NHƯ Ý TRUYỆN CHI LAN NHÂN TÁI HIỆN


Phù Chỉ đang nói chuyện cùng nha hoàn thân cận Tư Nhược: "Tư Nhược, ta trở thành phi tần của hoàng thượng, mẫu thân ở dưới suối vàng có an tâm hay không?"
"Tiểu thư, người vừa xinh đẹp lại tài giỏi, lại được hoàng thượng nạp làm phi, tương lai cuộc sống nhất định sẽ bình an thuận lợi, phu nhân sẽ an tâm.

"
"Năm đó mẫu thân bị nam nhân kia làm nhục, đến chết cũng không có danh phận, để người ở bên ngoài bị sỉ nhục, chịu đau khổ, về sau có thai ta, chịu đắng nuốt cay nuôi ta lớn, nhưng năm ta sáu tuổi mẫu thân bất hạnh mà chết, nếu không phải gặp được Uông Thành đại nhân năm đó thiện tâm, nhận ta làm cháu gái, hắn liền tiến cử ta, tiến cung hầu hạ hoàng thượng, cũng củng cố địa vị của hắn ở tiền triều, coi như báo đáp ân dưỡng dục của hắn mấy năm nay.

Còn vì đòi lại công bằng cho mẫu thân, cho nên ta chỉ có thể có địa vị ở hậu cung, mới có thể báo thù cho người, tự tay kéo cầm thú Tô Bân này chết!"
"Tiểu thư, Tô Bân gần đây được phong làm quan sư nhị phẩm, gần đây hoàng thượng rất coi trọng hắn, còn ban nhiều lợi phẩm, sợ rằng cuộc sống sau này của người sẽ khó khăn.


"
Phù Chỉ thở dài một hơi: "Cho dù khó khăn đến đâu, ta cũng muốn tự tay kết liễu hắn báo thù cho mẫu thân, hắn hại mẫu thân, cũng hại ta, sao có thể không hận! Chỉ cần ta được hoàng thượng sủng ái, thế lực của Uông gia ở tiền triều, hắn sẽ chết không còn nghi ngờ! Được rồi, người tiến cung cùng ta chỉ có ngươi, từ nhỏ lớn lên bên cạnh ta, ta tin tưởng mỗi mình ngươi.

"
Tư Nhược gật đầu nhìn hốc mắt ướt át của Phù Chỉ, không khỏi đau lòng, nàng dùng khăn tay nhẹ nhàng lau nước mắt nàng, kỳ thật Phù Chỉ làm sao không phải là một người mệnh khổ? Năm xưa mất mẫu thân Tô Bân kia không để ý tới mẹ con các nàng, cũng không thừa nhận sự tồn tại của nàng, may mắn hắn không biết Phù Chỉ chính là nữ nhi của hắn.

Năm đó Phù Chỉ còn ở bên cạnh mẫu thân mang họ mẹ, tên Hoàng Thi Tình, hắn cẩn thận bồi dưỡng nàng đến hôm nay đưa nàng vào trong cung, vì lợi ích của hắn,nàng sẽ không làm hắn thất vọng.

Một ngày mới lại tới, hoàng thượng ra lệnh hủy bỏ các quy tắc thỉnh an, Phù Chỉ cũng cảm thấy tò mò về vị hoàng hậu này, hoàng hậu nhìn lên bình dị gần gũi, hôm nay nàng chính thức tiến cung danh chính ngôn thuận đi bái kiến hoàng hậu, nhưng như vậy, nàng cảm thấy rất phiền toái, sợ bị người ta nói không tôn trọng trung cung, nàng biết vào cung phải thật cẩn thận, nàng hạ quyết tâm nhất định phải làm hoàng thượng vui mừng, chỉ có như vậy nàng mới có thể báo thù!.

Nàng âm thầm lên kế hoạch trước khi tiến cung!.

Sau bữa trưa, Phù Chỉ nghĩ tới nghĩ lui vẫn quyết định đi bái kiến hoàng hậu nương nương.

Như Ý ở trong phòng thêu thêu cũng biết được tin tức này trong lòng cũng hiểu được nàng ta vì sao mà đến, Dung Bội đỡ nàng đi tới chính điện ngồi hạ lệnh truyền Phù Chỉ.

Phù Chỉ mặc xiêm y đơn điệu trang trí hoa văn màu hạnh nhạt, trên đầu cài trang sức đơn giản, nhẹ nhàng bước vào trung điện, cung kính hành lễ với Như Ý.


"Thiếp Uông Phù Chỉ thỉnh an Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương vạn an! Vốn định buổi sáng đến bái kiến nương nương, nhưng hoàng thượng hạ lệnh hủy bỏ thỉnh an, xin nương nương thứ tội.

"
"Không sao, ngươi biết hoàng thượng hủy bỏ quy tắc, vì sao còn đến đây?"
"Hồi nương nương, hôm nay ngày đầu thần thiếp tiến cung, nên thỉnh an người, nếu vi phạm e là không tốt.

" Như Ý có cảm giác nàng ta là một người hiểu quy củ nhưng lại không biết nói gì, nàng phân phó Dung Bội ban cho nàng ta chỗ ngồi, hai người tán gẫu, Như Ý nói cho nàng ta quy củ cùng những thứ khác!
Hoàng thượng biết được Đôn quý nhân di thỉnh an nàng, trong lòng cũng cảm thấy đây là một người có lễ nghĩa có quy củ, hắn cảm thấy hứng thú, nếu người kia đã bảo hắn đi chỗ khác, hắn liền đi chỗ khác.

Hắn phân phó Lý Ngọc đêm nay truyền Uông Phù Chỉ thị tẩm.

Phù Chỉ sau khi biết được, cũng không quá kinh ngạc, bởi vì nàng nàng biết đây cũng chỉ là sớm hay muộn, liền bảo Tư Nhược chuẩn bị.


Tin tức Đôn quý nhân buổi đầu vào cung đã được thị tẩm truyền khắp cung, có người cảm thán cô ta thật may mắn.

Ban đêm,Phù Chỉ ngồi trên xe Phượng Loan Xuân Ân, tỉ mỉ trang điểm, đôi mắt trong suốt của nàng ta phảng phất mục đích rõ ràng, người rất xinh đẹp, nàng từng bước từng bước đi về phía long sàng! !
Nhờ có long ân, sáng hôm sau, hoàng thượng ban thưởng rất nhiều thứ cho Cảnh Dương cung.

Mọi người trong hậu cung cảm thán, hoàng thượng lại sủng ái người mới, chỉ có Như Ý thản nhiên, chung quy vẫn có một nữ tử hợp ý hắn.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi