NHÌN LÊN - THỦY MẬT ĐÀO VỊ

Editor: Olwen_5

Trở về khách sạn, cô đi tắm rửa trước. Ra tới cửa đã là gần sáng.

Hiện tại với trước kia giống nhau, Thời Lục mất ngủ, không ngủ được, phải mượn đến cồn.

Cô say nằm ở trên giường, nửa tỉnh nửa mê. Thời Lục mơ thấy rất nhiều chuyện trước kia.

Đó là khi cô còn còn rất nhỏ, là lúc học lớp 2.

Cô không thích nói chuyện, tính tình kiêu ngạo, học tập cũng không tốt, bị một số nữ sinh cô lập.

Chỉ có một nam sinh nghịch ngợm chơi cùng cô.

Nam sinh đó rất kỳ quái, rất thích ngược đãi động vật nhỏ bé.

Thời Lục nhìn thấy hắn cố ý đem con mèo ném từ nơi rất cao xuống dưới đất, cũng từng nhì thấy hắn cố ý bẻ gãy cánh chuồn chuồn.

Lúc nhìn thấy những cảnh tượng đó, Thời Lục không có cảm giác thoải mái, cũng không cảm thấy những động vật nhỏ đó đáng thương.

Cô khi đó bắt đầu cũng đã thể hiện ra bản thân cùng những người khác không giống nhau.

Cô lười đến động thủ, cho nên chỉ có một mình, yên lặng nhìn các nữ sinh khác chơi.

Sau đó, cô đem những việc này viết vào nhật ký.

Còn ở phía sau viết về nam sinh kia, hắn sẽ khi dễ động vật nhỏ, rồi đem chúng vào một cái hộp, đó mới là cách tra tấn tàn nhẫn nhất.

Vô tình nhật ký của cô bị giáo viên đọc được, sau đó cô và nam sinh kia đều bị gọi phụ huynh.

Nam sinh kia cha mẹ biết con của mình làm ra những việc này, lập tức đưa hắn đi tới bệnh viện kiểm tra, biết được bị rối loạn nhân cách, liền đưa hắn đi trị liệu, dừng lại việc học.

Thời Lục không đi bệnh viện.

Cô chỉ ở nhà nghỉ ngơi một tuần.

Anh trai cô khi còn nhỏ thân thể không tốt, dễ sinh bệnh, cha mẹ một bên lo công công, một bên muốn anh trai cô đi bệnh viện.

Thời Lục không thích ở bên ai khác ngoài cha mẹ, cho nên luôn cô chỉ ở nhà một mình, chỉ có bảo mẫu làm theo giờ tới nấu cơm cho cô.

T

rở lại trường học, cô hỏi mẹ rằng không đưa cô đi bệnh viện kiểm tra sao?

Mẹ nói có bệnh chính là anh trai cô.

Vì thế Thời Lục ở nhà một tuần, sau đó trở lại trường học, người khác đều nói cô là "Tiểu quái vật", còn có người đổ ly nước lên người cô, nói cô so với rắn máu lạnh giống nhau.

Những bọn nhóc đó cho rằng mình làm việc chính nghĩa, cũng không phát giác được chính họ đang làm tổn thương cô.

Thời Lục biết cha mẹ rất bận, còn muốn chăm sóc anh trai, cô cũng chưa từng nói cho bọn họ điều này, mấy năm tiểu học kia vẫn luôn là ám ảnh trong cô.

Lên sơ trung, bởi vì bắt đầu có nam sinh cô, hơn nữa cô biết tặng quà cho người khác, quan hệ bạn bè của cô cũng trở nên tốt.

Còn có một chuyện rất nhỏ.

Có lần cô với anh trai cãi nhau, anh trai cô không lựa lời, nói ra cho cô biết một bí mật "Em không biết bản thâm mình phiền sao? Ngay cả cha mẹ cũng không em, đây là nhà anh"

"Ba mẹ căn bản là không nghĩ sẽ sinh ra em, ai biết được em lợi hại, uống thuốc rồi cũng không ngăn được mà sinh ra"

Khi đó Thời Lục còn rất nhỏ, cũng không biết "Uống thuốc" là có ý tứ gì.

Tuy rằng không hiểu, nhưng Thời Lục có thể cảm nhận được những lời này chứa đầy ác ý, hơn nữa đem những lời này ghi nhớ rõ trong lòng, nhớ thật lâu, thật lâu, chô đến sau khi lớn lên rốt cuộc cũng hiểu ra.

Thời Lục bị bóng đè, ngủ không ngon, thà không ngủ còn hơn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi