NHAN TIỂU THƯ EM MÃI LÀ NGƯỜI TÌNH

Ngay khi suy đoán này được nêu ra, không chỉ NhanKiến Định, mà cả Công tước Otto cũng sửng sốt, sau đó sắc mặt biến đổi trầm trọng: “Chắc chắn chứ? Máy móc đã được kiểm tra là không có gì, có thể nói là do người làm sao?”

NhanKiến Định nghiến răng nói câu này, anh ấy nhanh chóng đứng lên. Nếu quả thật có người động tay động chân dưới mí mắt của họ mà còn có thể che giấu được lâu như vậy, thì đó đúng là một thủ đoạn hoàn hảo!”Tôi nghi ngờ đó là Shen Yuechai, nhưng tôi không biết chính xác anh ta đã làm như thế nào. Tôi đã kiểm tra nó và không tìm thấy bằng chứng.”

Đây mới là chuyện làm cho người khác đau đầu nhất, rõ ràng là đã có thể chắc chắn tám mươi phần trăm là ai, nhưng một chút bằng chứng cũng không có, nếu tuỳ tiện điều tra thăm dò thì có thể đánh rắn động cỏ, sẽ như một con nhím biển phủ đầy gai trên người, khiến người ta không có chỗ để ra tay.

“Tôi sẽ điều tra chuyện này, đưa Vũ Nguyên Hải và Ôn Hàng Dương theo, đổi bệnh viện đi, không để Nhã Quỳnh về nhà tịnh dưỡng nữa, gọi bác sĩ đến, chuyện này là do ai phát hiện.”


NhanKiến Định nhanh chóng bình tĩnh lại, bắt đầu sắp xếp mọi thứ đâu ra đấy.

“Chờ tôi một lát tôi sẽ đích thân đưa Nhã Quỳnh ra ngoài, Ôn Hàng Dương có thể cần phải phiền anh hai xử lý.”

Theo đẳng cấp hiện giờ của anh không thích hợp đụng đầu với người đó, nghỉ ngơi dưỡng sức mới chính là biện pháp tốt. Anh thở dài, gần đây Giang Anh Tuấn luôn cảm thấy không có tinh thần, sau khi vết thương trên đùi khá hơn một chút thì anh không chịu dùng xe lăn nữa, mặc dù đi đứng chậm nhưng vẫn thuận tiện hơn.

Cất bước định rời đi, đột nghĩ đến một chuyện chưa có câu trả lời, lại ngồi xuống vuốt vuốt trán nói tiếp: “Người phát hiện chuyện này là vị bác sĩ già được mang về từ Frigiliana…Lúc đầu tôi cảm thấy có gì đó không ổn, anh trai nhân tiện kiểm tra ông ta luôn đi.”

NhanKiến Định suýt chút nữa không nói ra bước tới, chuẩn bị rời đi, chợt nghĩ còn câu hỏi khác chưa trả lời được, tôi lại ngồi xuống, nhéo mày nói: “Vị bác sĩ già tìm được câu hỏi này là bác sĩ cũ mang về từ.. Lúc đầu, tôi cảm thấy có chút gì đó không ổn, đại ca nhân tiện kiểm tra anh ta. ”NhanKiến Định suýt chút nữa không nói thì đã bỏ sót người này, đây là sư phụ của Vũ Nguyên Hải, nói chung là cũng có chút vấn đề.

“Đừng lo lắng, để vị bác sĩ già đó ở lại bệnh viện, nếu như qua thời gian này mà không có vấn đề gì thì tôi sẽ cho người đưa ông ta về.”

Vỗ vỗ bả vai Giang Anh Tuấn, NhanKiến Định thở dài, chuyện gì thế này, vừa xong một chuyện lại có thêm một chuyện khác.


“Trước tiên mọi người đừng hành động gì cả, chờ tin của ông. Ông nghi ngờ phía sau có sự chỉ đạo của những đứa con trai của ông.”

Trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp như vậy. Sư phụ của Vũ Nguyên Hải bỗng nhiên được tìm thấy tình cờ, còn cùng trở về đây. Bây giờ lại phát hiện trên thân thể của Nhã Quỳnh có vấn đề, đem những chuyện này kết hợp lại với nhau suy nghĩ một lát, có lẽ chính là muốn bọn họ đối đầu với Ôn Hàng Dương!

“Sao vậy? Con luôn cử người theo dõi ở Mỹ và không phát hiện ra vấn đề gì.”

Ngay từ đầu, NhanKiến Định đã nghĩ rằng các cậu của mình có thể có hành động, nên luôn một mực đề phòng, rõ ràng không có một chút động tĩnh nào, sao có thể lại là bọn họ.

“Ông chỉ hỏi một câu, nếu như các cháu và Ôn Hàng Dương đối đầu với nhau đến chết mới thôi, thì cuối cùng ai sẽ là người được lợi?”


Kỳ thực, cũng chẳng phải là một việc phức tạp, xem như là cho NhanKiến Định luyện tập một chút. Công tước Otto nhấp một ngụm trà, cau mày khinh bỉ.

“Nhưng mà người giám sát hoàn toàn không có động tĩnh…Thật xin lỗi ông ngoại, là do con khinh địch.”

Bọn họ không có động tĩnh gì không có nghĩa là không nhúng tay, anh chỉ nhìn người của bọn họ, trên dưới bọn họ có hàng nghìn mạng lưới các mối quan hệ, đến bây giờ anh chỉ mới chạm vào được một phần nổi của tảng băng chìm, muốn nắm chắc được cậu của cô thì vẫn còn rất sớm!

Nhìn anh có thể hiểu rõ ràng mọi chuyện như vậy, tốc độ phản ứng cũng nhanh. Công tước Otto cảm thấy vui mừng, âm thầm gật nhẹ đầu, vuốt vuốt các ngón tay mình.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi