NHÌN TRÚNG EM! NHỊ THIẾU GIA HỌ HẠ



Tính từ ngày cậu rời khỏi đến giờ đã được hai ngày, điện thoại không mở, nhà cũng không về.

Lúc ấy Bảo Ngọc thì được Tần Nguyên đưa về, còn Linh Đan thì theo hắn về nhà.

Mặt hắn lúc ấy nổi đầy hắc tuyến, không cho người chạy theo mà muốn cậu tự mình đến giải thích.

Nhưng đã đợi sắp đến ngày thứ ba rồi.
Cậu mở điện thoại ra xem thấy có rất nhiều cuộc gọi và tin nhắn.

Đại khái là bảo cậu nên chuẩn bị tinh thần đối đầu hắn.
Theo bản năng, cậu lái xe về biệt thự của hắn.


Vừa vào cổng đã nghe thấy tiếng đập phá đồ đạc vang lên khắp nơi.

Đến phòng khách thì thấy Linh Đan đang hoảng sợ lấy tay che tai lại.
"Hạ Tuấn Lâm!"
Lúc này hắn cũng dừng lại, mắt nhìn sang cậu rồi đến chỗ sofa ngồi như đợi cậu nói gì đó.
"Gia đình cô ấy gặp chuyện, mấy ngày qua tôi chỉ giúp chuyện nên giúp".
"Nhưng cô gái đó là ai?" Linh Đan hỏi.
"Là bạn tôi.

Quen biết trong một chuyến đi thực tế".
"À...."
"Và...." Hắn nói.
Hai người chạm ánh mắt của nhau, cậu biết hắn đang nghĩ cái gì.

Loạt hành động của cậu lúc đó hẳn là rất khác lạ, hắn hiểu cậu như vậy có lí nào lại không nhìn ra.
"Cũng là người tôi từng thích".

Cậu nói ra được thì cũng biết trước được kết quả, hắn nhất định sẽ để tâm.

Nhưng nói dối căn bản cậu không làm được.
Thấy không khí khác lạ, Linh Đan mở lời giúp cậu nói rõ hơn: "Anh họ, Hạ Nhi đã nói là từng thôi mà.

Hiện giờ cậu ấy có anh rồi nhất định không có cảm giác với bất kỳ ai đâu".

"Sao em biết?!
Không đôi co với hắn, cậu đứng dậy bước thẳng lên phòng ngủ.

Suốt mấy ngày qua không có giấc ngủ nào là trọn vẹn, vừa vào phòng cậu đã nằm úp xuống giường mà ngủ.
Hắn không vội đi theo mà lôi chai rượu ra uống một hơi.
Khi hắn lên thì cậu đã ngủ say, trên tay có mang theo một chiếc vòng rồi đeo vào chân cậu.

Cũng không làm gì hơn ngoài việc ôm cậu ngủ.
7h sáng....
Ánh nắng chói vào mắt làm cậu tỉnh giấc, không yên tâm về Nguyệt Lam nên lại muốn đến tìm cô dù biết không dễ dàng.
Cậu bước chân xuống giường nhanh chóng chạy xuống lầu, đi ngang qua phòng khách đã bị một luồng điện không biết từ đâu phóng thẳng lên cơ thể cậu.

Dòng điện khá mạnh nên cậu liền khuỵu chân xuống nền nhà, toàn thân tê tê.
Trong đầu cậu chỉ nghĩ rằng bị sét đánh trúng, nhưng rõ ràng trời đâu có mưa.

Dưới nền cũng đâu có điện, hay tại cậu chưa tỉnh ngủ nên hoang tưởng.
Nghĩ vậy nhưng một lần nữa luồng điện đó lại ập đến.
"Đi tìm cô ta sao?"
"Có phải anh lại giở trò nữa không?" Cậu gồng mình đứng lên nhưng cơ thể không nghe lời, để ý mới thấy ở dưới cổ chân có gì đó là lạ.
"Tốt nhất không nên lo chuyện cô ta quá nhiều, nếu em cần tôi có thể thay em giải quyết.

Còn nếu cứ muốn đi tôi nghĩ mình chỉ có thể cho em gặp mặt họ lần cuối".
Tiếng lòng: Cái tên này.....anh sinh ra là để chống đối tôi sao?

Thế là lại về phòng chợp mắt thêm xíu nữa, và kéo dài cho đến chiều.

Thức dậy thì thấy đói bụng nên xuống bếp kiếm gì ăn, đã nghe thấy một chuyện.
Hôm nay hắn đã triệu tập một đám người đến đây giải quyết vụ lô hàng lần này, theo như điều tra thì bị người của Dương Kỳ cướp.

Hắn và họ lập ra một kế hoạch trả đũa việc công cũng như tư.Hiện giờ bên trong phòng khách có khoảng 10 người, bên ngoài trên dưới cũng khoảng 20.
Tình cờ cậu nghe được kế hoạch của bọn họ, nội dung chủ yếu là lừa Dương Kỳ đến một địa điểm.

Ngoài mặt nói thương lượng với gã, nhưng thực ra nơi đó đã được phân bố rất nhiều chất cấm mà không chỉ cảnh sát nội địa đang điều tra tìm kiếm mà còn có cả cảnh sát quốc tế.
Gã có thể mua chuộc được tất cả những người chức cao trong nước nhưng cũng khó có thể lường trước người của cục quốc tế cũng vào cuộc.
Sau khi biết được nội dung, cậu nghĩ cách ra khỏi đây muốn thông báo cho gã.

Cách duy nhất cậu có thể dùng là cầu cứu ba nuôi.
Lúc lâu sau thì người của ba nuôi cậu đến, toàn bộ người và camera giám sát đều bị vô hiệu hóa.

Vòng chân cậu đang mang mặc dù nó được thiết kế rất đặc biệt và khó có thể mở nhưng sau 10 phút thì họ cũng thành công.
Nhanh chân chạy đến nhà gã nói rõ kế hoạch của hắn để gã phòng bị, nhưng tới nơi thì gã đã đi mất, cậu liền chạy đến địa điểm đó.
Gã đã từng cứu cậu, ơn này sớm muộn gì cũng phải trả, chi bằng trả luôn trong hôm nay..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi