngày mai còn có tinh thần gặp CEO nha.."

Cô biết tính cách của bạn thân mình, niếu bây giờ dại dột mà trả lời tin nhắn nữa, thì tới ngày mai củng chưa nói xong, nên giả vờ là đi ngủ rồi cho qua chuyện.

Tuy là hiện tại Đường Phi Yên không ở trước mặt Lục An Kỳ, nhưng cô có thể hình dung được khuôn mặt của Đường Phi Yên hiện tại còn không phải là gian tà đến nham nhở sao?

Mặt dù là nói, không có cần gì chột dạ, nhưng bị bạn hiểu lầm khiến cho khuôn mặt cô nhăn nhó đến khó coi.

Cái gì mà "LẤY LÒNG" chứ, Đường Phi Yên làm sao biết được ngày đầu đi làm, cô vì ngốc không tập trung, làm anh ta phát tiết, suýt chút nữa thì cô bây giờ đang ngồi trên máy bay trở về Đài Bắc rồi củng nên.

Còn có cái gì mà "Anh ta củng không phải khắc khe đến mức cực đoan như lời bên ngoài đồn đại???" cô nhếc môi "Hừ" một tiếng sau đó lầm bầm: "Thật ra anh ta đúng là như thế."

Lục An Kỳ nghĩ tới khuôn mặt anh ta lúc ngồi trên ghế tựa lưng nhìn củng không nhìn cô, mà cao ngạo, giáo huấn lại 9 kỹ năng căn bản lúc cô thi đã được học qua.

Làm cho Lục An Kỳ cô không biết mắc cỡ đi nịnh bợ anh, còn mặt dày đi mua trà hối lộ, làm những việc mà hơn hai mươi năm qua cô từng cho là không đáng tôn trọng.

Nghĩ tới đây Lục An Kỳ lại hận không thể một đao chia Hàn Chí Dương thành trăm mảnh.

Có lẽ do hôm nay ngày đầu tiên đi làm khiến cho cô khá mệt mỏi.. sau một hồi suy nghĩ củng dần dần ngủ thiếp đi lúc nào không biết..

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi