NHẬT KÍ MUA NHÀ CỦA CÔ NÀNG NAM TÍNH



“Xán Xán, buổi tối ra ngoài đi, chúng ta tụ tập, ít khi có mặt một mỹ nữ như cậu, Lưu Khải cũng đi, buổi tối là thời gian đẹp nhất, ăn nhậu chơi bời một bữa, chi phí anh ta bao hết, chỉ đích danh cậu phải tới.”



Điện thoại vừa thông không cần chào hỏi, đầu bên kia truyền đến thanh âm nũng nịu làm chết người kia của Lâm Viện, Cố Xán Xán nghe được không khỏi run lên một chút.



“Có thể nói chuyện bình thường được không, cậu không cần phải dùng giọng nói như chị Chí Linh, nghe là lạ, bên cạnh có nam nhân a?” Cố Xán Xán dựa người vào sô pha, trên mặt đắp một lớp mặt nạ sữa.



“Lưu Khải ở kế bên…”



Đã rõ, lại là một hồi thanh âm trơn nhẵn.




Một lát sau, một giọng thô bạo mạnh mẽ như mọi khi truyền đến, âm thanh nền xung quanh cũng yên tĩnh hơn nhiều, “Cố Xán Xán, cậu rốt cuộc có tới hay không, một câu thôi, lão nương vất vả lắm mới có thể làm thịt tên Khải kia một chầu, cậu không đến cùng nhau tiêu phí, lòng mình không chịu nổi a!”



“Không đi, cậu cũng không phải không biết, mình một tháng gần đây vừa đi làm, vừa xem nhà ở, chân đi muốn gãy luôn, buổi chiều hôm nay vừa mới cùng Triệu Hoa đặt tiền cọc mua nhà, buổi tối mình phải đi ngủ sớm một chút, sáng mai còn phải giúp Triệu Hoa chuẩn bị giấy tờ vay nợ, cậu cùng Khải ca ca của cậu chơi vui vẻ đi.” Cố Xán Xán vừa nói vừa gỡ mặt nạ trên mặt xuống, lộ ra gương mặt hơi tròn, mới đắp mặt nạ xong, còn ẩm ướt mềm mại, nhìn như mới qua hai mươi một chút, trên thực tế thì cô vừa qua cái sinh nhật thứ tám sau hai mươi tuổi.



Nghe thấy khuê mật không chút do dự mà cự tuyệt, Lâm Viện tức giận mắng, “Cố Xán Xán, cậu là một người khác thường không giống ai, Triệu Hoa mua nhà cũng không ghi tên cậu, cậu mỗi ngày vất vả như vậy, sớm hay muộn bị người ta bán, còn giúp họ đếm tiền.”



“Tiểu Viện tử, cậu đúng là đang đố kỵ, không phải là bởi vì lễ mừng năm mới năm nay mình mang Triệu Hoa về gặp cha mẹ mà không dẫn theo cậu sao, yên tâm đi, bọn mình đây cho dù là xuất giá, vẫn yêu thương cậu, cậu hiện tại trước tiên tìm Lưu Khải ca ca chơi vui vẻ, ngoan, chờ mình làm xong mọi chuyện, sẽ bồi thường cho.”



Hai người là bạn bè cùng phòng trong ký túc xá đại học, sau khi tốt nghiệp thì đi làm ở cùng thành phố, quan hệ rất tốt, Lâm Viện rất đẹp, dáng người thon thả, tính cách cũng tùy tiện, Cố Xán Xán dịu dàng hơn một chút, nho nhã hơn một chút… Còn có chút giống rùa, đương nhiên đây là Lâm Viện đánh giá, Cố Xán Xán không hề thừa nhận, đó tuyệt đối không phải là như rùa, mà là thái độ cuộc sống nghiêm túc, chăm chỉ.



Ví dụ như áo ngủ của Xán Xán nhất định phải có hình vẽ hoa, nơi để bàn chải đánh răng chắc chắn là hướng nam, ra cửa trong túi nhất định phải có một cái la bàn, sau nhiều sự kiện cháy trên phương tiện giao thông công cộng, trong túi lại có thêm một cây búa…



Rửa sạch sữa trên mặt, bôi thêm một ít nước dưỡng da, Cố Xán Xán ngồi trên ghế, cầm trong tay cây viết, trên mặt giấy nhanh chóng tính toán, cô năm nay trong lễ mừng năm mới đưa Triệu Hoa về gặp cha mẹ, chuẩn bị kết hôn, cho nên mới có kế hoạch mua nhà.



Tuy rằng quá trình gặp mặt cha mẹ không vui vẻ lắm, bởi vì nhà Cố Xán Xán ở nông thôn, thân thích rất nhiều, bảy người cô, tám người dì, còn có mười mấy cậu, bà ngoại ông ngoại, ông nội bà nội, đối với độ tuổi của Cố Xán Xán ở nông thôn đã thuộc loại quá tuổi thặng nữ, cuối cùng cũng mang về một người bạn trai thì cực kỳ nhiệt tình, cơ hồ như tất cả đồ ăn ngon trong nhà đều được bưng lên bàn, khuyên ăn khuyên uống.



Chẳng qua Triệu Hoa là người thành phố, chịu không nổi kiểu nhiệt tình này, người nhà cô đem móng heo, chân gà đặt vào trong bát anh, anh ăn không vô, cuối cùng còn có vẻ mặt cau có, khiến cho mọi người rất xấu hổ, may mà nán lại nhà cô không quá ba ngày, cũng không phát sinh thêm chuyện gì khác, sau đó trở về thành phố đi làm, cha mẹ đối với Triệu Hoa coi như vừa lòng, Triệu Hoa cũng nói qua dự tính mua nhà, trong khoảng thời gian này, Cố Xán Xán dường như mỗi ngày đều phải chạy, từng góc trong thành phố đều đi tới, rốt cuộc cũng xem được một căn nhà giá cả thích hợp.



Triệu Hoa đi làm ở một công ty sản xuất phần mềm trò chơi, đang là quản lý sản phẩm, thu nhập không tồi, cha mẹ anh cũng đều có việc làm, điều kiện hoàn hảo, đã góp gần ba mươi vạn.



Mà người nhà Cố Xán Xán tuy ở nông thôn, nhưng là con gái duy nhất trong nhà, chính cô coi như cũng không chịu thua kém, hiện tại đang là quản lí ở một công ty trang web tình yêu và hôn nhân, tiền lương hơn năm nghìn.




Vốn dĩ Cố Xán Xán muốn hai người bỏ tiền ra mua nhà, ghi tên chủ sở hữu là hai người.



Nhưng Triệu Hoa nói tiền phần lớn là của cha mẹ anh bỏ ra, ghi tên hai người thì không thích hợp lắm, Cố Xán Xán cũng không nói nữa, dù sao hai người đều đã gặp qua cha mẹ hai bên, chuẩn bị kết hôn, cô bây giờ dù có tiền gửi ngân hàng của mình, thêm tiền của cha mẹ cho, bản thân bình thường sống tiết kiệm, cũng được mười lăm mười sáu vạn, vừa lúc, nhà ở kia chỉ hơn chín mươi, Cố Xán Xán lập kế hoạch đặt cọc lắp đặt trang thiết bị, còn chưa nói với Triệu Hoa, muốn cho anh một ngạc nhiên, gần đây công việc của anh rất nhiều, làm IT, luôn thường xuyên tăng ca, cũng không còn cách nào khác.



Nhìn số tiền mình gửi ngân hàng, nghĩ đến mình cùng người yêu ở thành phố có được một căn nhà, không cần phải đóng tiền thuê nhà nữa, Cố Xán Xán rất hài lòng vui sướng, cuối cùng cũng cảm nhận được cuộc sống thành thị, có nhà ở mới thật sự xem như đã an cư tại thành phố này. Cố Xán Xán rất mệt mỏi, cầm cuốn sổ, tiến lên giường, vừa mới nhắm mắt đã lập tức có tiếng ngáy nhỏ.







Một gian phòng mộng ảo màu hồng, trên tường, trên sôpha đều có hình Kitty, một người ăn mặc hợp thời, mặc váy liền áo bó sát người màu tím, áo choàng đen, tóc dài, cằm nhọn, mắt to, lông mi dài, đích thị là một mỹ nữ, đang dùng đôi môi đỏ mọng của mình hướng vào micro ca hát tình cảm nồng nàn, khi ca từ dừng lại, còn dùng đầu lưỡi liếm qua môi, nhìn người đàn ông ngồi cách đó không xa, yết hầu không nuốt được, một bài hát thông thường, lọt vào tai anh cứ như âm thanh của thiên nhiên.



Một bài hoàn tất, người đàn ông ra sức vỗ tay.



Người đàn ông mặc áo sơ mi trắng, quần tây dài, dáng cao, gương mặt rất tuấn tú, khuyết điểm duy nhất chính là cái mũi tẹt, nhưng chỉnh thể cũng không ảnh hưởng gì nhiều.



“Tiểu Phỉ, em hát càng ngày càng hay, bất quá có chút đa cảm, em xinh đẹp như vậy, sao lại cả đời cô đơn được.”



“Anh Triệu Hoa, anh cố ý hẹn em ra, không phải chỉ đặc biệt nghe em hát chứ! Anh cũng biết em và Xán Xán là đồng nghiệp, nếu như để người khác thấy thì không tốt lắm.” Hoàng Tiểu Phỉ vừa nói không tốt lắm, thân thể lại chậm rãi đi đến bên cạnh Triệu Hoa, cô xức nước hoa, gần như cố ý, hương thơm thản nhiên nhắm thẳng vào mũi Triệu Hoa.



“Đừng nói nữa, Tiểu Phỉ, em biết rất rõ, anh vẫn luôn thích em, lần đó hẹn gặp mặt, anh nghĩ đối phương là em nên mới đi, kết quả là âm kém dương sai, thành Cố Xán Xán, nhưng anh cuối cùng cũng cảm thấy không đúng, nghĩ tới nghĩ lui, anh vẫn không quên được em.” Triệu Hoa vẻ mặt thâm tình, vô cùng chuyên tâm, ánh đèn trong gian phòng lờ mờ, có một loại ám muội lưu chuyển.




Hoàng Tiểu Phỉ và Cố Xán Xán là đồng nghiệp, hai người đều là quản lí, được phân công quản lí hai nhóm khác nhau, vì quy luật cạnh tranh trong công ty, cho nên hai người có chút mâu thuẫn nhỏ, Cố Xán Xán làm việc rất nghiêm túc, lại tích cực cố gắng, thành tích nhóm quản lí vô cùng tốt, còn Hoàng Tiểu Phỉ lớn lên xinh đẹp, dáng người ổn, biết cách ăn mặc, luôn lợi dụng cửa sau, vài lần cướp đi khách của Xán Xán, qua vài lần, quan hệ hai người có điểm không hòa hợp, nói khó nghe chính là đối địch nhau, huống hồ gần đây tổng công ty có tin đồn, muốn công ty chi nhánh đề bạt một quản lí, Cố Xán Xán và Hoàng Tiểu Phỉ đều có tư cách được chọn, cứ như vậy, quan hệ của hai người càng thêm tế nhị.



Nghe Triệu Hoa nói người thích là mình, Hoàng Tiểu Phỉ hiển nhiên rất cao hứng, đây chứng minh mình so với Cố Xán Xán mạnh mẽ kia, cô xinh đẹp, cùng người đàn ông chưa vợ ở chung, khắp nơi đều mờ ám, Triệu Hoa và cô xem như cũng quá mờ ám đi, chẳng qua sau khi nghe nói ba mẹ anh đều làm nhân viên bình thường, anh cũng không xe không nhà, nên Hoàng Tiểu Phỉ không tiếp tục dấn sâu vào, chỉ là ngày thường rảnh rỗi liên lạc, nói chuyện phiếm, nhắn tin qua lại, hơn nữa sau khi biết Triệu Hoa trở thành bạn trai của Cố Xán Xán, loại liên lạc này càng thường xuyên hơn một chút.



“Anh Hoa, anh gạt người ta, mọi người trong công ty đều biết, anh lễ mừng năm mới đã gặp cha mẹ của Cố Xán Xán, hai người còn chuẩn bị mua nhà kết hôn.” Trong lòng cười thầm, trên mặt Hoàng Tiểu Phỉ lại là bộ dáng làm nũng oán giận, trong lúc thân thể nhích tới gần Triệu Hoa hơn, vốn bọn họ có chút ái muội, hơn nữa đối phương là bạn trai của Cố Xán Xán, cũng có cảm giác thành tựu.



“Đừng nói nữa, anh không nghĩ tới Cố Xán Xán này thoạt nhìn dịu dàng điềm đạm, người trong nhà lại thô lỗ như vậy, ba mẹ cô ấy đều là nông dân ở nông thôn, không văn hóa, thấy mẹ cô ấy như vậy, nghĩ đến Cố Xán Xán tương lai cũng bộ dạng đó, anh còn hơi không rét mà run, nếu lấy cô ấy, anh yếu mệnh chắc. Kỳ thực đây không phải là vấn đề, quan trọng người anh thích từ trước đến giờ là em, không ngại đến công ty đón cô ấy cũng là để nhìn em nhiều hơn chút, anh quyết định chia tay rồi. Hơn nữa, anh đã muốn mua nhà, ngay tại hoa viên Tân Thành, hai phòng ngủ, hai phòng làm việc một phòng khách, Tiểu Phỉ, em đồng ý anh đi, chúng ta yêu nhau, với lại mua nhà còn dư ít tiền, anh có thể mua cho em một chiếc xe, đến lúc đó chúng ta có nhà ở, lái xe đi làm, rất thuận tiện.” Triệu Hoa nói thuận mồm thuận miệng, bởi lúc trước ở nhà Cố Xán Xán, anh đã từng nói qua như vậy với ba của Xán Xán, nói chuẩn bị mua nhà kết hôn, sau đó mua xe cùng nhau đi làm, chẳng qua đối tượng hiện tại thay đổi thành Tiểu Phỉ.



Anh tự nhận đoạn thời gian nói với Xán Xán mình mỗi ngày tăng ca, đã muốn ám chỉ đủ rõ ràng, hơn nữa so đi so lại, Cố Xán Xán không có hương vị nữ nhân, mà Hoàng Tiểu Phỉ trước mắt, gợi cảm xinh đẹp, hai người vốn vẫn mờ ám, trước kia do mình không nhà không xe, cũng biết xấu hổ không mở lời, bây giờ nhà đã có, Triệu Hoa quyết định thổ lộ với Hoàng Tiểu Phỉ.



Hoàng Tiểu Phỉ có chút thẹn thùng cúi thấp đầu, chạm vào ngực Triệu Hoa, Triệu Hoa thuận thế đưa tay, hai người ôm nhau.



Quả thực thì lúc đầu, Hoàng Tiểu Phỉ không coi trọng Triệu Hoa, cô muốn tìm một người có tiền, bằng điều kiện của cô, có người chân chính có tiền, còn nguyện ý bao nuôi, chỉ là không muốn lấy cô, vốn cảm thấy Triệu Hoa dáng vẻ cũng được, mỗi tội nghèo, hiện tại nghe anh nói như vậy, mới biết được anh cũng có tài sản, mua nhà lại mua xe, Tân Thành hoa viên kia chính là tòa nhà mới nhất, rất không tồi, quan trọng nhất là…, Triệu Hoa chính là bạn trai của Cố Xán Xán a, Hoàng Tiểu Phỉ dựa vào trong ngực Triệu Hoa có thể tưởng tượng, khuôn mặt Cố Xán Xán có bao nhiêu buồn cười, đồng thời thân thể lại cọ cọ, đem cái bra (áo nịt ngực) dán trên ngực mình càng dùng sức áp sát lên người Triệu Hoa.



Triệu Hoa cũng kiềm lòng không đậu cái ôm của Hoàng Tiểu Phỉ, nhanh chóng tìm được miệng cô, không thể chờ được hôn lên, đầu lưỡi mạnh dạn tiến vào trong khoang miệng của cô, mà thân thể Hoàng Tiểu Phỉ hoàn toàn dính trên người Triệu Hoa, ánh sáng từ ngọn đèn mờ ám ôn nhu.



Trong căn phòng thuê giản dị, Cố Xán Xán vẫn ôm quyển sổ ngủ, trên mặt hiện lên một nụ cười nhạt.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi