NHẤT ĐỊNH PHẢI TIÊU HẾT TIỀN CỦA NHÂN VẬT PHẢN DIỆN TRƯỚC KHI HẮN PHÁ SẢN

Trợ lý bị sắc mặt trắng bệch của Trình Nhiên dọa sợ hết hồn, lập tức hỏi: "Trình tiên sinh, ngài làm sao vậy, ngài thấy không thoải mái ở đâu?"


Trình Nhiên bị âm thanh của trợ lý kéo về thực tại, cưỡng bách bản thân đem điện thoại tắt nguồn, nhanh chóng nhét vào trong túi.


"Tôi không sao." Trình Nhiên lắc lắc đầu, giả vờ ấn vài cái lên bụng, che giấu nói: "Có thể là do hai ngày nay không ăn uống đàng hoàng, nên dạ dày có chút không thoải mái."


Nghe cậu ta nói như vậy, tiểu trợ lý cảm thấy lo lắng: "Khoảng thời gian này ngài quả thật là quá liều mạng, cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp, ít nhiều cũng phải ăn cơm đúng giờ, nếu không làm sao cơ thể ngài chịu nổi."


Trình Nhiên miễn cưỡng cười cười: "Cám ơn cậu, tôi ra ngoài đi dạo một lát, nghỉ ngơi một chút là ổn rồi."


Nói, Trình Nhiên rời khỏi trường quay phim, tìm một nơi khá xa đoàn phim, lúc thường không có người nào đến, xác định xung quanh không có ai, lúc này mới lấy đienh thoại ra.


Tay cậu ta gắt gao nắm điện thoại, vì dùng quá sức mà đốt ngón tay tái nhợt.Khoảng chừng mấy phút sau, giống như đã hạ quyết tâm gì đó, Trình Nhiên thuần thục ấn một dãy số.


"Alo?" Điện thoại rất nhanh được kết nối, bên kia là âm thanh ám ách của nam nhân.


Trình Nhiên mím môi, trên mặt không còn bộ dáng ngoan ngoãn ôn nhu thường thấy, cả khuôn mặt đều lạnh, trong thanh âm còn mang theo vài phần tức giận.


"Rốt cuộc là anh đã làm cái gì vậy, không phải đã cho người xử lý sạch sẽ sao, tại sao vẫn bị tra ra đến trên người anh?!"


Người bên kia điện thoải bị chỉ trích liên tiếp không kịp phản ứng, qua hồi lâu mới nói: "Đã có chuyện gì xảy ra?"


Đôi mắt Trình Nhiên đều đỏ, mặc dù đã nỗ lực đè thấp giọng nói, thế nhưng lúc nói vẫn không nhịn được tăng thanh âm lên: "Vừa rồi Diệp Chu gửi cho tôi một tin nhắn, làm thế nào cậu ta biết được quan hệ của hai chúng ta?!"


"Lúc trước anh đã nói, tôi không cần phải quan tâm chuyện gì, anh nhất định sẽ giải quyết được..." Lúc nói lời này, âm thanh Trình Nhiên có chút run, nói được một nửa liền không nói nữa.


Trâu Vinh nghe ngữ khí gấp gáp của cậu ta, cau mày an ủi: "Em trước tiên bình tĩnh lại cái đã."


"Anh kêu tôi bình tĩnh như nào!" Trình Nhiên quát, "Có phải anh thấy gần đây thấy tôi sống quá tốt, nên cố tình tạo thêm phiền phức cho tôi để tôi ngột ngạt?"


Vừa dứt lời, liền nghe tiếng thở dốc kịch liệt bên kia điện thoại, một hồi lâu mới nghe Trâu Vinh nói: "Em đừng khóc, anh biết anh sai rồi."


Trình Nhiên không những không bị lời an ủi của gã đỡ hơn, ngược lại ngực trái còn đập nhanh hơn, khuôn mặt trắng nõn dần đỏ lên: "Anh chính là cái tên rác rưởi, cặn bã, bại hoại!"


Mắng xong, Trình Nhiên hít sâu một hơi, bình phục lại tâm tình, mới nói: "Khoảng thời gian này anh trước tiên đừng về nước, lát tôi sẽ gửi cho anh số tiền còn lại, từ nay về sau đừng gọi cho tôi nữa."


Nhìn điện thoại tắt máy, gọi lại lần nữa thì phát hiện đã bị Trình Nhiên kéo vào danh sách đen.


Trâu Vinh ném điện thoại xuống đất, sắc mặt khó coi, đôi mắt toát lên sự nham hiểm.


...


Diệp Chu gửi tin nhắn cho Trình Nhiên xong, hồi lâu vẫn không thấy đối phương trả lời, trong lòng vốn đã nắm chắc sáu đến bảy phần, bây giờ cậu liền nắm chắc tới chín phần.


Tám chín phần mười Trâu Vinh là cái người xúi nguyên thân giết người.


Về quan hệ của hai người, đến cùng là mối quan hệ gì đó với thụ chính, Diệp Chu cũng không rõ mấy.


Nhìn hot search vẫn đang tiếp tục tăng lên, người trong cuộc là Diệp Chu không chút nào gấp gáp, xử lý đơn giản vài cái liền đi đoàn phim.


Khi Diệp Chu tới, phát hiện bầu không khí của đoàn phim có chút vi diệu, mấy diễn viên mỗi người cầm một cái điện thoại cúi đầu chăm chú nhìn điện thoại, không biết là đang xem cái gì.


Phó đạo diễn cuối cùng cũng thấy cậu tới, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, vội vã chạy tới trước mặt Diệp Chu, lo lắng nói: "Đạo diễn Diệp, tôi thấy việc hot search bạo quá nhanh có chút gì đó không đúng, hot search cứ liên tục tăng hạng, tôi nghi ngờ có người giở trò sau lưng chúng ta."


"Chuyện này nếu như xử lý không tốt, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến bộ phim của chúng ta." Phó đạo diễn nói, kéo Diệp Chu vào một góc.


Tiến đến bên tai Diệp Chu nói: "Nếu không thì trước tiên chúng ta tiêu chút tiền để đẩy hot search xuống, chờ đề tài này hạ nhiệt xuống, chúng ta liền đăng bài thanh minh để giải thích." Diệp Chu nghe vậy nhíu mày, một mặt không hiểu ra sao: "Đẩy hot search xuống? Tại sao phải đẩy xuống, cứ từ từ đã." Nói, vỗ vai phó đạo diễn an ủi.


"Đây cũng coi như là chuyện tốt, cứ coi như đang tuyên truyền phim cho chúng ta miễn phí đi, nếu thật sự có người sau lưng đổ thêm dầu vào lửa, chúng ta còn phải cảm ơn họ nữa, giúp chúng ta tiết kiệm được bao nhiêu là phí tuyên truyền."


"Đạo diễn Diệp, ngài đừng đùa nữa!" Phó đạo diễn nghe xong quả thật muốn quỳ với Diệp Chu luôn, trên mặt hiện vẻ gấp gáp, vô cùng lo lắng mà nói: "Tin tức tiêu cực như này chỉ có thể tuyên truyền một mặt chút thôi a!"


"Bây giờ cư dân mạng toàn là hỏa nhãn kim tinh, vạn nhất để lại ấn tượng không tốt cho họ, nếu chúng ta muốn giải thích thì họ cũng không tin, thanh danh bết bát, như vậy liền tiêu!"


Diệp Chu nghe vậy, rơi vào suy tư.


Một lát sau, rốt cuộc gật gật đầu: "Anh nói đúng."


Thấy Diệp Chu đồng ý với ý kiến của mình, thần sắc phó đạo diễn hòa hoãn lại một chút, lập tức nói: "Việc này cứ để tôi giải quyết, tôi có quen biết vài người có thể giúp chúng ta."


Diệp Chu khoát tay: "Không cần, cứ để tôi xử lý là được, anh cứ chuẩn bị quay phim đi, chờ tôi quay lại rồi bắt đầu quay."


Phó đạo diễn sững sờ, bất quá ngược lại cũng không mấy kinh ngạc, dù sao ở trong cái nghề hỗn tạp của họ, mấy ai mà không có quan hệ.


Đưa mắt nhìn bóng lưng của Diệp Chu cầm điện thoại rời đi, tảng đá trong lòng phó đạo diễn cũng vơi đi hơn nửa.


Phó đạo diễn ngây thơ không biết, Diệp Chu căn bản không đi đẩy hot search xuống.


Sau khi Diệp Chu ra ngoài chỉ gọi hai cú điện thoại, cuộc gọi đầu tiên là gọi cho xưởng dây cáp treo, cuộc gọi thứ hai là gọi cho cảnh sát tiểu ca.


Gọi hai cuộc điện thoại này cũng chưa tới năm phút đồng hồ, khi chiếm câu trả lời chắc chắn, Diệp Chu quay lại phim trường liền vứt điện thoại sang một bên, không thèm quan tâm ngôn luận trên mạng, chuyên tâm tiến hành quay phim.


Mà weibo lúc này, sau khi trải qua đoạn thời gian lên men, đề tài về đoàn phim của Diệp Chu cũng đứng đầu bảng hot search.


Khu bình luận dưới bức ảnh được blogger kia đăng lên cũng đã có hơn vạn, khu bình luận quả thực như quần ma loạn vũ, đủ loại của dáng suy đoán như trăm hoa đua nở vậy.


Mấy phỏng đoán của cư dân mạng nói giống như họ đang nằm vùng trong đoàn phim của Diệp Chu vậy, nội tình như nào, hiện trường như nào, một bình luận được đẩy lên cao nhất, từng câu từng chữ nói như thật.


Sau khi blogger Giải Trí Tiên Tri Đạo đăng bài cũng không có phản ứng gì, hai giờ sau, liền đăng bài tiếp.


Giải Trí Tiên Tri Đạo V: Theo tin tức đáng tin cậy, mỗ đạo diễn kia hiện đang cố tìm biện pháp đẩy hot search xuống, khả năng không lâu nữa bài viết sẽ bị xóa, mọi người hãy quý trọng thời gian đi. Người biết nội tình đã gửi cho tôi mấy bức ảnh. [ tranh ảnh ][ tranh ảnh ][ tranh ảnh ]


Điều này liền dẫn tới một trận sóng gió, mọi người đều biết, quần chúng ăn dưa là một quần thể vô cùng kì lạ, lúc đầu những người này có thể không hứng thú với chuyện này, thế nhưng...


Chỉ cần vừa có người muốn đem hot search và sự tình đẩy xuống, sẽ lập tức dấy lên tâm lý phản nghịch của họ, sau đó liền lôi kéo bọn họ vào chuyện.


Nếu blogger không đăng bài này, thì kỳ thực chuyện này cũng đã hạ nhiệt, thế nhưng sau khi đăng bài này, vốn hot search trì trệ không tiến tới liền một đường vọt thẳng lên đầu bảng.


Trước máy tính, một thanh niên đeo mắt kính gọng đen mặt mang ý cười nhìn chằm chằm máy tính, cầm ly nước bên cạnh nhàn nhã uống một ngụm.


Thanh niên tên Phùng Tiên, do ba năm trước sau khi tốt nghiệp vẫn không tìm được việc, vận may run rủi mà tiếp xúc với giới truyền thông, dựa vào mấy bát quái trong giới giải trí mà tích lũy được người theo dõi, bây giờ cậu ta cũng cơ hơn trăm vạn người theo dõi đại V.


Chỉ cần mỗi ngày phát quảng cáo cũng có thể làm cho cậu ta không cần lo về ăn uống, thế nhưng hai năm trước Phùng Tiên không muốn phát quảng cáo nữa, không phải là cậu ta không cần tiền, mà so với việc phát quảng cáo, Phùng Tiên đã tìm được biện pháp kiếm tiền khác.


Vòng giải trí nước sâu, người theo dõi Phùng Tiên ngày càng nhiều, sức ảnh hưởng trong giới cũng ngày càng lớn, có không ít đoàn đội minh tinh bắt đầu hợp tác với cậu ta.


Hợp tác này đó không những phải tuyên truyền phim, xào nhiệt, cậu ta còn giúp mấy minh tinh bôi đen mấy đối thủ cạnh tranh.


Ngoại trừ đôi lúc chỉ đơn giản là mấy tin bịa đặt, nhưng lâu lâu vẫn sẽ có người cung cấp tin cho Phùng Tiên, dù sao đi nữa thì người trong giới vẫn nắm nhiều tin tức hơn cậu ta.


Phùng Tiên cũng thông minh, mấy tin cậu ta đăng lên thật thật giả giả trộn với nhau, nói cậu ta toàn bịa đặt, nhưng cũng có một phần là thật, nói cậu ta đăng sự thật, nhưng phần lớn cũng chỉ là bịa đặt.


Dựa vào cách này, người theo dõi Phùng Tiên hai năm gần đây ngày càng nhiều, có thể nói là cậu ta chỉ cần đăng bài là có thể kiếm tiền lời.


Đương nhiên cũng không phải cậu ta chưa gặp phiền phức, bởi vì cậu ta bôi đen quá ác, có mấy minh tinh nóng tính liền trực tiếp gửi cho cậu ta công hàm luật sư.


Mới đầu Phùng Tiên còn có chút hoảng sợ, thế nhưng sau này quen rồi, thì phát hiện mấy minh tinh cũng không gây ra sóng gió gì, vừa không có chứng cứ thiết thực, cậu ta căn bản không sợ, càng ngày càng kiêu ngạo.


Chỉ cần trả tiền cho cậu ta thì việc gì cậu ta cũng nhận.


Giống như việc này, vào hai ngày trước, có người liên lạc với cậu ta, sau đó gửi cho cậu ta mấy tấm hình, nói chỉ cần bôi đen đạo diễn này đến bước đường cùng, bôi đen càng ác, tạo ra ảnh hưởng tiêu cực càng lớn, thù lao càng phong phú.


Ở trong cái giới này nhiều năm như vậy, Phùng Tiên hiểu rõ làm thế làm mới tạo nhiệt và làm nhiệt độ chuyện này lên men không ngừng, sao cho đạt được hiệu quả lớn nhất.


Nhìn hot search đứng đầu bảng, ý cười trên mặt Phùng Tiên càng đậm, đem ly nước để xuống trên bàn, lấy điện thoại để gọi cho người kia thông báo thành quả của mình, sẵn tiện lấy tiền luôn.


Nhưng gọi liên tiếp mấy cuộc mà không một ai bắt máy, nụ cười Phùng Tiên liền cứng lại, cậu ta lấy một chiếc điện thoại khác trong ngăn kéo, bấm số điện thoại kia rồi gọi lại.


Điện thoại vẫn luôn ở đường dây bận cư nhiên thông máy!


Phùng Tiên: "Này, có nhìn thấy hot search..."


Cậu ta một câu vẫn chưa nói hết, điện thoại trực tiếp bị cúp, Phùng Tiên nhìn điện thoại bị cúp, sửng sốt vài giây, tính gọi lại, thế nhưng lại không gọi được.


Cậu ta đây là bị kéo đen??


Lúc này dù Phùng Tiên có ngu xuẩn đến mức nào đi chăng nữa cũng ý thức được có chút gì đó không đúng.


Nhìn đống bình luận dưới bài viết ngày càng nhiều, thế nhưng lúc này Phùng Tiên không cao hứng nổi, ngược lại dâng lên một trận hoảng loạn khó giải thích.


Rõ ràng cậu ta vừa mới đây uống nước, trước sau chưa được hai phút, cậu ta lại thấy miệng khô lưỡi khô.


Phùng Tiên cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại, cậu ta lấy điện thoại khác bấm số điện thoại kia, hi vọng có thể liên lạc được với đối phương.


Nhưng rất nhanh cậu ta liền thất vọng, dù lần này cậu ta đổi số điện thoại khác, thế nhưng đối phương vẫn không tiếp máy, khi hắn gọi lại lần thứ hai liền phát hiện mình lại bị kéo đen.


"Đệt!" Phùng Tiên đem điện thoại ném lên trên giường, lớn tiếng mắng một câu.


Quay trở lại trước máy tính, Phùng Tiên tính tìm tài khoản Weibo của đối phương để có thể liên lạc được với đối phương, nhưng sau đó cậu ta liền phát hiện, tài khoản kia đã biến mất.


Phùng Tiên chưa từ bỏ ý định chuyển nhập id của đối phương trên Weibo, nhưng vô luận cậu ta làm như thế nào, đều không có cách liên hệ với người kia.


"Con mẹ nó, thằng đó không phải là muốn lão tử đánh không công đi, thật chẳng ra cái gì!" Phùng Tiên hùng hùng hổ hổ, trong lòng có chút hối hận, trước đó bản thân nên yêu cầu đối phương chuyển tiền trước chứ không phải chỉ nhận tiền đặt cọc.


Nhìn nhiệt độ chuyện này vẫn đang không ngừng tăng lên, Phùng Tiên tức khí suýt nữa xóa bỏ bài đăng.


Bất quá cậu ta rất nhanh liền tỉnh táo lại, thật vất vả mới đem hot search đứng đầu bảng, cư dân mạng cũng đang nhiệt huyết sôi trào mà thảo luận, người theo dõi cậu ta cũng đang tăng lên không ngừng.


Nếu không xóa, dù cho không lấy được tiền, thế nhưng cậu ta có thể tự an ủi bản thân ít nhiều gì cũng nhờ vào hot search này mà thu hút được một lượng người theo dõi, nếu như xóa, cái gì cậu ta cũng không có được, trái lại còn bị người ta nghi cậu ta thu tiền.


Nghĩ tới đây, Phùng Tiên cắn răng, đến cùng vẫn không xóa.


Tuy không xóa bài đăng, nhưng Phùng Tiên nhìn cái hot search vẫn không nhịn được mà rầu rĩ, cậu ta đơn giản tắt luôn máy tính, cầm chìa khóa xuống lầu đi ăn cơm trưa.


Chờ hắn cơm nước xong trở về, mở máy tính lên Weibo, cư nhiên máy tính bị đơ, kẹt ở trang cá nhân nửa ngày vẫn không nhúc nhích gì được.


Bị như vậy Phùng Tiên cũng sửng sốt một chút, nhưng nghĩ tới bài viết kia của mình nằm trên hot search, bị đơ máy cũng là chuyện thường, có khả năng là cái đoàn phim kia đăng bài thanh minh đi.


Phùng Tiên đợi khoảng năm phút, máy tính mới khôi phục lại bình thường, cậu ta vào Weibo nhìn bình luận, có chút kinh ngạc nhìn đống bình luận đều mắng cậu ta cùng ha ha ha ha.


Cậu ta có chút mơ màng, nếu như cậu ta nhớ không lầm, đạo diễn cậu ta bôi đen lần này chỉ là một tiểu đạo diễn, cũng không có một đám fan cuồng giống mấy minh tinh lưu lượng kia đi?


Cái trận thế này...


Phùng Tiên khó giải thích được có chút hoảng hốt, cậu ta đóng lại phần bình luận, lên xem hot search.


Phát hiện hot search của mình vẫn còn nằm vị trí đầu bảng, thế nhưng hai hot search bên cạnh của cậu ta đã thay đổi.


Một cái là #công an A thị #, một cái thế mà là # công ty dây cáp treo Long Khê thanh minh #


Phùng Tiên nhấn vào cái đầu tiên, đập vào mắt là tài khoản chính thức của công an A thị mang theo dấu V tại nửa giờ trước đăng bài thanh minh.Công an A thị V: ngày 23 tháng 5 năm 2029, công an phường Tùng Bách nhận được một cuộc gọi báo án từ một đoàn phim, nói có người ác ý cố tình làm hư hại thiết bị quay phim, suýt nữa dẫn tới thương vong về người. Sau một hồi điều tra, thành công đem người tình nghi họ Hồ bắt được.


Người tình nghi họ Hồ là bị người khác xui khiến, cố ý làm hỏng dây cáp treo, hiện đang bị tạm giữ hình sự.


Phùng Tiên nuốt một ngụm nước bọt, tay run run nhấn thoát ra, tay nhấn cái hot search kia.


Công ty dây cáp treo Long Khê V: Trịnh trọng thanh minh: Cảm ơn đoàn phim ( một hồi trò khôi hài ) đã tín nhiệm, cũng như đã lựa chọn sử dụng dây cáp treo của công ty chúng tôi, sau khi nhận được cuộc gọi từ đạo diễn, công ty chúng tôi vô cùng coi trọng vụ việc lần này, liền lập tức phái nhân viên đi điều tra tình huống, trải qua một hồi điều tra, phát hiện dây cáp treo bị một con dao sắc làm hư, không liên quan đến chất lượng của sản phẩm.


Tới đây, mọi chuyện đều đã rõ ràng.Cái gọi là đạo diễn vì muốn tiết kiệm kinh phí, mà dùng hàng nhái, hay không quan tâm tới sự an toàn của diễn viên mà dùng hàng kém chất lượng chưa đánh đã tan.


Lúc công ty dây cáp treo Long Khê đăng Weibo, có không ít cư dân mạng

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi