NHẬT KÝ TÌNH YÊU CỦA NỮ THẠC SĨ

11,

Đương nhiên là không thể.

Trong cuộc họp nhóm, tôi đánh rắm một cái, run rẩy kết thúc mà không có báo cáo nào.

Người hướng dẫn im lặng thật lâu, mãi sau mới hỏi tôi một vấn đề, tôi lắp bắp nói nửa câu, các anh chị tiền bối thấy thế bèn lên tiếng giúp tôi.

Cuối cùng, người hướng dẫn cau mày nói: “Bảo em lên báo cáo chứ không phải lên chuẩn bị bản thảo. Tuần sau quay lại.”

Không có tính công kích, nhưng tính xúc phạm cực kỳ cao.

Giống y hệt con trai ông.

Tôi thất thần bước xuống bục giảng, đàn chị đi tới huých tay tôi: “Tiến triển của em với Thái tử Trần thế nào rồi?”

Tôi sửng sốt, Thái tử Trần là ai?

Chị ấy hất cằm về phía người hướng dẫn.

À, người hướng dẫn của tôi trong phòng thí nghiệm là người có một không hai, con trai của ông ấy là Thái tử chứ còn gì nữa.

Nghe xong tôi lại càng buồn hơn.

“Thái Tử không coi trọng dân nữ, bảo dân nữ không được có dã tâm thấy người sang bắt quàng làm họ.”

Đàn chị nghe xong đầu đuôi thì cho tôi lời khuyên, “Thái tử nhà người ta sao có thể dễ dàng theo đuổi được, làm ở bệnh viện đúng không? Bác sĩ ai cũng vất vả, em mau đi gửi sự quan tâm và ấm áp đi!”

Tôi nhìn chằm chằm vào bóng lưng lạnh lùng kiêu ngạo của giáo sư Trần trước mặt, quyết định thử thêm một phen.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi