Ngày hôm sau, Diệp Huyên Thành đi công tác, Khâu Hàn ở trong phòng xem văn kiện.
Bởi vì xem quá nhập tâm, cơm trưa cũng quên ăn, mãi cho đến buổi chiều đói bụng lắm mới chuẩn bị xuống nhà ăn ăn bữa tối.
Lúc này đột nhiên vang lên tiếng đập cửa, Khâu Hàn đi đến mở cửa, nhìn Trương Đồng đứng ở ngoài cửa thì hỏi: “Có việc?”
Mặt Trương Đồng không biểu tình nói: “Đi với tôi.”
“Vì sao tôi phải đi với anh?” Khâu Hàn cảm thấy không thể hiểu được.
Trương Đồng nói: “Diệp tổng kêu cậu đi qua.”
Khâu Hàn hơi tự hỏi một chút, đối với hắn nói: “Anh chờ một chút.” Sau đó đóng cửa phòng lại, vào phòng ngủ thay quần áo, dù sao cậu cũng không thể mặc áo ngủ đi ra ngoài được.
Khâu Hàn không biết Trương Đồng muốn mang mình đi đâu nhưng nếu là Diệp Huyên Thành gọi cậu, cậu cũng liền lười hỏi, cũng chỉ đi theo Trương Đồng.
Trương Đồng mang Khâu Hàn tới nhà ăn, ý bảo cậu nhìn bên trong, Khâu Hàn đi qua xem, Diệp Huyên Thành đưa lưng về phía cậu, đang mặt đối mặt ăn cơm cùng Hứa Vân Kỳ.
Lúc trước Khâu Hàn cũng đã tới nhà ăn này vài lần, bởi vì ăn ở trong khách sạn thì tiện hơn nhưng cậu nhớ rõ thời điểm lúc trước cậu tới, mỗi lần tới đều có rất nhiều khách, lần này nhà ăn lại chỉ có Diệp Huyên Thành cùng Hứa Vân Kỳ.
Trương Đồng nói: “Diệp tổng bao nơi này hai tiếng, chỉ vì để cùng ăn cơm với tiên sinh Hứa.”
Khâu Hàn quay đầu nhìn hắn một cái, sau đó chuẩn bị đi vào bên trong, lại bị hắn duỗi tay ngăn lại.
Khâu Hàn lạnh mặt hỏi: “Làm gì?”
Trương Đồng cười cười nói: “Người ta ở hẹn hò, cậu cứ như vậy đi vào quấy rầy bọn họ thì không tốt lắm, thức thời một chút tự mình rời đi đi.”
Khâu Hàn nhíu mày: “Không phải anh nói, chú kêu tôi tới sao?”
Trương Đồng một bộ nghe không hiểu Khâu Hàn đang nói cái gì: “Tôi có nói qua sao? Chẳng lẽ không phải chính cậu muốn cùng tới đây, hơn nữa muốn xông vào sao?”
Lửa giận trong lòng Khâu Hàn trồi lên, cậu căm tức nhìn Trương Đồng nói: “Anh đang chơi tôi?”
“Tôi có sao?” Trương Đồng dùng ngữ khí vô tội nói: “Cậu đừng oan uổng tôi nha, tôi vừa rồi chỉ nói với cậu một chút chuyện công việc, là chính cậu một hai phải cùng lại đây.”
Ánh mắt Khâu Hàn lạnh băng nhìn Trương Đồng, sau đó đột nhiên cười nhìn hắn nói: “Trương bí thư, Anh là muốn tuyên chiến cùng tôi sao?”
“Tôi không biết cậu đang nói cái gì.” Trương Đồng lắc đầu nói.
“Tốt lắm, tôi vô cùng thưởng thức sự dũng cảm của anh.” Ánh mắt Khâu Hàn nghiêm túc nói: “Tôi nhận lời khiêu chiến.”
Khâu Hàn nói xong, xoay người rời đi, vốn dĩ tâm tình cậu đã phiền muộn, suy nghĩ thì hỗn độn, mới có thể ăn thiệt ở trong tay Trương Đồng, bất quá cậu cũng muốn cảm ơn hắn, đã làm đầu óc cậu tỉnh táo lại, hơn nữa lại có ý chí chiến đấu.
Trở lại phòng, Khâu Hàn gọi phục vụ đem chút đồ ăn đưa đến phòng, ủy khuất ai cũng không thể ủy khuất bụng mình được, mặc kệ xảy ra chuyện gì ăn no trước rồi lại nói.
Ăn xong bữa tối, Khâu Hàn mở máy tính ra sửa sang lại văn kiện sau đó đóng dấu, qua ước chừng hai ba tiếng đồng hồ, cậu cảm thấy có chút mệt, thời điểm chuẩn bị đi ngủ, Diệp Huyên Thành đã trở lại.
Khâu Hàn mỉm cười nói: “Chú, ăn cơm chiều chưa ạ?”
“Ăn rồi.” Diệp Huyên Thành nhìn cậu hỏi: “Đang làm cái gì vậy?”
“Đang sửa sang lại văn kiện, không phải hiệp ước bên Kỳ Wisl vẫn luôn chưa bàn xong sao? Cháu đã hẹn với bọn họ ngày mai một lần nữa rồi.” Khâu Hàn một bên sửa sang văn kiện lại một bên nói: “Cháu đem văn kiện một lần nữa sửa sang lại, sửa chữa một ít nội dung mà bọn họ vẫn luôn không đồng ý.
Vốn dĩ lần này cháu chuẩn bị tự mình đi nhưng có thể là bởi vì ngày hôm qua mắc mưa, cảm giác có chút không thoải mái, ngày mai có khả năng không có cách nào đi được, nghĩ tới nghĩ lui, cháu cảm thấy chỉ có Trương bí thư là thích hợp thay thế cháu nhất, cháu có thể nhờ hắn thay cháu không?”
Diệp Huyên Thành đi đến trước mặt Khâu Hàn, giơ tay sờ sờ trán cậu nói: “Chú mang cháu đi bệnh viện khám.”
“Chỉ là đầu có chút choáng váng, không cần đi bệnh viện, trời lạnh như vậy, lại trễ thế này, cháu không muốn ra ngoài.” Khâu Hàn nói: “Chờ lát nữa cháu uống thuốc cảm, ngủ một giấc thì tốt rồi, chỉ là lo lắng trạng thái ngày mai sẽ không tốt lắm.”
“Cháu nói một tiếng với Trương Đồng, bảo hắn thay cháu đi đi.” Diệp Huyên Thành buông tay nói: “Mau uống thuốc đi.”
“Dạ, cháu sẽ đi nói với hắn.” Khâu Hàn cười cười nói: “Cháu về phòng uống thuốc liền ngủ, chú ngủ ngon.”
Khâu Hàn xoay người đi vào phòng ngủ, sau khi cậu đóng cửa phòng ngủ lại, nụ cười trên mặt liền biến mất, dựa vào cửa phòng đứng trong chốc lát, cậu hít hít cái mũi, cảm thấy có chút nghẹt mũi, vì phòng ngừa bị cảm thật, cậu kéo ngăn kéo lấy ra thuốc cảm rồi uống, sau đó lên giường nằm xuống ngủ.
Khâu Hàn nằm ở trên giường, rất muốn ngủ nhưng vẫn luôn ngủ không được, cũng không biết qua bao lâu, cậu nghe được có người mở cửa phòng ngủ cậu ra, nhưng cậu không mở mắt, mà giả bộ như là mình đã ngủ rồi.
Đột nhiên cảm giác được một bàn tay to rộng đặt lên trán cậu, Khâu Hàn vẫn tiếp tục giả bộ ngủ, chờ bàn tay trên trán cậu lấy ra, người cũng đã đi ra ngoài, cậu mới mở mắt ra, sau đó cuộn mình lại, trong lòng cảm thấy ủy khuất.
Nhưng mà vì sao cậu phải cảm thấy ủy khuất chứ? Không phải cậu đã sớm dự đoán được sự việc sao? Hứa Vân Kỳ là bạch nguyệt quang của Diệp Bác Lỗi cùng Diệp Huyên Thành, gã xuất hiện, tuy rằng quấy rầy kế hoạch của cậu nhưng cậu cũng không phải bởi vì thích Diệp Huyên Thành mới ở lại bên người y, vì sao lại cảm thấy ủy khuất ở trong lòng chứ?
Ngày hôm sau, Khâu Hàn rời giường, Diệp Huyên Thành đã đi làm, Khâu Hàn cũng không cảm thấy không thoải mái, trong lòng may mắn không có vì không bị cảm thật.
Cậu không nhanh không chậm mà ăn bữa sáng, lại nhìn một ít tư liệu, chơi điện thoại một lát, một buổi sáng rất nhanh trôi qua, cậu mới kêu người gọi Trương Đồng tới.
Trương Đồng đứng ở trong phòng khách, nhìn Khâu Hàn hỏi: “Cậu tìm tôi có việc?”
Hôm này trước khi Diệp Huyên Thành đi đến công ty, đã bảo Trương Đồng ở lại khách sạn nhưng lại không có nói nguyên nhân, trong lòng Trương Đồng vốn dĩ còn rất nghi hoặc, hiện tại xem ra, thì ra là Khâu Hàn muốn tìm hắn.
Khâu Hàn lấy văn kiện ra, tùy tay đưa cho Trương Đồng, sau đó đi đến ngồi bên cạnh sô pha, nhìn hắn nói: “Hôm nay anh đi gặp phía bên Kỳ Wisl đi, bàn một chút hiệp ước mới với bọn họ.”
- -------------------------------------------------
Editor: Đừng có dại mà đấu với em bé:)) Ẻm còn anh chú ở phía sau hiệp trợ nữa mà:)).