NHÂN VẬT PHẢN DIỆN VẢ MẶT HÀO QUANG NHÂN VẬT CHÍNH

Chương 113 – Thế giới 4: Yêu là một tia ánh sáng màu xanh lục(26)

Editor: Nhi

Beta: Cua

Phó tổng họ Lý tên Lý Trung Kiệt, vị này chính là người mà khi nguyên chủ bị Lâm Hạo Nhiên khống chế, được Lâm Hạo Nhiên xếp vào công ty xử lý việc, nói hắn là người của Lâm Hạo Nhiên hắn còn chưa đủ tư cách, thật ra là do Lâm Hạo Nhiên đề bạt. Nhiếp Gia vẫn luôn không động đến hắn là bởi vì gần đây trừ việc báo cáo hành tung của nguyên chủ cho Lâm Hạo Nhiên, sự vụ công ty hắn cũng xử lý gọn gàng ngăn nắp, không làm cái gì khác.

Huống hồ bây giờ Lâm Hạo Nhiên đã cắp đuôi về Hạ thành, Nhiếp Gia đã quên mất nhân vật này rồi.

Không ngờ vừa ra nước ngoài một chuyến, hắn lại phá ra một đống chuyện.

Lúc trước nguyên chủ vẫn luôn bị Lâm Hạo Nhiên quản chế, truyền thông Thế Gia đương nhiên cũng trở thành vật sở hữu của Lâm Hạo Nhiên, Lý Trung Kiệt xem mình thành thủ hạ của Lâm Hạo Nhiên, chức vụ trong công ty lại cao, ngang nhiên đi cửa sau.

Nghệ sĩ ký hợp đồng với truyền thông Thế Gia cũng không nhiều, nhưng dù là nam hay nữ đều là người sau xuất sắc hơn người trước, chưa debut đi nữa thì cũng phải có trình độ ngang Thẩm Tư Vũ. Lý Trung Kiệt ỷ mình có quyền lên tiếng, ở trong công ty tự ra giá cho các nghệ sĩ ra ngoài hầu rượu thậm chí hầu giường, vì thế lấy được không ít lần hợp tác.

Hắn cũng không rảnh, phàm là nghệ sĩ từng lên giường với hắn đều có thể có được tài nguyên tương đối ổn định. Một bộ phim đã quyết định diễn viên, người cũng đã vào đoàn phim, Lý Trung Kiệt một câu nói đổi là đổi, đưa tiểu tình nhân của mình vào đoàn.

Chuyện này có thể bị tuồn ra, là do Lý Trung Kiệt lòng tham không đáy, bên đối tác gần đây biết được những việc này, nói rõ muốn nữ diễn viên Ngu Quân của Thế Gia đến hầu rượu, Lý Trung Kiệt dám đồng ý thật, ban đêm đưa Ngu Quân sang.

Ngu Quân là diễn viên mới nổi từ năm ngoái, đến hiện tại tuy nói còn chưa đủ đạt đến trình độ diễn viên tuyến hai, nhưng độ nổi tiếng đã vượt xa. Ở Thế Gia, cô là công chúa nhỏ được công ty cưng chiều, địa vị không phải Lý Trung Kiệt có thể tùy ý đả động, sau khi bị lừa đi mới phát hiện hắn là tên ghê tởm, nhất thời nổi cáu, kết quả Lý Trung Kiệt không chỉ không thu liễm mà còn vừa đe dọa vừa dụ dỗ bắt cô đi vào khuôn khổ.

Ngu Quân chưa bao giờ chịu loại vũ nhục oan ức này, vừa đến lúc hợp đồng với Thế Gia cũng sắp hết hạn, bực mình nổ chuyện này ra ngoài, cùng lắm thì không gia hạn hợp đồng với Thế Gia nữa!

Chuyện này liên lụy đến rất nhiều minh tinh, ở trên mạng nhanh chóng bùng nổ, dấy lên sự tức giận của nhiều người, quở trách truyền thông Thế Gia chính là một nhà thổ*. Thậm chí còn có người cố ý lèo lái dư luận, Đồng Hải của Thế Gia có thể đạt đến địa vị này ở giới giải trí, có phải cũng là do hầu giường hay không.

*Nhà thổ là những địa điểm kinh doanh nơi diễn ra các hoạt động tìиɦ ɖu͙ƈ giữa khách làng chơi và gái mại dâm. Nhà thổ còn có nhiều cách gọi khác như nhà chứa, lầu xanh, thanh lâu, động mại dâm, kỹ viện.

Phim điện ảnh sắp công chiếu, xảy ra chuyện này, Nhiếp Gia không phát hỏa mới là lạ.

Lý Trung Kiệt biết được việc là vì sau khi Nhiếp tổng trở về tìm hắn ngay, trong lòng hơi bồn chồn, nhưng cũng không hề sợ hãi. Loại chuyện này ở giới giải trí rất phổ biến, việc duy nhất hắn không làm tốt, nhiều lắm chỉ có không quản được Ngu Quân, cô gái nhỏ này ỷ vào hợp đồng của mình sắp hết hạn nên chơi chiêu này, quá độc ác!

"Nhiếp tổng, ngài tìm tôi." Lý Trung Kiệt nhanh chóng vào văn phòng nói: "Ngài yên tâm Nhiếp tổng, tôi đã xã giao chuyện này, không tới ba ngày trên mạng sẽ không còn chút bọt nước nào! Vừa lúc hợp đồng của Ngu Quân cũng sắp hết hạn, chúng ta có thể mượn chuyện này nói Ngu Quân muốn đổi chủ..."

Ngu Quân cũng được thư ký mời tới, vừa vào cửa đã nghe thấy những lời này, nhất thời hốc mắt đỏ lên, vừa tức giận vừa ấm ức.

"Đổi chủ?" Nhiếp Gia đang lật xem một loạt chứng cứ phạm tội của Lý Trung Kiệt do thư ký thu thập, không thèm ngẩng đầu hừ cười một tiếng, "Truyền thông Thế Gia cùng họ với ông à, ông nói đổi là đổi? Ông biết mỗi năm Ngu Quân đem về cho công ty biết bao nhiêu lợi nhuận không? Ông lại cho công ty bao nhiêu lợi nhuận?"

Độ nổi tiếng của Ngu Quân bây giờ đang lên nhanh, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, có thể dự kiến bắt đầu từ năm sau lợi nhuận do cô đem lại có thể tính bằng trăm triệu, điều này dù ở công ty nào cũng là tôn kim Bồ Tát. Lý Trung Kiệt biết Nhiếp Gia có ý gì, nhất thời trên mặt có chút không vui, "Nhiếp tổng, mấy năm nay ngài không quản chuyện công ty, việc của Thế Gia đều do tôi đàm phán."

Nhiếp Gia lật xong tư liệu, gấp tập tài liệu thật dày lại, sau đó ngoắc ngón tay về phía Lý Trung Kiệt.

Lý Trung Kiệt không rõ nguyên nhân, đi đến trước bàn làm việc, Nhiếp Gia đứng lên phủi tay đem xấp văn kiện đập lên mặt hắn.

Rầm một cái, giấy tờ bay đầy đất, Lý Trung Kiệt cũng bị Nhiếp Gia đập đầu hôn mê, lảo đảo hai bước rồi ngã xuống. Ngu Quân đứng ở cửa cũng giật mình sợ hãi lùi về sau hai bước.

"Ông dựa vào đâu mà nói? Ông xem Thế Gia là nơi mua vui, xem nghệ sĩ là kỹ nam kỹ nữ phái đi hầu rượu hầu giường, thấy tự hào lắm hả?" Nhiếp Gia lạnh nhạt chỉ vào đống giấy rơi rớt trên mặt đất, "Trên mặt đất có đơn từ chức của ông, tìm đi, tìm được rồi thì cút cho tôi."

"Nhiếp tổng, tôi có đi hay không, ngài nói thì không tính nhỉ?" mặt Lý Trung Kiệt bị Nhiếp Gia đập bầm dập, nửa bên mặt nhanh chóng sưng lên, hắn ngồi dưới đất chống đầu gối đứng lên, nhìn Nhiếp Gia khiêu khích, "Cậu đừng quên, tôi chính là người của Lâm tổng."

"Ông cho là Lâm Hạo Nhiên cao ngạo lắm phải không?" Tay Nhiếp Gia để trong túi quần, từ trên cao nhìn xuống như nhìn con kiến không biết sống chết.

"Lâm Hạo Nhiên đã sớm bị Nhiếp tiên sinh phế đi một bàn tay một cái chân, bị đuổi về Hạ thành, ông còn níu kéo gì chứ." Diệp anh ngửi hồng trà trong tay, nhịn không được xem thường.

Lý Trung Kiệt không tin, "Không thể nào!"

"Tìm truyền thông có ảnh hưởng nhất, công bố những chi tiết này ra ngoài." Nhiếp Gia không thèm phản ứng Lý Trung Kiệt, quay đầu sắp xếp với thư ký.

Thư ký nhắc nhở: "Nhưng mà Nhiếp tổng ơi, trong này còn liên lụy tới rất nhiều nghệ sĩ của công ty, công bố tất cả có ảnh hưởng không tốt đến chúng ta..."

"Trong đó trừ Ngu Quân không ai là bị ép buộc, tuyên bố với bên ngoài tất cả những nghệ sĩ của Thế Gia ai tham gia vào đều hủy bỏ hợp đồng hết, tách Ngu Quân và Đồng Hải ra sạch sẽ. Đúng rồi, Thẩm Tư Vũ có ở trong đó không?" Nhiếp Gia bỗng nhiên nhớ tới, từ lần trước đâm Thẩm Tư Vũ bị thương đến bây giờ hắn mới hỏi đến người này.

Thư ký nói: "Thật ra hắn không ở trong đó..." Hai tháng trước Thẩm Tư Vũ bệnh nặng, cả người không ổn.

Nhiếp Gia nói: "Hắn cũng hủy bỏ hợp đồng."

"Vâng, tôi đi làm ngay." Thư ký gật đầu.

Lý Trung Kiệt nhìn Nhiếp Gia xử lý dứt khoát chuyện này, trong lòng đã hơi luống cuống... Hắn biết Lâm Hạo Nhiên đã trở về Hạ thành, nhưng cẩn thận nhớ lại, trước khi về Hạ thành hình như cũng rất lâu rồi hắn không thấy hắn ở công ty. Hắn nhìn Thời Kham ngồi trên sofa gõ bàn phím, người này không phải là bạn trai tin đồn ồn ào trên mạng của Nhiếp Gia sao...

Hai người đã không khiêm tốn như vậy, cũng không thấy Lâm Hạo Nhiên có phản ứng gì, chẳng lẽ hắn thật sự bị đuổi về Hạ thành?

"Nhiếp tổng..." Lý Trung Kiệt sưng mặt muốn nói.

Nhiếp Gia xoay người đá một cước vào ngực hắn, Lý Trung Kiệt ngay lập tức bị đá ra sau hai ba mét, ngã xuống đất còn lăn hai vòng ôm ngực đau đớn, không biết có phải gãy xương hay không mà cả khuôn mặt trắng bệch phủ đầy mồ hôi lạnh.

"Đưa hắn ra ngoài." Nhiếp Gia thật sự tức giận, nếu chuyện này xử lý không tốt, nói không chừng sẽ tạo nên làn sóng tẩy chay phim điện ảnh, vậy tâm huyết của hắn và sự vất vả của Thời Kham từ trước đến nay đều bị uổng phí.

Thư ký cũng không dám nhiều lời, nhanh chóng gọi người nâng Lý Trung Kiệt đi.

Ngu Quân đến trước mặt thật cẩn thận nói: "Nhiếp tổng..."

"Tôi xem một chút, hợp đồng còn một tháng, chuyện này là lỗi của công ty, nếu cô không muốn gia hạn hợp đồng tôi có thể hiểu, hơn nữa sẽ bồi thường cho cô một số tiền vi phạm hợp đồng nhất định." Nhiếp Gia nói với Ngu Quân: "Nếu cô đồng ý gia hạn hợp đồng, công ty cũng sẵn sàng nâng giá trị hợp đồng của cô lên xem như là bồi thường, cũng bảo đảm loại chuyện này sau này tuyệt đối sẽ không xảy ra nữa."

Ngu Quân nước mắt mông lung gật đầu thật mạnh, "Tôi sẵn lòng gia hạn hợp đồng, chỉ cần công ty không bắt ép tôi xã giao, tôi sẵn lòng tiếp tục ở lại Thế Gia."

Nhiếp Gia cười nhàn nhạt, "Công ty cũng không yêu cầu nghệ sĩ làm những việc ngoài hợp đồng, đó chỉ là hành vi cá nhân của Lý Trung Kiệt, hắn đã bị đuổi việc."

Mọi chuyện lấy cách thức đó thức hạ màn, Ngu Quân chưa từng ngờ tới, dù sao cô chỉ là nghệ sĩ, còn nghĩ rằng công ty sẽ che chở cho Lý Trung Kiệt, đã chuẩn bị để đánh lâu dài, không ngờ Nhiếp tổng hiểu lý lẽ như vậy, gia hạn hợp đồng với Nhiếp Gia ngay trong ngày.

Thời kham nhân lúc Nhiếp Gia dạy dỗ người ta vừa chụp lén hình vợ yêu tức giận vừa thanh trừ tin tức trái chiều trên mạng.

Cư dân mạng thấy tin tức bị xóa sạch sẽ, biết ngay là Thế Gia động tay động chân, vừa muốn đăng topic mắng, thông tấn xã H đưa tin ngay trong đêm, công bố chi tiết sự việc Lý Trung Kiệt dẫn mối, tất cả nghệ sĩ liên quan đến Thế Gia đều bị chỉ tên điểm mặt, bao gồm cả bên đối tác, cuối cùng cũng nói rõ Nhiếp tổng của truyền thông Thế Gia và người yêu ra nước ngoài kết hôn nên không kịp thời xử lý việc này, mới mang đến nhiều ảnh hưởng bất lương như vậy, trước mắt Thế Gia đã cho Lý Trung Kiệt thôi việc, báo cho phía cảnh sát, cũng hủy bỏ hợp đồng với tất cả những nghệ sĩ trong danh sách này.

Trong ngày hôm đó Ngu Quân cũng đăng weibo, khoe ra phong bì gia hạn hợp đồng, kèm tus:【 Hôm nay gia hạn hợp đồng với Nhiếp tổng *cười*, Nhiếp tổng bảo vệ mầm non đánh đuổi người xấu, mọi người đừng lo lắng nha. 】

Người sáng suốt chỉ xem tin tức của thông tấn xã H thì nhìn ra ngay Thế Gia thật sự không muốn bảo vệ Lý Trung Kiệt, đã báo cảnh sát rồi, một khi thẩm tra chắc chắn phải ngồi tù hai ba năm. Mặc dù không phải người trong giới, trong lòng cũng rõ chuyện này thường thấy trong giới, chỉ là không tuồn ra, nhưng nhiều năm như vậy chưa thấy ai như Nhiếp tổng, không thèm nể mặt công bố luôn tên đối tác, đây hệt như Ngu Quân nói, Nhiếp tổng thật sự bảo vệ mầm non!

Yên lặng hồi lâu Nhiếp tổng lại lên hot search, các fan hết đợt này đến đợt khác thét chói tai, H xã nói cái gì? Nhiếp tổng xuất ngoại kết hôn?

"Realy, Nhiếp hoàng kết hôn?!!!!"

"A a a a a Nhiếp hoàng kết hôn a! Tại sao thất tình rồi mà tôi còn vui như vậy!"

"Paparazzi làm ăn cái gì thế không biết, Nhiếp Nhiếp kết hôn cũng không biết còn muốn người ta phải tự nói!"

Lâm Hạo Nhiên tuy đã trở về hạ thành nhưng vẫn còn chú ý Nhiếp Gia, buổi tối Nhiếp Gia nhận được điện thoại của hắn.

Đầu dây bên kia là tiếng thở dốc bi thương của Lâm Hạo Nhiên, "Em... Thật sự kết hôn với cậu à?"

"Đúng vậy." Nhiếp Gia hiếm khi tốt tính mà trả lời hắn.

"... Tốt lắm, em, em phải..." Giọng Lâm Hạo Nhiên nghẹn ngào, như muốn nói câu chúc phúc, lại hối hận khóc nức nở: "Nhiếp Gia, anh yêu em."

"Vợ yêu! Vợ yêu!" Thời Kham ở phòng khách vui sướng ồn ào với Nhiếp Gia, "Vợ yêu lại ăn cơm!"

Nhiếp Gia nghe tiếng thở dồn dập của Lâm Hạo Nhiên, nhếch môi cười, lạnh như băng nói: "Dù có Thời Kham là ví dụ sống sờ sờ đứng trước mặt anh, anh cũng không hiểu tình yêu là gì. Cái anh gọi là tình yêu tràn ngập sự chiếm hữu, sẽ chỉ làm tôi cảm thấy ghê tởm."

Rụp một tiếng Nhiếp Gia cắt đứt cuộc trò chuyện.

Lâm Hạo Nhiên đau lòng nhắm mắt lại, gần như thở không nổi.

Hết chương 113.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi