NHẶT CHÀNG CÔNG NGỐC VỀ LÀM RUỘNG

Editor: demcodon

Nhị ca Yến Thần Dật hưởng thụ một bữa thịt nướng xong tâm lý cũng vững chắc, đặc biệt là sau khi nhìn thấy thực khách trong tửu lâu nối liền không dứt càng là trong lòng linh hoạt. Y thấy đệ đệ nhà mình cũng không có dùng nước sốt gì đặc biệt để nướng thịt thì tính sau khi trở về cũng làm quán nướng ở tửu lâu nhà mình.

Yến Thần Dật cũng không nói gì, chỉ cần y đừng có việc gì cũng chạy đến chỗ mình là được, ứng phó rất phiền.

“Thần Thần, một lát hai ta đi ra ngoài dạo có được không?” Tư Bác thần thần bí bí đến gần giơ tay đặt ở trên vai Yến Thần Dật, thấy hắn sắp tính xong sổ sách không khỏi cười nói: “Mỗi ngày chàng đều bận rộn như vậy sắp thành tiểu lão đầu* rồi.”

(*Tiểu lão đầu: ông cụ non.)

Yến Thần Dật xoay mặt nhìn y nhíu mày: “Ta không bận thì kiếm bạc thế nào, huynh không nhìn thấy bao nhiêu người nhớ thương một chút bạc của ta à? Nhị ca nói chuyện lão quản gia huynh có biết hay không?”

Tư Bác cũng không gạt hắn gật đầu duỗi tay kéo ghế dựa lại ngồi ở phía sau hắn, vòng cánh tay ôm hắn vào trong ngực: “Đại ca kia của chàng chọc phải kiện tụng mạng người, phụ thân chàng đang lo làm sao dùng bạc để vớt hắn ra.”

“Kiện tụng mạng người?” Trong lòng Yến Thần Dật kinh ngạc, tuy nói đối với cái nhà kia không có cảm tình, nhưng thình lình nghe thấy loại tin tức này cũng đủ kinh sợ: “Sao lại thế này?”

Nam nhân đến gần hôn hôn khuôn mặt hắn khẽ cười một tiếng: “Không có chuyện gì lớn, hắn vì đoạt kỹ nữ với người ra tay đánh nhau. Nếu là đặt ở trước kia phỏng chừng phụ thân chàng cầm bạc trên dưới chuẩn bị một chút thì có thể dẫn người ra. Bất quá ca ta chán ghét nhất loại chuyện này, y nếu là không biết không chừng còn có thể tránh thoát, đáng tiếc, chậc chậc, đại ca chàng đánh chết người nọ là tiểu nhi tử của Tri phủ, phụ thân chàng bất quá chỉ là thương nhân, cho dù có bạc cũng phí công.”

“...... Vì kỹ - nữ ra tay đánh nhau còn đánh chết người?” Yến Thần Dật trợn tròn đôi mắt thật không biết nói gì: “Ai ra tay đánh người trước?”

“Đại ca chàng.” Tư Bác nhún nhún vai thấy dáng vẻ hắn cau mày không khỏi khẽ cười một tiếng: “Chuyện này cũng không có quan hệ với chàng, không cần suy nghĩ quá nhiều.”

“Ta không có suy nghĩ gì.” Yến Thần Dật lắc đầu cầm sổ sách trong tay khép lại để vào trong ngăn kéo: “Ta không tính quan tâm chuyện này, huynh không cần lo lắng.”

“Ta biết chàng sẽ không quan tâm, bận rộn xong chưa? Chúng ta đi.” Tư Bác thấy hắn cất sổ sách nhìn mình thì nở nụ cười giơ tay kéo hắn đứng lên bĩu môi: “Chúng ta cưỡi ngựa đi ra ngoài, ta đã kêu Ninh làm lều trại đóng quân dã ngoại, đêm nay không trở lại.”

“Huynh muốn dẫn ta đi chỗ nào vậy?” Yến Thần Dật bị y kéo đến chuồng ngựa cưỡi ở trên lưng A Hắc khó hiểu quay đầu nhìn y: “Xem mặt trời mọc?”

“Ưm, dẫn chàng đi xem đom đóm, rất xinh đẹp.” Tư Bác mĩ mãn ôm hắn vung dây cương, A Hắc lộc cộc lộc cộc chạy ra cửa hậu viện.

Tiểu nhị thấy bọn họ đi ra ngoài sau đó chạy đến khóa cửa lại, vừa rồi Tư Bác đã thông báo qua buổi tối bọn họ không trở lại.

* * *

Cách huyện thành không xa có một mảnh rừng nhỏ, lại đi về phía trước chính là sông. Yến Thần Dật bị Tư Bác ôm xuống ngựa xoay mặt nhìn y, nam nhân dỡ yên trên người A Hắc xuống để cho nó tự mình chạy tùy tiện.

A Hắc được thả ra vui mừng giơ lên móng trước hí vang một tiếng, sau đó đột nhiên xông ra ngoài.

Yến Thần Dật xoay mặt nhìn nhìn, thấy nó chạy đi thật xa sau đó lại chạy về cũng không lo lắng, hắn biết A Hắc sẽ không ném hắn và Tư Bác ở chỗ này, con ngựa này rất có linh tính.

“Chính là ở phía trước, chúng ta đi lên chỗ cao một chút.” Tư Bác cầm hai cái bao lớn trong tay: “Cách đó không xa có mảnh đất bằng phẳng dựng lều ở chỗ đó.”

“Huynh muốn đông chết hai ta à?” Yến Thần Dật khẽ cười một tiếng duỗi tay cầm giúp một bao lớn đi theo phía sau y, đi về phía trước không xa đã thấy chỗ đất trống đó còn có hai bao lớn, hắn nhíu mày hỏi: “Huynh kêu người mang tới đây?”

“Đúng vậy, chỗ này là ta kêu bọn họ thu dọn ra, không tệ chứ, có đàn đom đóm buổi tối mỗi ngày sẽ bay qua, đợi lát nữa thì có thể nhìn thấy.” Động tác của Tư Bác thật nhanh chóng đã dựng lều xong xoay mặt nhìn Yến Thần Dật: “Thần Thần, chàng nhìn về phía đông đi, một lát có thể thấy.”

Yến Thần Dật xoay đầu đi, bởi vì hai người bọn họ ở chỗ xem như cao cho nên nhìn thấy rõ ràng, chấm chấm ánh sáng màu vàng xanh bay múa ở trên mặt cỏ. Trong chốc lát vốn chỉ có mấy chỗ ánh sáng đã biến thành thật nhiều chấm sáng. Yến Thần Dật trừng lớn đôi mắt kinh ngạc há miệng: “Thật xinh đẹp!”

Hắn lớn như vậy cũng chỉ ở trên tivi mới thấy qua loại cảnh tượng thành một mảnh đom đóm bay múa này, tự mình nhìn thấy thật đúng là chưa từng có, không thể không nói thiên nhiên thật sự rất thần kỳ.

Nam nhân thấy hắn nhìn muốn hoa mắt thì khẽ cười một tiếng đi qua ôm hắn vào trong ngực cúi đầu hôn hôn lên đỉnh đầu hắn: “Thần Thần, chàng có biết ta hạnh phúc bao nhiêu không?”

“Hử?” Yến Thần Dật giơ tay sờ sờ lỗ tai y cười nói: “Ta cũng rất hạnh phúc.”

“Không giống nhau.” Nam nhân lắc đầu ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói: “Có thể gặp được chàng, yêu chàng, là chuyện vui sướng nhất cuộc đời ta. Thần Thần, chàng không thể rời khỏi ta, chàng chỉ có thể là của một mình ta.”

Giọng nam nhân trầm thấp vang lên ở bên tai làm cho khóe miệng Yến Thần Dật chậm rãi nhếch lên nụ cười. Hắn xoay qua giơ tay ôm chặt cổ nam nhân nhón mũi chân: “Ta yêu huynh, ta là của một mình huynh.” Hai đôi môi dán nhau nhẹ giọng nỉ non.

Bọn họ là duy nhất của nhau.

Trong lòng Tư Bác ôm người yêu nhà mình kích động không thôi, một tay khiêng hắn lên đi về phía lều cách đó không xa.

Yến Thần Dật bị động tác của y hoảng sợ nhưng cũng không giãy giụa. Hắn mơ hồ cũng biết nam nhân muốn làm gì, có chút chờ mong nhỏ.

Khi tình đến sâu đậm tự nhiên muốn làm một vài chuyện để phát tiết, không thì sẽ nghẹn hỏng.

Tư Bác đặt hắn ở trên chăn bông đã bày xong thấy hắn ngoan ngoãn nằm yên không khỏi cười nói: “Có sợ không?” Y cũng không quên lần trước hai người da thịt gần gũi thì Thần Thần kháng cự rất nhiều.

Yến Thần Dật khẽ cười một tiếng, hai tay giơ lên ôm lấy cổ nam nhân kéo y lại gần chủ động hôn lên bờ môi của y, sau đó cắn một cái nhẹ giọng nỉ non: “Không sợ.”

Tư Bác kích động tay hơi run rẩy một chút đặt người nửa ngồi ở dưới thân giơ tay cởi bỏ nút nọc áo ngoài của hắn, đập vào mắt chính là lòng ngực trắng nõn mà không suy nhược của Yến Thần Dật, hai nụ hoa hồng hồng khéo léo bởi vì tầm mắt của nam nhân mà hơi hơi cứng cứng.

Yến Thần Dật ngẩng đầu lên nhẹ nhàng ưm một tiếng, đầu lưỡi thô ráp của nam nhân liếm tới liếm lui ở trên nụ hoa làm cho hắn rất là kích động.

“Thần Thần, sờ sờ ta.” Y giữ chặt tay hắn đặt ở vị trí đũng quần của mình, làm cho y cảm thấy dục vọng của mình đã sắp nhịn không được bừng bừng phấn chấn.

Hai má Yến Thần Dật đỏ bừng nhưng tay lại nghe nam nhân nói nắm gậy th*t đã đứng thẳng chuyển động lên xuống.

Tư Bác một đường từ hai nụ hoa bị y liếm mút đã cứng rắn như hòn đá nhỏ đi đến xương quai xanh nhẹ nhàng cắn hai cái, miệng lại di động đến hầu kết của hắn liếm tới liếm lui.

Thân thể Yến Thần Dật hơi run lên nhịn không được cong chân lên ma sát chỗ eo nam nhân.

Tư Bác cảm nhận được động tác của hắn lập tức giơ tay cởi tiết khố của hắn một cái, tiếp theo tách hai chân hắn ra khoát lên trên vai của mình, ánh mắt nhìn chằm chằm từ trên cao đi xuống đến phân thân của Yến Thần Dật.

Tuy nói lần trước hai người cũng lỏa thể nhưng Yến Thần Dật vẫn là xấu hổ khóe mắt đỏ lên giơ tay muốn ngăn cản phân thân của mình đã động tình, lại bị nam nhân cầm tay đè lên trên đỉnh đầu. Tiếp theo miệng bị hôn lên, đầu lưỡi bá đạo quấn quýt ở trong khoang miệng mình, càng là dùng sức mút mút đầu lưỡi và môi hắn, làm cho miệng hắn ngay cả khép lại cũng không được, sợi tơ nước bọt trong suốt từ khóe miệng chảy xuống vẫn bị nam nhân hoàn toàn liếm sạch.

“Ưm!” Yến Thần Dật vốn dĩ bị hôn hoa mắt choáng váng đầu lại bởi vì thân thân dưới thân đứng thẳng bị bắt trong chớp mắt trợn tròn đôi mắt, tiếp theo liên tiếp không nhịn được tiếng rên rỉ từ trong cổ họng lao ra, tay bị nam nhân đặt ở đỉnh đầu cũng trộm nắm thành đấm: “A...... Tư Bác...... làm.... làm nhanh lên...... ưm......”

“Thần Thần có thoải mái hay không?” Đầu lưỡi linh hoạt liếm cằm hắn, tay lớn buông tay đang bị đè ở trên đầu ra xê dịch đến trước ngực nhéo đậu đỏ nho nhỏ trên nụ hoa cứng cứng, vừa bóp vừa nhéo cho đến thân thể Yến Thần Dật xoay qua xoay lại muốn né tránh.

“Ưm...... thoải mái...... a...... thật nhột, đừng nhéo......” Trong mắt Yến Thần Dật phủ một tầng hơi nước, ở dưới động tác tay của nam nhân càng lúc càng nhanh hắn đã bắn ra: “Ưm~~~~”

Cao trào trong chớp mắt làm cho đại não hắn đều trống rỗng, thân thể cũng càng là không tự chủ được run rẩy.

Tư Bác nhìn nhìn tinh dịch trong tay mình xấu xa nhếch khóe miệng cười lên, thấy người dưới thân còn đang thất thần không khỏi cười xấu xa đè hai chân hắn về phía trước, dùng tinh dịch bôi vào cửa huyện đóng chặt giữa kẽ đùi hắn chậm rãi dùng một ngón tay xâm nhập vào.

Cửa huyệt bị vật bên ngoài xâm nhập theo bản năng bài xích, Tư Bác nhíu mày lấy cao hương hoa hồng từ trong tay áo ngày đó Dịch giao cho y ra móc một khối to chậm rãi nhét vào trong cửa huyệt, mang nó vẽ loạn ở trong vách tràng vừa nóng vừa hẹp kia.

“Ừm......” Tiếng rên rỉ nhỏ từ trong mũi Yến Thần Dật hừ ra, Tư Bác nheo đôi mắt lại quan sát vẻ mặt của hắn một chút, thấy hắn chỉ là hơi hơi nhíu mày lại hai má đỏ hồng, không khỏi đến gần hôn hôn khóe miệng của hắn nhỏ giọng hỏi: “Có đau hay không?”

Yến Thần Dật cắn môi lắc đầu, gắt gao nhắm mắt lại.

Ngón tay trơn trượt ra ra vào vào trong cơ thể, Tư Bác nhìn chằm chằm tiểu huyệt kia bị ngón tay ra ra vào vào trong chốc lát mê muội đến gần vươn ra đầu lưỡi khẽ liếm một vòng ở nếp uốn.

“A...... đừng...... Tư Bác...... ưm...... rất bẩn...... đừng liếm......” Yến Thần Dật kinh ngạc thở hổn hển kêu một tiếng, loại khoái cảm này chạy thẳng lên đại não làm cho hai chân hắn đều mềm nhũn. Nam nhân từng chút dùng đầu lưỡi trêu đùa cửa huyệt kia của mình cảm thấy thật sự là quá kích thích.

Tư Bác không nói chuyện, hai ngón tay hơi hơi banh ra cửa huyệt, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm tiểu huyệt khép mở bị vẽ loạn hương cao trở nên trắng mịn, bên tai là tiếng Yến Thần Dật rên rỉ quyến rũ làm cho đôi mắt nam nhân đều đã đỏ lên.

“Tư Bác...... ưm ưm......” Yến Thần Dật lắc mông muốn càng nhiều.

Nam nhân lại bỏ thêm một ngón tay tiến vào cửa huyệt, ba ngón tay một trước một sau đâm rút, đầu lưỡi như có như không liếm một chút ở cửa huyệt bị banh ra, cảm giác ngón tay càng ngày càng trơn. Sau khi ở trong vách tràng ra vào càng thêm linh hoạt y rút ngón tay ra giơ tay hai ba cái đã cởi sạch y phục của mình.

Hai ngón tay vẫn ở trong tiểu huyệt nóng hầm hập của hắn ra ra vào vào đã trơn trượt vang lên bên tai tiếng tách tách nho nhỏ trong không gian không dứt.

Thân thể Yến Thần Dật đều nhiễm một lớp đỏ hồng, hắn chỉ có thể tùy ý nam nhân đè nặng trên đùi hắn. Một tay đang ở trên đùi hắn vuốt ve trêu đùa nhưng vẫn không chạm vào phân thân đứng thẳng của hắn, cho dù phân thân đã kích động chảy ra không ít tinh dịch nhưng vẫn không chiếm được một chút thương tiếc của nam nhân.

“Sờ sờ ta, ô ô, ta muốn......” Hai mắt Yến Thần Dật mê mang nhìn y, bởi vì thân thể bị nam nhân đè nặng hắn chỉ có thể mơ hồ thấy ngón tay người nọ ra ra vào vào ở trong cửa huyệt, làm cho hắn xấu hổ co rút nhanh cửa huyệt.

Tư Bác khẽ cười một tiếng đến gần hôn lên miệng hắn, tiếp theo rút ngón tay ra thay bằng gậy th*t thô to sớm đã đứng thẳng của mình nhẹ nhàng đâm vào cửa huyệt mấp máy đóng mở giống như cái miệng nhỏ nhắn, còn ác liệt hỏi: “Thần Thần có muốn ta thao chàng hay không?”

Khuôn mặt Yến Thần Dật đỏ bừng, giơ tay muốn đánh vai y, người này thật ác liệt!

“Hử? Muốn hay không?” Hai tay y bắt lấy tay hắn, chỉ là động eo đâm vào từng chút, gậy th*t ở phía trước hơi hơi chống vào cửa huyệt lại rất nhanh rời đi liên tục như vậy.

Yến Thần Dật bị y biến thành sau huyệt hư không lòng đều ngứa, chỉ có thể nhắm mắt lại ở dưới ánh mắt chờ mong của nam nhân hừ nhẹ cho y một chữ: “Muốn......”

Tư Bác nghe được câu trả lời cũng không tiếp trục trêu hắn, eo vừa dùng lực đã mang cả gậy th*t thô dài của mình đâm vào trong huyện trơn mềm kia.

“A......” Giọng Yến Thần Dật đột nhiên cất cao, gắt gao túm cánh tay Tư Bác, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch. Sau huyệt cũng bởi vì đau đớn co rút lại càng nhanh, kẹp chặt gậy th*t xâm nhập.

Ngay cả phân thân trước người vốn dĩ đứng thẳng tiết dịch cũng mềm xuống, hắn nức nở một tiếng vặn vẹo thân thể muốn né tránh nam nhân.

Tư Bác một tay ấn eo hắn không để cho hắn lộn xộn, một tay vuốt ve ở trên phân thân hắn, y thở sâu làm cho mình nhịn xuống không muốn va chạm ở trong cơ thể hắn.

“Thần Thần, bảo bối thả lỏng, chàng kẹp ta nhanh như vậy ta sẽ nhịn không được.” Y cúi đầu hôn môi trên gương mặt hắn, hôn tới nước mắt bởi vì đau đớn mà chảy xuống: “Thả lỏng, lập tức sẽ không đau.”

Yến Thần Dật thở hổn hển vài ngụm hơi dần dần thả lỏng thân thể, vách tràng cũng không tự giác hấp dẫn nuốt vào gậy th*t thô to, miệng cũng đứt quãng lên tiếng rên rỉ.

Tư Bác vốn dĩ nhịn vất vả, sau khi cảm giác được thân thể hắn thả lỏng nào còn nhịn được nữa. Y đặt hai chân hắn trên vai, trực tiếp đại khai đại hợp bắt đầu đâm rút.

“A...... chậm một chút...... ưm...... chậm một chút...... a a a......” Yến Thần Dật bị y lần lượt dùng sức chạm vào chỗ mẫn cảm, ngón chân thoải mái đều bấu lại, tiếng rên rỉ quyến rũ cũng không tự giác kêu ra.

Cũng may là đang ở trong lều dã ngoại, không thì tuyệt đối sẽ bị người nghe.

Tư Bác đã bất chấp hắn nói cái gì, nghiêng đầu vừa cắn vừa mút ở trên đùi hắn, tốc độ dưới thân lại vẫn không có dừng lại. Âm thanh ba ba ba mang theo tiếng nước xì xì, từ mỗi một lần gậy th*t rút ra đều mang theo rất nhiều thể dịch trong suốt mang theo mùi hoa. Yến Thần Dật xấu hổ mặt mũi tràn đầy đỏ bừng.

Loại động tác giao hoan này giằng co nửa canh giờ, cổ họng Yến Thần Dật đều khàn. Hắn cũng chỉ dựa vào sau huyệt bị nam nhân đâm rút đã bắn hai lần. Tốc độc Tư Bác cắm vào càng lúc càng nhanh, tiếp theo mạnh mẽ đâm thẳng vào trong thân thể hắn phóng thích tinh dịch của mình ra.

"A......” Yến Thần Dật thét lớn một tiếng, gắt gao cau mày lại một lần nữa từ khoái cảm nam nhân mang đến đạt cao trào.

Tư Bác hôn hôn trán hắn ướt mồ hôi, thân thể chậm rãi khởi động rút gậy th*t hơi hơi mềm từ trong thân thể Yến Thần Dật ra, phát ra ba một tiếng vang nhỏ còn mang theo chút tinh dịch màu trắng sữa chảy ra, đập mạnh vào thịt giác.

Thân thể Yến Thần Dật xụi lơ tùy ý y đùa nghịch mình, cảm giác được có cái gì từ trong cơ thể chảy ra hắn không tự giác co rút sau huyệt lại, nhưng hắn không biết loại hành động này làm cho nam nhân kích động cỡ nào.

Tiểu huyệt hơi hơi sưng đỏ bởi vì gậy th*t nông ra còn chưa thể lập tức khép kín, tinh dịch mà trắng sữa từ trong huyệt động chậm rãi chảy ra, cửa huyệt còn gấp rút khép mở giống như là muốn nuốt tinh dịch trở lại.

Tư Bác vốn sau khi bắn xong gậy th*t hơi mềm nhũn lập tức lại đứng thẳng, vươn tay dài tay chụp ôm cả người Yến Thần Dật mềm như không xương vào trong ngực, mang gậy th*t lại cắm vào tiểu huyệt hắn, mặt đối mặt lại làm một lần.

Yến Thần Dật ngay cả âm thanh cũng không thốt lên nổi, chỉ có thể vươn hai tay ôm lấy bả vai nam nhân tùy ý y chống đẩy ở hạ thể, phân thân của mình vì cứng rắn mà đâm vào cơ bụng nam nhân, một cái lại một cái......

* * *

Trong tửu lâu, Quảng sau khi Yến Thần Dật bị Tư Bác lôi đi sửa sang lại nhiệm vụ mình phụ trách xong mới duỗi eo, tất cả vẻ mệt mỏi đề hiện trên mặt.

“Canh giờ cũng không sớm, Quảng ngươi cũng nghỉ ngơi sớm một chút đi.” Ninh xách thùng nước trong tay thấy hắn từ đại sảnh đi đến đây thì vẫy tay: “Hôm nay Dịch cũng không trở về.”

Quảng gật đầu tỏ vẻ mình đã biết.

Ninh thấy hắn không có biểu cảm gì thì nhíu mày, nghĩ thầm: "hai người này thật sự không được tự nhiên, vẫn là như mình vậy mà tốt, một mình không nhiều chuyện phiền lòng như vậy."

Quảng trở về phòng cởi khoác ra, vai trần chỉ mặc tiết khố đi đến thành giếng nước hậu viện múc hai thùng nước trực tiếp nâng lên tưới từ trên đầu xuống ào một tiếng. Hắn lau nước trên mặt rồi lấy xà lông tùy ý cọ cọ trên người, lại múc một thùng nước tưới xuống, cứ đơn giản lấy nước lạnh tắm rửa.

Ninh ở một bên chớp mắt mấy cái, cúi đầu nhìn nhìn thùng nước trong tay học theo.

Lúc trước bọn họ hành quân đánh giặc thì lấy nước lạnh tắm rửa đều coi như xa xỉ. Hiện tại ngày tháng tốt ngược lại đều yếu ớt còn nấu nước nóng tắm rửa, trời nắng nóng như vậy tắm bằng nước lạnh cũng không có gì.

“Quảng, đưa xà bông cho ta dùng.” Ninh duỗi tay lau mặt, Quảng đưa xà bông cho gã lại rửa tay, sau đó cứ ướp nhẹp như vậy trở về phòng mình.

Dịch ngồi ở bàn vừa nhìn hắn, vừa thấy Quảng tiến vào thay y phục thì trực tiếp không nhìn hắn, ngay cả ánh mắt cũng không nhìn hắn một cái.

“Phòng của huynh không phải ở đây.” Quảng quét mắt nhìn y một cái vươn tay cầm khăn vải một bên lau tóc. Sau đó khom lưng cởi tiết khố ướt ném sang một bên tùy tay cầm một cái sạch mặc vào, thấy y không có ý đi cũng không đuổi y, chỉ là đi đến bên giường đổi giày sau đó lại đi ra ngoài giặc sạch y phục chà giày xong phơi khô.

Dịch mím môi, y suy nghĩ những lời hôm nay Tư Bác nói.

Ninh thấy Quảng đi mà quay lại còn rất buồn bực, bất quá nhìn hắn cầm chậu trong tay đến giặt y phục thì nhíu mày lại gần ngồi xổm một bên hỏi hắn: “Ngươi còn tức giận à?”

“A, ngươi nói cho ta biết nếu lúc ngươi toàn tâm toàn ý tin tưởng một người nhưng hắn lại không tin ngươi, ngươi có tức hay không?” Quảng cầm bàn chải trong tay dùng sức chà hai cái xuống giày: “Huống chi người nọ còn nằm chung trên một cái giường với ngươi.”

Ninh không tự giác giật giật khóe miệng, nghĩ thầm: "ta chưa gặp qua loại người này đâu, bất quá ngẫm lại hình như là rất buồn bực, bị người yêu nhà mình hoài nghi cái gì cũng không thể nhịn."

“Chuyện ngươi và Tiểu Lộ không nói rõ ràng với Dịch?” Ninh nghiêng đầu nhìn hắn: “Ta cảm thấy Tiểu Lộ không thích ngươi.”

“Hắn nếu là thích ta cũng là chuyện của hắn, nhưng mà người ta đã có người yêu thích, đều đã đính thân.” Quảng liếc gã một cái xem thường múc nước rửa giày.

“Hở...... Dịch không biết?” Ninh chớp mắt mấy cái cảm thấy cho dù giác Quảng không nói thì chủ thượng cũng sẽ không thể không nói, không có đạo lý Dịch còn hiểu lầm.

“Hắn biết.” Quảng cười lạnh một tiếng, vắt khô nước trên y phục rồi treo lên trên cây cột một bên: “Nghỉ ngơi sớm một chút.”

Ninh gật đầu cũng giặc y phục xong phơi lên, thấy hắn trở về phòng thở dài cũng xoay người trở về.

“Huynh còn không đi?” Quảng thấy Dịch còn ngồi ở chỗ kia, ngay cả tư thế cũng không thay đổi thì không khỏi nhíu mày: “Ta muốn nghỉ ngơi.”

Dịch há há miệng, thấy hắn quay lưng về phía mình trải giường chiếu thì nhíu mày đi qua từ phía sau ôm lấy eo hắn, đưa mặt chôn ở trên vai hắn cọ cọ.

Động tác dưới tay của Quảng dừng lại trong lòng cười lạnh: “Ta nhớ rõ buổi chiều đã nói qua với huynh hai ta đừng tra tấn nhau, ngừng lại đi.” Hắn giơ tay kéo cánh tay bên hông ra xoay mặt nhìn về phía Dịch: “Có biết nghi ngờ làm lòng tay lạnh lẽo hay không?”

Dịch gắt gao mím miệng nhìn hắn: “Ta sai rồi, chàng đừng tức giận.”

“Ha ha!” Khóe miệng Quảng mang theo nụ cười chua xót lắc đầu xua tay chỉ chỉ phía cửa: “Cửa ở nơi đó, xin cứ tự nhiên.”

“Quảng! Ta nói ta sai rồi, ta biết chàng đang tức giận chuyện gì, là ta lòng dạ hẹp hòi, ta không nên hoài nghi chuyện hai người, ta xin lỗi còn không được sao?” Dịch cũng nóng nảy kéo tay hắn không buông: “Chàng biết rõ chúng ta tách ra hơn hai năm, ta...... ta ghen tị với hắn.”

“Huynh ghen tị? Huynh có cái gì phải ghen tị chứ? Ta là đại nam nhân như vậy mà cam tâm tình nguyện bị huynh đặt ở dưới thân cũng chưa nói cái gì đâu, huynh ghen tị hắn làm gì? Dịch, huynh có phải là cảm thấy ta chỉ có thể bị huynh thao hay không? Ta là nam nhân!” Quảng bỏ tay y ra, giọng nói cũng lớn không ít: “Huynh cho rằng đổi thành ai cũng được? Ta không phạm tiện đến bước đó!”

Trong lòng Quảng có chút ủy khuất, vốn không có chuyện gì nhưng người này ngày đó nói những lời thật sự làm cho trái tim mình băng giá không thôi.

Dịch nhíu chặt mày, nhớ tới ngày đó cũng làm mình hối hận muốn vả miệng mình ---

Ngày đó......

“Chàng đã liên tiếp mấy ngày đi theo bọn họ uống chút rượu, hôm nay còn uống nhiều hơn.” Dịch nhìn Quảng giơ tay nắm cằm hắn: “Chàng cứ như vậy thích uống rượu với Tiểu Lộ?”

“Hửm?” Quảng mơ mơ màng màng giơ tay đẩy y dụi dụi mắt: “Huynh có bệnh à, lấy nước cho ta.”

Dịch nheo lại mắt hừ lạnh một tiếng: “Ta có phải quá chiều chàng hay không?”

“Dịch, huynh đừng không có việc gì mà gây sự, chúng ta chỉ là uống rượu mà thôi, huynh bực tức cái gì.” Quảng cũng không bình tĩnh đẩy y ra: “Lăn sang một bên, đừng đè nặng ta.”

“Không cho ta đè nặng vậy để cho ai đè nặng? Chàng ngược lại nói rõ ràng cho ta.” Dịch cũng nổi điên lên sức lực dưới tay cũng lớn không ít. Quảng vốn đã uống đầu váng mắt hoa, kết quả bị y đùa nghịch hai cái cũng có cảm giác, sau đó lập tức lăn lên giường.

Đáng tiếc, lăn lên giường xong sáng sớm ngày hôm sau hai người bắt đầu chiến tranh lạnh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi