NHẬT KÝ CÔ NÀNG NAM CHÂM


Ngọc bật dậy khỏi giường, mở đèn lên, lấy trong cặp sách cái IPad. Cô nàng bắt đầu viết nhật ký: "Hôm nay, ngày…bao nhiêu ý nhỉ, thôi bỏ đi. Vậy là mình đã viết xong câu thứ nhất và câu này là câu thứ hai. Bây giờ đang viết câu thứ ba. Chuyển sang câu thứ tư bắt đầu dài dài rồi đấy. Câu thứ năm ư, chưa đáng để nói ra vấn đề. Ô, đã sang câu thứ sáu rồi đấy nhỉ. Chấm hết câu trước để chuyển sang câu thứ bảy. Dĩ nhiên sau câu thứ bảy là câu thứ tám. Câu thứ Chín vẫn chưa thể nói và mình muốn để sang câu thứ mười. Để mai nói!". Viết xong, Ngọc đi ngủ. Trong giấc mơ, ngọc mơ thấy một chàng Hoàng Tử đứng sau một làn khói mờ ảo. Thứ duy nhất Ngọc nhìn thấy chính là: anh ấy đang cười, một nụ cười tuyệt đẹp, ấm áp như ánh nắng giữa mùa đông.………………
Sáng hôm sau, từng tia tắng mong manh xuyên qua cửa sổ, nhẹ nhàng đặt lên môi nàng công chúa đang say giấc nồng một nụ hôn. Ngọc choàng tỉnh dậy. Căn phòng buổi sớm mai thật lung linh. Tường được sờn màu trắng xoá và có một vài bông hoa hồng được vẽ trên tường. Cánh cửa ra vào đưởc xây hình trái tim màu hồng, tay vịn cũng hình trái tim nốt. Giữa phòng là cái giường hình trái tim màu hồng. Phía trên là đèn hình trái tim màu trắng. Góc phòng là một chiếc tủ nho nhỏ hình chữ nhật nửa trắng nửa hồng đựng tách, cà phê và nước nóng. Cạnh cửa sổ có bộ bàn ghế gỗ hình trái tim nốt. Vào phòng tẵm đánh răng rửa mặt và tắm rửa. Trở ra, Ngọc mặc trên mình bộ Đồng phục trường Shinhwa. Đi về phía bộ bàn ghế cạnh cửa sổ, Ngọc đã thấy một chiếc bánh pizza và tách cà phê nóng hồi được đặt trên mặt bàn. (Là do người giúp việc mang lên ý mà) Ngồi ăn bánh và nhâm nhi tách cà phê. Ăn xong, cô đi về phía cái bộ đàm hình trái tim gẵn trên tườnng, bấm nút nói hai từ Dọn Dẹp ngắn gọn (bộ đàm liên lạc với giúp việc). Cô đi thẳng xuống sân. Lái chiếc xe ô tô con màu đỏ chói loá đi, đang đi cô nhìn thấy một đám người mặc đồ đen đứng chặn đầu xe của mình, cô xuống xe. Định mở miệng thì một tên đứng giữa nói: "Bắt lấy cô ta!". Nói xong, hai tên khác đi lên giữ lấy hai cánh tay Cô.

Ngọc: "Các người muốn gì?"
Tên Đó: "Bẵt cóc tống tiền!"

Cô cố vùng vẫy nhưng không được. Chúng vác cô lên. Vào xe cũa cô, cô bị bịt miệng và chói chân tay. Trên đường đi, cô cố gắng mở to mắt để nhớ rõ con đường này. Cho xe chạy vào rừng, chúng đem cô vào một ngôi nhà hoang. Tuy là nhà một tầng nhưng cửa sổ cách mặt đất khá cao, nhảy xuống què chân như chơi.
…………………


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi