NHẶT NHẦM THOẠI BẢN LẬU, TA BẮT ĐƯỢC PHU QUÂN NHƯ Ý

Tạ Uẩn đứng dậy cầm đồng tiền này ở trong tay.

Mặt chính của đồng tiền có viết mấy chữ phong hoa tuyết nguyệt, hắn tùy tay xoay mặt bên kia của đồng tiền lại.

Dưới ánh nến lắc lư khiến cho hoa văn sau lưng của đồng tiền đặc biệt rõ ràng.

Tang Yểu còn đang tiếp tục nói: “Ta cố ý mang nó đến đây là hy vọng sau này chúng ta có thể chung sống hòa thuận với nhau, chàng cũng không nên bắt nạt ta nha!”

Tạ Uẩn lặng lẽ nhìn chằm chằm hoa văn có động tác có thể gọi lớn gan này.

Một lát sau, ánh mắt của hắn chậm rãi dừng ở trên người thiếu nữ đang ngoan ngoãn ngồi ở trên giường.

Nàng mặc một chiếc áo ngủ mỏng, bởi vì tẩy đi lớp trang điểm dày nặng cho nên vẻ ửng đỏ trên gương mặt nàng vô cùng rõ ràng. Sự căng thẳng của nàng thật sự quá rõ ràng, Tạ Uẩn muốn xem nhẹ cũng đều rất khó.

Bắt đầu từ sau khi bái đường, nàng đã căng thẳng.

Tạ Uẩn nắm chặt đồng tiền vào trong lòng bàn tay, lặng lẽ hỏi: “Hòa thuận về phương diện kia?”

Hắn lại nói: “Tại sao ta lại muốn bắt nạt nàng?”

Tang Yểu trả lời không được, thật ra Tạ Uẩn cũng không hề bắt nạt nàng.

Tạ Uẩn giống như cũng không quan tâm đến đáp án của nàng, hắn chậm rãi đi về phía nàng và Tang Yểu vội vàng đặt hai chân lên trên giường. Sau đó di chuyển vào bên trong và nhường vị trí ra cho Tạ Uẩn.

Hắn đưa đồng tiền đến trước mặt nàng và dò hỏi: “Vừa rồi nàng muốn cầm nó đi ngủ sao?”

Tang Yểu ngẩng đầu nhìn xem bóng dáng cao lớn của hắn, cái từ ngủ này làm nàng bắt cảm thấy mẫn cảm. Nàng lắc đầu và nhỏ giọng nói: “Chàng giúp ta đặt ở trên bàn là được rồi.”

Tạ Uẩn đặt cái đồng tiền này lên trên bàn nhỏ bên cạnh mép giường.

Một chiếc giường lớn như vậy, từ khi Tạ Uẩn đến gần nàng thì mùi hương hoa nhè nhẹ trên người nàng xâm nhập lại đây.

Bởi vì động tác di chuyển thân thể của nàng khiến cho chiếc áo ngủ mỏng đặc biệt này lộ ra da thịt sứ trắng ở bên trong.

Về thân thể của nàng, rất lâu trước đây Tạ Uẩn đã từng nhìn thấy qua một góc. Trước khi hắn bước vào cửa thì hắn cũng đã chú ý đến bộ quần áo đặc biệt này.

Nàng cho rằng hạn chế cử động như vậy thì có thể che đậy được cái gì đó nhưng thật ra không hề có tác dụng gì.

Tạ Uẩn cũng không muốn nhắc nhở nàng.

Từ tháng sáu đến tám tháng, cuộc hôn nhân này đối với hắn mà nói còn phức tạp hơn so với khi phải xử lý bất kỳ chuyện gì.

Từ trước đến nay hắn chán ghét loại chuyện thực hiện quá trình lặt vặt này, thật ra hắn cũng có thể chọn làm đơn giản hơn và như vậy không cần đến tháng tám, tháng sáu là có thể gả vào.

Nhưng cuối cùng hắn vẫn lựa chọn làm theo lễ chế, không để cho nàng thiếu sót bất cứ thứ gì.

Bây giờ chuyện này rốt cuộc tuyên bố kết thúc, hắn ngược lại không vội mà tìm hiểu hết về nàng.

Bóng đêm đã khuya dần, bên ngoài vô cùng yên tĩnh.

Tư thế của Tạ Uẩn tự nhiên cởi áo ngoài đang mặc trên người ra, sau đó đặt nó bên cạnh cái đồng tiền kia.

Mỗi một động tác của hắn đều được phóng đại trong mắt của Tang Yểu.

Nàng nghe thấy trái tim của mình đập liên hồi.

Ngọn nến trên cây đèn đã bị thổi tắt, trong phòng trở nên tối đen hơn.

Hắn nửa nằm ở bên cạnh nàng nhưng hắn cũng không có động tác gì.

“……”

Tại sao hắn không có động tác gì vậy?

Cũng không thể làm cho một tiểu cô nương là nàng động trước đi.

Tang Yểu lấy hết can đảm và di chuyển về phía hắn, sau khi để bản thân đụng tới hắn thì nhắc nhở nói: “Chúng ta ngủ…… Ngủ đi.”

Lúc này Tạ Uẩn mới nhìn về phía nàng.

Trên gương mặt của của nàng vẫn còn vẻ mũm mĩm mà hắn quen thuộc, tóc dài rối tung ngoan ngoãn ở trên vai và đầu của nàng dựa vào trên bờ vai của hắn. Có thể thấy được sau khi nói xong câu nói này thì đã lấy hết toàn bộ dũng cảm của nàng.

Chuyện này không được.

Ánh mắt của Tạ Uẩn rũ xuống, giống như nàng mong muốn mà vươn tay về phía nàng.

Tang Yểu theo bản năng trốn một chút, nhưng nam nhân không có hề có ý định lui bước. Đầu ngón tay của hắn mạnh mẽ dừng ở trên gương mặt của nàng, lòng bàn tay cọ qua cằm của nàng.

Tang Yểu không dám di chuyển.

Đây là lần đầu tiên Tang Yểu bị hắn vuốt ve bằng danh nghĩa ham muốn, nàng mím môi lại rất chặt và cảm thấy nơi bị hắn sờ qua bắt đều trở nên tê dại.

Thật ra nàng cũng không chán ghét Tạ Uẩn tới gần, chỉ là mỗi một lần hắn chạm vào nàng đều khiến thân thể và trong lòng của nàng cảm thấy khó khăn giống như là nước nóng đang sôi trào. Nàng khống chế không được sẽ cảm thấy rất căng thẳng, muốn tìm cái chăn che bản thân lại.

Tay của Tạ Uẩn đi tới cổ của nàng giống như đang vuốt ve một món đồ sứ tinh xảo.

Tang Yểu cảm thấy rất ngứa.

Sau đó hắn tiếp tục đi xuống và cho đến khi chạm tới vạt áo của nàng, hắn biết ở dưới đó không xa có che giấu một nốt ruồi nhỏ.

Hắn nhẹ nhàng đẩy vạt áo ra một chút.

Tang Yểu không biết tại sao động tác của hắn lại chậm như vậy, chuyện này còn dày vò hơn so với để nàng trực tiếp cởi quần áo ra.

Hắn rốt cuộc được như ý nguyện mà nhìn thấy trọn vẹn nốt ruồi kia, ở bên bờ vực của nguy hiểm.

Hắn cảm thấy rất vừa lòng.

Càng thêm cảm thấy quyết định lúc trước cưới nàng là một sự lựa chọn vô cùng chính xác.

Nhưng hắn rất kiên nhẫn, hắn vẫn chưa duỗi tay chạm vào đó.

Tang Yểu vẫn luôn cứng đờ không dám di chuyển, nàng cảm thấy bộ ngực của mình mát lạnh và chờ đến động tác tiếp theo của Tạ Uẩn. Giống như trong lúc vô tình chạm tới nàng và khiến cảm giác xấu hổ trong lòng nàng rốt cuộc đạt tới đỉnh núi.

Nàng theo bản năng lui về phía sau.

Nhưng nàng vừa mới lui lại thì lập tức cảm thấy hối hận, thật ra nàng không có từ chối mà chỉ là chưa từng trải qua chuyện này. Động tác của hắn lại chậm nên lúc này nàng mới thật sự không nhịn xuống được.

Tang Yểu vốn dĩ nghĩ rằng Tạ Uẩn sẽ đuổi theo giống như vừa rồi.

Nhưng hắn không có.

Trên gương mặt tuấn tú lạnh lùng kia nhìn không ra được một chút biểu cảm gì đó có liên quan đến dục vọng.-

Ánh mắt của hai người nhìn thẳng vào nhau, Tạ Uẩn bình tĩnh rút tay lại.

Bầu không khí kiều diễm vừa rồi giống như cũng bị hắn mang đi, hắn nhỏ giọng nói: “Ngủ đi.”

Tang Yểu ngẩn người, đây là có ý gì vậy? Hắn đang tức giận sao?

Tang Yểu thậm chí không chỉnh sửa lại quần áo của mình, nàng chủ động nắm lấy cánh tay hắn và lắp bắp giải thích nói: “…… Ta không phải cố ý.”

Tạ Uẩn lại nói: “Không viên phòng cũng không có việc gì.”

Tang Yểu: “Thật sự có thể chứ?”

Tạ Uẩn ừ một tiếng và tiếp theo nói: “Đây là chuyện của ta và nàng, không cần để ý đến người khác.”

“Nếu nàng không thích thì thôi.”

“……”

Hắn còn chưa nói dứt lời nhưng lời vừa nói ra đã khiến Tang Yểu cảm thấy hơi áy náy. Làm gì có người nào thành thân mà không viên phòng chứ, nàng không thể hành động như vậy được. Trước khi đi Đại bá mẫu và những người khác đều đã nhắc nhở nàng, nàng vốn dĩ còn muốn dẫn đường hắn nữa đó.

Bây giờ chuyện này rốt cuộc là gì chứ?

Ngoài ra động tác vừa rồi của nàng tám phần là khiến hắn tổn thương. Bộ dáng này của hắn chắc chắn là đang tức giận.

Nàng lại tiến đến gần Tạ Uẩn một chút, sau đó nhỏ giọng giải thích với hắn: “…… Ta không có kháng cự, ta chỉ là hơi sợ hãi một chút. Chàng không cho người ta cảm thấy sợ hãi sao?”

Nàng run rẩy vươn tay và cứng đờ ôm lấy eo của Tạ Uẩn, sau đó nói: “Chàng đừng tức giận.”

Sau khi suy nghĩ một lúc, nàng lại đỏ mắt nói thêm một câu: “Chúng ta tiếp tục đi.”

Đầu của nàng đặt trên bả vai của Tạ Uẩn, cánh tay gầy yếu đặt trên eo của hắn và thậm chí có thể cảm nhận được cơ bắp trên bụng của hắn.

Nhưng nếu nàng ngẩng đầu nhìn một cái thì sẽ phát hiện ra trên mặt của nam nhân thật ra không hề có bất kỳ dấu vết tức giận nào.

Khi được nàng chủ động ôm như vậy Tạ Uẩn mới chậm rãi đáp: “Không phải là nàng không căng thẳng sao?”

Tang Yểu đang cảm thấy căng thẳng, cho dù là bây giờ nàng cũng không thể chấp nhận được chuyện kia.

Tang Yểu nói: “Ta chỉ là chưa thử qua nên ta không phải rất biết, cũng không biết nên làm cái gì bây giờ?”

Tạ Uẩn nghe vậy thì giơ tay nắm lấy cằm của nàng, khiến nàng nhìn thẳng vào hắn và sau đó nghiêm túc nói: “Một khi đã như vậy, ta đây miễn cưỡng có thể giúp nàng luyện tập một chút.”

Tang Yểu: “…… A?”

Chuyện này luyện tập như thế nào?

Tạ Uẩn nói: “Giữa ta và nàng ngoại trừ lúc trước nàng hôn ta một chút thì chưa từng lại có thêm bất kỳ tiếp xúc nào.”

“Nàng cảm thấy căng thẳng cũng là rất hợp lý, nhưng sau này nếu quen với việc thân thiết thì chuyện này sẽ diễn ra tự nhiên như nước chảy thành sông.”

Hắn dừng một chút và lại bổ sung nói: “Ta cũng giống như vậy.”

Tang Yểu thay đổi tư thế và nàng ngồi quỳ trước mặt hắn, trên gương mặt xinh đẹp đỏ bừng và đại não còn đang nhanh chóng tự hỏi lời đề nghị này của hắn.

Hắn nói giống như cũng rất có lý.

Mặc kệ là Tạ Uẩn hay vẫn là nàng, loại chuyện này đều có hơi ngạc nhiên. Nàng không biết và Tạ Uẩn cũng sẽ không biết, còn không bằng cả hai cùng nhau sờ soạng vẫn tốt hơn.

Vừa lúc cũng cho nhau một cơ hội giảm xóc, cứ chậm rãi từ từ tiến lên và không cần từ lúc bắt đầu thì đã tiến hành làm chuyện đáng sợ như vậy.

Cứ như vậy, nàng chắc là cũng không nhanh chóng mang thai sinh con đâu.

Sau đó lại có thêm vấn đề.

“…… Vậy luyện tập như thế nào đây?”

Sắc mặt của Tạ Uẩn không hề thay đổi, môi mỏng khẽ mở và nhìn nàng nói: “Tang cô nương, xin mời nàng đến đây hôn ta.”

Tang Yểu nghe vậy thì hô hấp ngừng lại, nhưng gương mặt của nàng lại không thể đỏ hơn nữa. Thật ra cái đề nghị này cũng không phải rất quá đáng, bởi vì trước kia nàng từng hôn Tạ Uẩn.

Do dự nửa ngày, gương mặt của Tang Yểu thẹn thùng và sau đó chống cánh tay rồi ghé sát vào Tạ Uẩn.

Nàng ngửi được mùi hương mát lạnh trên người hắn.

Sau đó ở dưới ánh mắt của nam nhân, nàng nhắm mắt lại nhẹ nhàng dán một chút lên môi của hắn.

Hô hấp quấn vào nhau.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi